Đó là một trong những chia sẻ mà tiến sĩ xã hội học Phạm Thị Thúy, giảng viên Học viện Hành chính quốc gia TP.HCM, chia sẻ với Tuổi Trẻ Online trước ngày 8-3, trong diễn đàn tặng quà cho phụ nữ nhân Ngày Quốc tế Phụ nữ.

 
Phụ nữ tự tin sẽ tự quyết định mình muốn gì và cố gắng chinh phục mục tiêu mình mong muốn - Ảnh minh họa: QUANG ĐỊNH

Phụ nữ tự tin sẽ tự quyết định mình muốn gì và cố gắng chinh phục mục tiêu mình mong muốn - Ảnh minh họa: QUANG ĐỊNH

"Ngày 8-3 nhiều nơi đang làm cho có hình thức"

* Những ngày dành riêng để tôn vinh phụ nữ như 8-3 (Quốc tế Phụ nữ) hay 20-10 (Ngày Phụ nữ Việt Nam) có ý nghĩa như thế nào, thưa chị?

- Những ngày dành riêng cho phụ nữ vừa có ý nghĩa cho phụ nữ và cả những người yêu thương phụ nữ. Bất cứ ai cũng mong được quan tâm và yêu thương, do vậy, nếu có một ngày để quan tâm và yêu thương sẽ có giá trị cho cả hai.

Tôn vinh ai đó nhân một dịp nào đó là việc nên làm. Tuy nhiên, sự tôn vinh chỉ có ý nghĩa khi ngày đó là cơ hội để họ trân trọng nhau hơn, không chỉ trong ngày đó mà trong suốt những ngày còn lại. Việc tôn vinh sẽ trở nên hình thức nếu chỉ diễn ra trong ngày 8-3 hay 20-10, các ngày khác lại coi thường phụ nữ, xem nhẹ phụ nữ. 

TS Phạm Thị Thúy - Ảnh: NVCC

TS Phạm Thị Thúy - Ảnh: NVCC

Theo tôi, ngày tôn vinh phụ nữ dù làm gì cũng không quan trọng. Có người tặng hoa, có người tặng quà, có người không làm gì cả - chỉ bên nhau là đủ. 

Hay có gia đình, người chồng vào bếp nấu cho vợ một bữa cơm, không cần cầu kỳ, không cần bắt chước ai đó. 

Hình thức tôn vinh không quan trọng, thái độ trong ngày đó và thái độ trong những ngày khác nữa mới là điều người ta hướng tới.

Tôn vinh người phụ nữ trong ngày 8-3 là để nhắc nhớ mọi người trân quý giá trị của họ trong gia đình, ngoài xã hội. 

Mọi giá trị quà tặng trong ngày đó cũng không nói lên gì nhiều, nó chỉ là cách thức quan tâm, cách thức yêu thương mà mỗi gia đình, mỗi cơ quan đoàn thể có sự thể hiện khác nhau, không có thước đo chung.

* Khái niệm về tôn vinh được hiểu như thế nào trong khi ngày 8-3 để ghi nhớ về bình đẳng giới trong lao động?

- Tôn vinh là đề cao một ai hay một điều gì đó. Không chỉ mỗi phụ nữ mới cần được tôn vinh, mà mỗi giới, mỗi ngành, nghề đều nên được tôn vinh - ghi nhận giá trị. 

Thực ra, bản chất của sự tôn vinh là một giá trị văn hóa truyền thống tốt đẹp. Nhưng có điều đáng nói, thực tế hiện nay, ngày 8-3 ở ta nhiều nơi đang làm cho có hình thức. 

 

Tôi có cảm giác ngày 8-3 hiện nay là dịp kích thích mua sắm, tiêu dùng thông qua hình thức tặng quà cho phụ nữ.

Chị em phụ nữ hiện đại ngày càng tự chủ, họ không quá coi trọng được nhận quà trong dịp này, thậm chí nếu cần họ tự mua quà tặng cho chính mình.

Họ không buồn khi không được tặng, cũng không đòi hỏi, do họ hiểu giá trị của họ đó là sự bình đẳng bên trong họ với người khác, thái độ tôn trọng của họ với chính mình và thái độ người khác đối với họ.

Những người phụ nữ hiện đại, những phụ nữ tự tin, biết trân quý chính mình sẽ không mong chờ món quà mang tính hình thức, chỉ có tính vật chất bề ngoài.

Cách tôn vinh thực sự là thái độ ứng xử tôn trọng lẫn nhau trong quá trình cùng chung sống, cùng làm việc, chứ không phải chỉ trong một ngày, cũng không nên chạy theo xu hướng, nhà khác tặng nhà mình cũng tặng, cơ quan này tặng quà cơ quan mình cũng đua theo.

Phụ nữ cần tôn vinh chính mình

* Vai trò của người phụ nữ ngày nay đã được nâng lên rất nhiều. Theo chị, cần làm gì để sự bình đẳng giới không chỉ là hình thức trong một hai ngày?

- Bình đẳng là sự ngang bằng về cơ hội và lợi ích. Bình đẳng giới là sự ngang bằng về cơ hội và lợi ích giữa nam và nữ cùng những giới tính khác. Đối xử bình đẳng là mọi giới có được cơ hội ngang nhau, từ cơ hội tham gia các hoạt động xã hội, cơ hội học tập, cơ hội nghề nghiệp... Khi ấy, tùy năng lực và nhu cầu của họ đến đâu mà họ có cơ hội phấn đấu đến đó.

Bây giờ phụ nữ đã bước ra ngoài xã hội nhiều, vai trò của họ không chỉ bó hẹp trong khuôn khổ gia đình, mà còn ở cấp quốc gia, thế giới. Tuy nhiên, về mặt ứng xử, đâu đó vẫn còn hiện tượng coi thường năng lực phụ nữ, đặc biệt ở đâu đó cũng còn hiện tượng bạo lực với phụ nữ, chúng ta cần lên tiếng để xã hội thực sự tôn trọng và bảo vệ phụ nữ.

Những phụ nữ có nhận thức tốt về bản thân thì họ sẽ không trông chờ quà từ người khác. Nếu họ muốn họ sẽ tặng quà cho mình, đầu tư cho bản thân và không nhất thiết coi trọng ngày 8-3. Đó là những người phụ nữ biết trân quý chính mình, biết giá trị của mình ở đâu, tôn vinh chính mình mọi lúc mọi nơi, họ thể hiện giá trị của họ trong hành động.
TS Phạm Thị Thúy

Tôi quan niệm phụ nữ cần tôn vinh chính mình. Tôi đang đọc cuốn sách "Phẩm cách phụ nữ", được bán 3 triệu bản ở Nhật, nói về việc coi trọng và rèn luyện đức tính tốt đẹp của phụ nữ nói riêng và con người nói chung.

Phẩm cách phụ nữ là những phẩm hạnh bên trong như tinh thần trách nhiệm, sự trung thực, dũng cảm, nhân hậu, biết yêu thương, quan tâm người khác…

Người phụ nữ biết tôn vinh chính mình thì họ sẽ biết luôn trau dồi, nâng cao phẩm cách của mình. Khi đó phụ nữ sẽ tự khẳng định giá trị mà không cần ai công nhận, giá trị của họ thể hiện qua những đóng góp cho gia đình và xã hội.

 

Nguồn: https://tuoitre.vn/khong-cho-qua-phu-nu-hien-dai-can-ton-vinh-chinh-minh-2024030711453631.htm?fbclid=IwAR21L26iVac1R-rv0N0O-8EXRHFV9L8ILGwBAxiekrO2c1xOBlwOPsR-4t4

Tiếp tục tham gia diễn đàn “Có niềm tin, có sức mạnh”, Tuổi Trẻ giới thiệu các ý kiến về việc xây dựng lòng tin trong dân, khơi gợi niềm tin tạo sức mạnh từ người trẻ và trao cơ hội cho người tài.

 
Niềm tin có căn cứ mới bền - Ảnh 1.

Niềm tin đã giúp Việt Nam vượt qua rất nhiều thử thách và gặt hái thắng lợi. Trong ảnh: người dân đón chào đội tuyển U-23 VN tại sân vận động Mỹ Đình, Hà Nội - Ảnh: NG.KHÔI

Nguyễn Minh Thuyết-crop

TS Nguyễn Minh Thuyết

GS.TS NGUYỄN MINH THUYẾT (nguyên phó chủ nhiệm Ủy ban Văn hóa, giáo dục, thanh niên, thiếu niên và nhi đồng của Quốc hội):

Chống tham nhũng có kết quả, dân thêm tin

Ở mọi quốc gia, niềm tin tạo nên sức mạnh rất lớn, động viên con người phấn đấu, sẵn sàng vượt qua mọi thử thách để đạt mục tiêu của cuộc sống. 

Chính niềm tin đã giúp dân tộc Việt Nam vượt qua rất nhiều thử thách khắc nghiệt của lịch sử để bảo vệ độc lập, tự do, chủ quyền của Tổ quốc. Không có niềm tin, người ta sẽ mất ý chí phấn đấu, mất hào hứng để phát triển.

Rất may, nhờ quyết tâm chống tham nhũng, tiêu cực của lãnh đạo Đảng và Nhà nước thời gian qua phần nào khôi phục niềm tin cho người dân. 

Người dân nhận thấy những hiện tượng tham nhũng, tiêu cực trái với đường lối chung, từ đó phấn khởi lao động, cùng chung tay vào xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn.

Niềm tin có hai loại là niềm tin không có căn cứ (mơ hồ) và niềm tin có căn cứ. Tuy nhiên, nhìn chung niềm tin phải có căn cứ mới có thể bền vững. Chính vì vậy, người lãnh đạo đất nước cần tạo một niềm tin có căn cứ hơn cho người dân. 

Căn cứ ấy không chỉ ở những động thái trong sự việc cụ thể, mà phải là ở thể chế, quy luật phát triển.

Lấy ví dụ như công cuộc phòng chống tham nhũng hiện đang đạt được kết quả rất tốt, làm cho người dân thêm tin tưởng. Thế nhưng cần phải tạo ra cơ chế đảm bảo phòng ngừa, phát hiện và đấu tranh đến nơi đến chốn tệ nạn tham nhũng. 

Hay như nền kinh tế năm qua hồi phục tốt, đạt được tất cả chỉ tiêu Quốc hội đề ra, tuy vậy cần phải tạo một cơ chế để phát triển kinh tế bền vững, chứ không phải là may thì lên, không may thì xuống.

Có như vậy mới tạo niềm tin mạnh mẽ, có căn cứ hơn để biến thành sức mạnh giúp chúng ta đạt được những thành tựu trong phát triển đất nước.

Phạm Thị Thúy-crop

TS Phạm Thị Thúy

TS PHẠM THỊ THÚY (phó trưởng bộ môn quản lý nhà nước về xã hội, Học viện Hành chính quốc gia cơ sở TP.HCM):

Quyết tâm làm trong sạch đội ngũ

Niềm tin của người dân với các nhà lãnh đạo quản lý đất nước có vai trò vô cùng quan trọng. Nguyễn Trãi từng nói: "Lật thuyền cũng là dân, đẩy thuyền cũng là dân". 

 

Dân tin thì dân sẽ ủng hộ các nhà lãnh đạo. Dân mất niềm tin sẽ mất chế độ. Nhiều thế hệ lãnh đạo tâm huyết với đất nước từng cảnh báo điều này.

Gần đây, những vụ trọng án tham nhũng hàng ngàn tỉ đồng của một số lãnh đạo cấp cao và những bê bối khác liên quan đến trình độ, bằng cấp, phát ngôn... của nhiều nhà lãnh đạo quản lý khiến dân mất niềm tin vào trình độ lãnh đạo và quản lý đất nước của một bộ phận cán bộ. 

Tuy con sâu làm rầu nồi canh nhưng "sâu" ngày càng nhiều, nếu Đảng và Nhà nước không có biện pháp kịp thời sẽ nguy hiểm đến sự tồn vong của chế độ.

Việc xét xử những vụ trọng án vừa qua đã phần nào khiến người dân tạm yên lòng vào sự quyết tâm chống tham nhũng của Đảng và Nhà nước. Nếu muốn giữ niềm tin của dân với Đảng và Nhà nước thì rất cần các nhà lãnh đạo tiếp tục quyết tâm làm trong sạch đội ngũ, loại bỏ những "sâu" tham lam làm hại dân hại nước hại Đảng. 

Và quan trọng hơn là cần nâng cao năng lực lãnh đạo quản lý ở mọi cấp mọi ngành mới có thể vực dậy tình hình kinh tế, khắc phục nợ công. Đặc biệt trong lĩnh vực giáo dục và văn hóa. Hai lĩnh vực lớn này là sức mạnh thúc đẩy nền kinh tế phát triển bền vững ở hiện tại và tương lai.

Khi cùng chung niềm tin, chúng ta sẽ có sức mạnh giúp đất nước vượt qua thời kỳ khó khăn thử thách này.

Huỳnh Văn Xưng-crop

Ông Huỳnh Văn Xưng

Ông HUỲNH VĂN XƯNG (72 tuổi, xã Tân Thông Hội, huyện Củ Chi, TP.HCM):

Có niềm tin sẽ hiểu về trách nhiệm

Thế hệ chúng tôi, những đứa trẻ chỉ mới 14 - 15 tuổi đã tham gia cách mạng. Những đứa trẻ sinh ra, lớn lên trong hoàn cảnh nghèo khó, chiến tranh, "ăn không đủ no, học không đến chốn" nhưng sắt son trong mình một niềm tin độc lập, tự do, hòa bình cho dân tộc, cho nhân dân Việt Nam. 

Chính niềm tin đó cho chúng tôi sức mạnh, động lực rất lớn. Khổ sở, chết chóc, vào tù ra khám... cũng không làm chúng tôi khuất phục, nản lòng, vẫn kiên định một niềm tin phía trước. 

Tới giờ này, chiến tranh kết thúc đã lâu, tuổi chúng tôi đã già nhưng ký ức về những năm tháng sống cho lý tưởng, sống cho một niềm tin cao cả vẫn còn nguyên vẹn cảm xúc.

Ngày nay, niềm tin về tương lai, vận mệnh dân tộc được đặt lên vai những người trẻ, là con là cháu của chúng tôi. Những thế hệ có đủ điều kiện học tập, tiếp cận tri thức nhân loại để sáng tạo, vươn mình ra với "biển lớn" cùng thế giới. 

Chính những người trẻ này phải vun đắp cho mình một niềm tin về sức mạnh dân tộc, niềm tin về một ước mơ dân giàu, nước mạnh cho dân tộc Việt Nam. 

Có niềm tin đó, mỗi người mới soi chiếu vai trò, trách nhiệm của bản thân mình. Mỗi người mỗi lĩnh vực, mỗi ngành nghề nhưng tất cả đều có thể phục vụ xã hội, đóng góp những kỳ tích, thành quả để kiến tạo nên sức mạnh của dân tộc.

Có niềm tin, dám nghĩ dám làm, dám vượt qua thách thức vươn ra "biển lớn" hay không là ở nhận thức, trách nhiệm mà những người trẻ cần suy ngẫm.

Trao niềm tin và cơ hội cho người tài

Trao niềm tin đúng người, đừng phân biệt thân sơ hay giai cấp hẳn sẽ đem lại thành công. Nước ta từng thu hút trọng dụng nhân tài, bổ nhiệm người ngoài Đảng giữ chức vụ quan trọng trong bộ máy nhà nước.

Bác Hồ đã mời và trọng dụng trí thức ở nước ngoài về phục vụ đất nước như các ông Trần Đại Nghĩa, Tôn Thất Tùng...

Đồng thời quy tụ các nhân sĩ và trí thức, kể cả của chế độ cũ, phục vụ công cuộc kháng chiến, kiến quốc, điển hình là các ông Huỳnh Thúc Kháng, Bùi Bằng Đoàn, Nguyễn Văn Tố, Phan Kế Toại...

Ở đâu đội ngũ nhân tài cũng luôn là lực lượng lao động quan trọng trong tiến trình công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước và hội nhập quốc tế.

Trao niềm tin và cơ hội cho người tài cũng là trực tiếp nâng tầm sức mạnh đất nước, bộ máy công quyền và các tổ chức xã hội, tạo nguồn nhân lực chất lượng cao.

Đáng buồn là ở nhiều đơn vị nhà nước khi xem xét bổ nhiệm chức vụ lãnh đạo, quản lý, điều hành lại đòi hỏi điều kiện người được bổ nhiệm phải có lý lịch tốt, tham gia ban chấp hành hay cấp ủy, bằng cấp về lý luận chính trị...

Đã tới lúc dỡ bỏ các rào cản để người tài tham gia giữ chức vụ quan trọng ở cơ quan, doanh nghiệp nhà nước. Theo đó, hãy ban hành chủ trương và tổ chức thi tuyển cạnh tranh chọn người để bổ nhiệm làm quản lý, điều hành.

Có thể mở rộng cho người ngoài Đảng, Việt kiều... Tùy theo lĩnh vực mà có thể mời gọi để trọng dụng cả người nước ngoài, ví dụ như lĩnh vực giáo dục và đào tạo...

Thu hút nhân tài không chỉ ở sự kêu gọi, mà đòi hỏi phải có hành động cụ thể theo hướng tích cực đảm bảo cuộc sống gia đình, điều kiện làm việc, môi trường cạnh tranh bình đẳng, trao cơ hội thăng tiến và giúp họ thực hiện thành công các ý tưởng phù hợp với mục tiêu xây dựng phát triển đất nước.

Người sử dụng nhân tài phải vì lợi ích chung, có toàn quyền quyết định và tự chịu trách nhiệm mà không bị ràng buộc bởi ý kiến chỉ đạo hay những quy định chồng chéo, biết thuyết phục, bản lĩnh chấp nhận thử nghiệm ý tưởng mới, trao niềm tin mới sử dụng được đội ngũ nhân tài.

Được vậy, chúng ta sẽ giành những thắng lợi không chỉ trong bóng đá như U-23 Việt Nam, mà ở các lĩnh vực kinh tế, giáo dục, y tế, khoa học, văn hóa, nghệ thuật, ngoại giao...

ĐỖ NGÔ TRẦN (TP.HCM)

Nguồn: https://tuoitre.vn/niem-tin-co-can-cu-moi-ben-20180225091200198.htm

 

Người ở lứa tuổi trung niên phần đông tương đối ổn định về sự nghiệp, tuy vậy cũng là lứa tuổi trải qua một vài khủng hoảng.

 
TS Phạm Thị Thúy - Ảnh: NVCC

TS Phạm Thị Thúy - Ảnh: NVCC

Chia sẻ với Tuổi Trẻ, tiến sĩ Xã hội học - thạc sĩ tâm lý trị liệu Phạm Thị Thúy cho rằng ở lứa tuổi trung niên, những khủng hoảng mà nhiều người phải đối mặt là:

Thứ nhất, lứa tuổi này sức khỏe bắt đầu giảm sút, sau 40 bệnh tật kéo đến; thứ hai, trách nhiệm xã hội của họ gia tăng. Hầu hết người trung niên đều có cha mẹ già, mà người già thường ốm đau bệnh tật. Đặc biệt, người trung niên thời nay đa số xa quê, nên việc chăm sóc cha mẹ già khó hơn thời xưa.

Khó khăn đó cộng hưởng khó khăn về tài chính, sức khỏe, thêm vào đó là nghĩa vụ làm cha làm mẹ tuổi trung niên cũng khá nặng. Con cái của người trung niên cũng vào tuổi dậy thì - lứa tuổi khủng hoảng cần được chăm sóc, hướng dẫn.

Chưa kể lấy vợ lấy chồng sớm thì người trung niên đã có cháu, thêm trách nhiệm làm ông làm bà. Dẫn giải tất cả những trách nhiệm mà người trung niên đang gánh vác để thấy bài toán cân bằng không dễ.

Nói cân bằng thì phải cân bằng tất cả các khía cạnh của cuộc sống: từ sức khỏe, tài chính, gia đình, xã hội…

Cân bằng là chìa khóa quan trọng nhất của cuộc sống. Họ muốn làm tốt vai trò với cha mẹ, con cái thì đầu tiên phải cân bằng sức khỏe (như đi thăm khám định kỳ, quan tâm hơn đến tập luyện, thay đổi lối sống khoa học hơn…).

Bên cạnh đó cần quản lý thời gian hợp lý. Phải biết mình muốn gì, ưu tiên mục tiêu nào lên hàng đầu. Những người biết cân bằng là người sắp xếp thời gian hợp lý cho các mối quan hệ, mục tiêu cá nhân.

Tiếp theo họ cần kết nối, tận dụng các nguồn lực xã hội. Ví dụ, kết nối anh em, họ hàng phụ giúp chăm sóc cha mẹ già. Hỗ trợ của bạn bè, đồng nghiệp trong việc điều trị, nghỉ dưỡng của cha mẹ, trong học hành của con cái. Ít quan hệ bạn bè, nguồn lực người thân ít…, trung niên sẽ có thể gặp khó khăn hơn trong giải quyết vấn đề.

Những nguồn lực xã hội này không phải chỉ là tiền bạc mà là các mối quan hệ cùng họ giải quyết vấn đề.

Yếu tố quan trọng nữa đó là tài chính, họ phải giữ vững được ổn định bài toán kinh tế. Không phải ai cũng thuận lợi, nhiều người đối mặt nợ nần do đầu tư không phù hợp trong giai đoạn suy thoái kinh tế, bị cắt giảm công việc và không thích ứng kịp… Do đó, họ phải cân nhắc chi tiêu, tăng cường tích lũy, dám thay đổi khi gặp khó khăn trong công việc..

Dù khó khăn trung niên phải làm tất cả các vai trò, trách nhiệm nhưng không quá nghiêng về bên nào. Ví dụ khi cha mẹ bị bệnh ở quê, đừng chỉ lo chăm sóc cha mẹ mà quên đi vai trò làm mẹ, làm vợ. Biết trách nhiệm của mình trong tất cả vai trò đều quan trọng.

Một yếu tố khác, trung niên cần biết chấp nhận khó khăn cùng cái nhìn rõ ràng về những sự thật hiển nhiên như sanh - lão - bệnh - tử, sự vô thường, thay đổi tất yếu của cuộc sống cũng giúp họ vững vàng, nhẹ nhàng vượt qua khủng hoảng giai đoạn này.

 

Nguồn: https://tuoitre.vn/chia-khoa-nao-de-vuot-qua-khung-hoang-tuoi-trung-nien-20240225091623555.htm?fbclid=IwAR3zjTlMn0irA-ZL93Kq-SC_z0dSmWM-36ArYAvMu1eoUHOLlkowOMYjODk

Cuộc sống chỉ trở nên tốt đẹp khi mỗi người biết mở lòng và nghĩ cho người khác một chút

 
 

Một số người trẻ hiện nay quan niệm: "Trước hết phải sống cho mình". Cách suy nghĩ này thể hiện tinh thần trách nhiệm đối với bản thân, nhắc nhở mọi người phải biết tự chăm lo, gìn giữ bản thân. 

Tuy nhiên, nếu lạm dụng, hiểu chưa đúng sẽ biến mình thành người ích kỷ, chỉ biết nghĩ cho mình, luôn suy tính thiệt hơn, lúc nào cũng chăm chăm cho lợi ích của cá nhân.

Dưới đây là ý kiến một số chuyên gia bàn luận về vấn đề này.

ThS NGUYỄN HỮU LONG, giảng viên Trường Đại học Mở TP HCM:

Hoàn toàn đúng đắn nếu hiểu tích cực

Sống cho mình là điều hoàn toàn đúng đắn nếu hiểu theo nghĩa tích cực. Đó là sống phải biết bảo vệ bản thân an toàn (trước những lời mời gọi có thể mang lại nguy hiểm), sống phải biết tôn trọng bản thân (không làm điều gì tổn hại chính mình), sống phải biết chấp nhận bản thân (không có những hành động chống lại mình), sống phải biết yêu quý bản thân (không phỉ báng, xem thường mình)… 

Nhưng nếu chỉ nghĩ được như thế mà không cần quan tâm đến người khác là thiếu chuẩn xác. Bởi chúng ta không thể sống một mình mà luôn có những người bên cạnh. 

Chúng ta có được hôm nay là nhờ công sinh thành, dưỡng dục, dạy dỗ của ông bà, cha mẹ, thầy cô và những người thân bên cạnh. Chúng ta có một công việc thành công không chỉ là sự nỗ lực, phấn đấu của bản thân mà còn có sự đóng góp, tạo điều kiện của những người cùng làm việc.

Nếu chỉ biết nghĩ và sống cho mình sẽ không còn những nghĩa cử cao đẹp mà hằng ngày chúng ta vẫn thấy, không còn giá trị "chân - thiện - mỹ" mà chúng ta đều hướng đến và đến một lúc nào đó, những người chỉ biết sống cho mình sẽ không còn ai bên cạnh.

Cuộc sống chỉ trở nên tốt đẹp khi mỗi người biết mở lòng và nghĩ cho người khác một chút. Chí ít với những người thân yêu, hãy dành cho họ sự quan tâm dù đó chỉ là lời nói và những hành động nhỏ nhặt nhất.

TS PHẠM THỊ THÚY, giảng viên Học viện Hành chính quốc gia, Phân viện TP HCM:

Nghĩ đến mình và hài hòa lợi ích của xã hội

"Sống cho mình" đang là xu hướng của nhiều người trẻ. Với nhiều người, sống cho mình là sống theo quan điểm, sở thích, tính cách cá nhân. Đó là lối sống hiện đại, nếu không gây ảnh hưởng đến ai thì chẳng làm sao và như thế mới là dám sống.

Tuy nhiên, những người mang tư tưởng như thế thường có xu hướng ích kỷ. Ích kỷ ở đây có nhiều mức độ, có thể chỉ là sống và hành động theo quan điểm cá nhân, không quan tâm đến gia đình, bạn bè, tập thể; chỉ lo phục vụ bản thân. 

Ở mức độ cao hơn nữa, vì quyền lợi, thỏa mãn nhu cầu cá nhân, họ có thể sẵn sàng gây hại cho người khác.

Sống cho mình: Nên hay không?- Ảnh 1.

Vậy sống cho mình sao cho đúng? Đó là không chỉ nghĩ đến mình mà còn phải hài hòa lợi ích, nhu cầu của xã hội, tập thể, phù hợp thuần phong mỹ tục và các quy định của pháp luật. 

Muốn làm được điều này, trong mỗi gia đình, cần định hướng giáo dục con trẻ ngay từ nhỏ. Trẻ phải biết quan tâm đến chính mình trước, từ đó cảm nhận được việc quan tâm người khác như thế nào. 

Giáo dục từ sự nêu gương của bố mẹ, người lớn xung quanh, môi trường trường học. Giáo dục thông qua việc ứng xử với trẻ bằng sự tôn trọng để trẻ học được bài học tôn trọng người khác. Khi hiểu sự kết nối giữa mình với mọi người, mọi vật xung quanh thì mới hiểu cần tôn trọng, giúp đỡ, bảo vệ lẫn nhau để chung sống hòa hợp, không làm hại nhau.

Ở góc độ gia đình, người phụ nữ của gia đình nên nghĩ về mình trước, chăm sóc bản thân mình trước khi nghĩ đến việc chăm sóc cho người khác. Hãy nhớ bạn có vui, khỏe thì mới lan tỏa được năng lực tích cực đến với mọi người xung quanh. Bạn phải vui thì chồng, con mới vui.

ThS PHẠM LÊ THANH, giáo viên Trường THPT Nguyễn Hiền (quận 11, TP HCM):

Muốn nhận nhiều phải biết cho đi

Trong cuộc sống, có vô số người đang cho đi với quan niệm "Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình". Với họ, mỗi lần "cho đi" là một hạt mầm yêu thương nảy nở làm cho tâm hồn trở nên thanh thản và tự do. Quy luật muôn đời của cuộc sống đó là muốn nhận thật nhiều thì phải biết cho đi; để có được thành công và hạnh phúc, phải nỗ lực và cố gắng kiên trì.

Với ý nghĩa đó, sống cho mình nghĩa là xác định rõ lý tưởng sống của mình, sống tốt cho bản thân và khao khát cống hiến, phụng sự cộng đồng. 

Sống cho mình không tách rời sống vì mọi người, cùng làm những điều học được từ những người tốt xung quanh, từ đó góp phần lan tỏa lối sống đẹp, sống có ích. Nói tóm lại sống làm sao để không phải hối tiếc là cách sống trọn vẹn cho cả mình và cho người. 

Cần có một tấm lòng

Lựa chọn cách sống vì mình và sống cho mình giúp mỗi người có thể định hướng được cuộc đời của mình theo hướng tích cực, tạo ra sự thỏa mãn và hạnh phúc cho bản thân.

Khi sống cho mình, chúng ta không còn bị bó buộc bởi những yêu cầu, mong đợi của người khác; không cần gò bó hay ép buộc mình phải sống giống bất kỳ ai. Từ đó, giúp chúng ta tăng khả năng tự tin, độc lập và mạnh mẽ hơn, cảm thấy cuộc sống này ý nghĩa, thoải mái hơn.

Nhưng hãy giữ điều ấy ở một giới hạn đúng nhất. Đừng chỉ biết nghĩ đến cuộc sống của bản thân mà bỏ bê gia đình; đừng mải làm đẹp, chăm chút cho bản thân khi tài chính có giới hạn...

Hãy hiểu đúng sống cho mình là sống phù hợp với mong muốn của bản thân và chuẩn mực đạo đức, không làm tổn thương người khác, tôn trọng, hợp tác với người khác và đóng góp tích cực cho xã hội.

Sau cùng, nói thế nào thì "Sống trong đời sống cần có một tấm lòng", để có thể sống tử tế với nhau, để cuộc sống trở nên tươi đẹp hơn.

Bạn đọc Ngô Thị Phương Thủy

 

Nguồn: https://nld.com.vn/song-cho-minh-nen-hay-khong-196240127205621022.htm

(Dân trí) - Trong một thời gian ngắn, từ các ngôi sao thần tượng đến các bạn trẻ đang ở độ tuổi học đường liên tục tự vẫn. TS chuyên ngành xã hội học Phạm Thị Thúy cảnh báo, nhiều người trẻ đang cô đơn trong cuộc sống của chính mình.

Chỉ chưa đầy ba tháng, dư luận châu Á chấn động trước thông tin một số thần tượng Hàn Quốc tự tử vì căn bệnh trầm cảm. Không chỉ ở Hàn Quốc, ở Việt Nam, thời gian gần đây, liên tục nhiều trường hợp học sinh tự vẫn, gần nhất là hai nam sinh tại TPHCM.

 

Theo ước tính của Tổ chức Y tế thế giới (WHO), đến năm 2020, trầm cảm là căn bệnh thứ hai gây hại đến sức khỏe của con người chỉ sau tim mạch. Trong đó, ở Việt Nam, trầm cảm hiện đang có chiều hướng ngày càng trẻ hóa.

TS chuyên ngành Xã hội học Phạm Thị Thúy (Giảng viên Học viện Hành chính Quốc gia Phân viện TPHCM) có những chia sẻ về căn bệnh giết người thầm lặng này.

Vô cảm là "kẻ" đứng sau trầm cảm 

Hiện nay, bệnh trầm cảm ngày càng có chiều hướng gia tăng, thậm chí có xu hướng trẻ hóa. Những nguyên nhân nào dẫn đến trầm cảm, thưa bà? 

Có rất nhiều nguyên nhân đã đẩy con người đến trầm cảm. Theo tôi, có 3 mảng nguyên nhân lớn:

Thứ nhất là yếu tố về tâm lý. Khi chúng ta gặp những khó khăn, đổ vỡ trong cuộc sống, áp lực, thất bại và những vấn đề bên trong liên quan đến sự bi quan, tuyệt vọng, chúng ta sẽ dễ gặp phải vấn đề về tâm lý và nhiều khả năng dẫn đến bệnh trầm cảm.

Chuyên gia cảnh báo: Vô cảm đẩy người trầm cảm đến cái chết nhanh hơn - 1TS Phạm Thị Thúy 

Nguyên nhân thứ hai là nguyên nhân về bệnh lý nó sẽ liên quan đến hệ thần kinh, liên quan đến cơ thể của họ, đó là lý do tại sao người ta gọi trầm cảm là một loại bệnh và có những lúc phải điều trị bằng thuốc.

Thứ ba là về các mối quan hệ xã hội xung quanh khi chúng ta thiếu sự kết nối, không có người đưa tay ra nâng đỡ, không có người hiểu và chia sẻ. Khi đó, con người dễ trở. Từ đó, dễ rơi vào trạng thái cô đơn, bế tắc và có thể bị trầm cảm.

Phải chăng, con người ngày càng sống vô cảm với nhau là nguyên nhân dẫn đến căn bệnh trầm cảm và thúc đẩy người bệnh đến những suy nghĩ tiêu cực?

Đúng vậy, vô cảm chính là "kẻ" đứng sau trầm cảm. Mọi áp lực đều có thể được giải tỏa, nếu như có ai đó cùng san sẻ với họ, tâm sự với họ. Như trường hợp hai ca sĩ thần tượng Sulli và Goo Hara ở Hàn Quốc, hai cô gái đã không may mắn có được điều đó mà xung quanh họ là sự vô cảm, thờ ơ, thiếu sự gắn kết, quan tâm. 

Có một câu nói rất nổi tiếng trích dẫn từ cuốn sách “Tự Tử” của Emile Durkheim: “Tự tử là hiện tượng cá nhân, nhưng tỉ lệ tự tử, nạn tự tử là hiện tượng xã hội và có mối liên hệ tỉ lệ nghịch với mức độ đoàn kết, gắn kết, hội nhập xã hội".

Tức là ở đâu có tỉ lệ đoàn kết xã hội càng cao thì ở đó tỉ lệ tự tử càng thấp. Câu này đang muốn nói đến nơi nào càng có nhiều mối quan hệ rạn nứt, giống như là vô cảm thì ở đó nguy cơ tự tử càng cao. 

Chuyên gia cảnh báo: Vô cảm đẩy người trầm cảm đến cái chết nhanh hơn - 2Trầm cảm là một trong những nguyên nhân gây hại đến sức khỏe con người (Ảnh minh họa)

Khi con người không quan tâm với nhau, vô cảm với nhau sẽ làm cho thế giới của con người trở nên lạnh lẽo. Nơi lạnh lẽo không phải ở Bắc cực mà là trong trái tim của những con người vô cảm. Vô cảm là một trong những nguyên nhân đẩy những người trầm cảm đến cái chết nhanh hơn.

Trường học là nơi nhiều áp lực

Xã hội hiện đại, con người đang phải đối diện với dòng chảy mưu sinh, tác động của công nghệ đẩy chúng ta cách xa nhau hơn, khó bộc lộ, chia sẻ với cộng đồng, thậm chí ngay cả với những người thân bên cạnh. Điều này, theo bà, tác động lên người trẻ như thế nào?

Xã hội ngày càng hiện đại, người trẻ càng ngập tràn trong một bể thông tin. Trong đó, có những thông tin vô tình tạo ra áp lực cho họ, chưa kể đến nạn bạo lực ngày càng gia tăng.

Ở xã hội sống nhanh và gấp như thế này, sự cạnh tranh, bất mãn, đều tạo thành những áp lực không tên. Chưa kể, mạng xã hội và tâm lý “sống ảo" lúc này càng đẩy những người trẻ cách xa nhau hơn, cách xa với thế giới thật hơn. 

Tình trạng thất nghiệp ngày nay không ít, công việc không có, áp lực từ gia đình ập đến, mọi thứ đều có thể đánh quỵ tâm lý của một con người, khiến họ chẳng thể đứng vững được nữa. Ngay cả khi đã có cho mình một công việc, mọi áp lực, khó khăn vẫn chưa dừng lại.

Rất nhiều trường học các bạn trẻ tự vẫn đang ở độ tuổi đi học – độ tuổi mà chúng ta vẫn hay nói “chỉ mỗi ăn và học”?

Chuyên gia cảnh báo: Vô cảm đẩy người trầm cảm đến cái chết nhanh hơn - 3Trường học là một trong những nơi nhiều áp lực với người trẻ (Ảnh minh họa)

Với những bạn trẻ còn đang đi học, phải nói trường lớp là một trong những nơi khiến họ gặp áp lực nhất. Bị bắt nạt, nỗi ám ảnh về điểm số, niềm khao khát xây dựng hình ảnh của bản thân, học tập theo mong muốn của cha mẹ, áp lực thi cử... tất cả đều là nguyên nhân khiến nhiều bạn trẻ rơi vào trạng thái bức bối, lo lắng và tuyệt vọng.

Mới đây, nhiều người hoang mang trước thông tin hai nam sinh tại TPHCM tự sát vì trầm cảm, trước đó nhiều trường hợp học trò tự vẫn. Đây là lời cảnh báo đến các phụ huynh và cả giáo viên hãy quan tâm đến con em của mình nhiều hơn, để tránh những điều đáng tiếc xảy ra.

Đôi khi chỉ cần chúng ta lắng nghe, một cái nắm nay hay chúng ta cho nhau thêm một cơ hội...

Hãy tập yêu thương chính mình

Bà có thể gợi ý một số phương pháp giúp người bệnh trầm cảm giảm bớt lo lắng, chán nản trong cuộc sống để sống tích cực hơn?

Đối với người trầm cảm, chúng ta phải điều trị đồng thời cả ba: Tâm lý, thể lý và xã hội. Người trầm cảm cần cả nội lực và ngoại lực để vượt qua căn bệnh của họ. 

Tôi gặp nhiều người, đã tự viết ra cho mình kế hoạch mỗi ngày để vượt qua căn bệnh trầm cảm.

Họ động viên mình mỗi buổi sáng, sử dụng biện pháp tự kỷ ám thị, giúp người trầm cảm khơi gợi ra cái họ đang có, giúp họ tự tin, họ mới là người cứu được họ. Có người tìm đến âm nhạc, Yoga, thiền... để tìm sự bình an, mạnh mẽ từ bên trong. 

Trầm cảm đôi khi không hẳn là một điều gì tồi tệ, mà nó là một người thầy đến để dạy mình, và mỗi một biến cố đến trong cuộc đời mình là cơ hội để mình học được một cái gì đấy.

Chúng ta cũng có thể đọc sách hoặc tập một môn thể thao để giúp cho cuộc sống tràn đầy năng lượng hơn. Và hãy đến với những người tích cực, những người có thể cho mình động lực, niềm vui trong cuộc sống.

TS có lời khuyên nào với mọi người, đặc biệt là các bạn trẻ để ngăn ngừa bệnh trầm cảm?

Trầm cảm là hồi chuông cảnh báo tất cả chúng ta về mức độ nghiêm trọng của căn bệnh này. Nếu những mối quan hệ xã hội xung quanh có sự đoàn kết, sự trợ giúp thì những vấn đề trầm cảm sẽ được giải quyết sớm và có thể không gây ra những hậu quả đáng tiếc.

Hãy tập yêu thương bản thân mình, hít thở sâu mỗi ngày, tập luyện thể thao, học cách biết ơn và hãy làm những điều bạn thích mỗi ngày.

Có ba cấp độ của hạnh phúc, cấp độ một là sự hài lòng, cấp độ hai là sự bình yên bên trong và cấp độ ba là cho đi vô điều kiện, giúp đỡ người khác là cấp độ cao nhất của hạnh phúc.

Hãy cho đi và sống tích cực bạn sẽ thấy cuộc sống này còn rất nhiều điều tươi đẹp, ý nghĩa.

Trân trọng cảm ơn bà về những trao đổi!

Thu Hiền

Nguồn: https://dantri.com.vn/nhip-song-tre/chuyen-gia-canh-bao-vo-cam-day-nguoi-tram-cam-den-cai-chet-nhanh-hon-20200103070301227.htm?fbclid=iwar3ta_fxowt3jeiqsbebuvnmwo9pxsz8nxhoqmynnd-ivx2ilevzq8eppmc

 

(PLO)- Sở GD&ĐT TP.HCM vừa ban hành bộ tiêu chí “Trường học hạnh phúc”. TS Phạm Thị Thuý, Học viện Hành chính Quốc gia - Phân viện tại TP.HCM, góp ý kiến xung quanh việc hiện thực hoá bộ tiêu chí này trên thực tế.

Sau vụ việc ‘học sinh vây chửi giáo viên’ ở Tuyên Quang, dư luận bắt đầu thảo luận, tranh cãi về những vấn đề liên quan như ai có lỗi, đâu là nạn nhân, đâu là thủ phạm.

 

Những ngày qua, vụ việc nhiều học sinh dồn ép giáo viên vào góc tường, chửi bới, lăng mạ, ném dép, hành hung cô giáo ở Tuyên Quang khiến dư luận đặc biệt quan tâm.

Ai là người có lỗi? Nguyên nhân khiến học sinh và giáo viên hành xử như vậy? Liệu có đang bạo lực học đường ngược? Đó là những câu hỏi mà dư luận đặt ra.

Lỗi của ai?

Trao đổi với Znews, tiến sĩ Giáo dục học Nguyễn Thị Thu Huyền - chuyên gia giáo dục phổ thông và đào tạo giáo viên - cho rằng bối cảnh sự việc không đủ căn cứ để phán xét đầy đủ bất cứ ai. Tuy nhiên, để sự việc đáng tiếc xảy ra thì lỗi ở tất cả các bên, gồm giáo viên, giáo viên chủ nhiệm, ban giám hiệu, học sinh và phụ huynh.

“Tất cả chúng ta đều không có thông tin đầy đủ nên chưa thể phán xét lỗi hoàn toàn thuộc về ai. Tất nhiên, qua hình ảnh trong clip, hành vi của cả 2 bên như vậy là không chấp nhận được", vị chuyên gia nói.

TS Huyền nhận định vụ việc này là có thể là hậu quả của cả một quá trình, xuất phát từ mối quan hệ giữa giáo viên và học sinh đang không được xây dựng một cách tích cực.

Khi có xung đột và mâu thuẫn, cả học sinh và giáo viên đều thiếu kỹ năng xử lý. Bên cạnh đó, nhà trường đã không có hệ thống, chính sách hỗ trợ giáo viên và học sinh trong việc giải quyết mâu thuẫn, xung đột hoặc xây dựng mối quan hệ.

Nguồn cơn bất ổn đến từ gia đình, xã hội

Trước câu hỏi về nguồn cơn sự việc, tiến sĩ Xã hội học, chuyên gia tham vấn tâm lý Phạm Thị Thúy nói rằng khi đọc các bài viết, xem clip sự việc, bà nhìn ra 3 nguyên nhân chính là tâm lý tuổi dậy thì của trẻ, sự bất ổn của bối cảnh xã hội và bối cảnh nhà trường.

Thứ nhất là vấn đề tâm lý tuổi dậy thì của trẻ. Bà Thúy nói rằng học sinh lớp 7 mới bước vào giai đoạn dậy thì nên rất nghịch, bốc đồng, khó kiểm soát cảm xúc và đặc biệt là dễ lây lan cảm xúc, hành vi. Chỉ cần một học sinh có biểu hiện bất thường, những học sinh khác có thể hùa theo.

Lấy ví dụ về câu chuyện ở trường THCS Văn Phú, bà Thúy nhận thấy trong nhóm học sinh vây chửi cô giáo, chỉ 1-2 học sinh cầm đầu và có hành vi hung hăng, những học sinh khác chỉ hùa theo bạn mình để bắt nạt cô giáo.

 
Chỉ cần một học sinh có biểu hiện bất thường, những học sinh khác có thể hùa theo.
hoc sinh quay giao vien anh 2

Chỉ cần một học sinh có biểu hiện bất thường, những học sinh khác có thể hùa theo.

Điều thứ 2 cần bàn đến là sự bất ổn của bối cảnh xã hội. Bà Thúy nói rằng học sinh cư xử hung hăng, vô lễ như vậy là do cách giáo dục của gia đình có vấn đề. Chúng ta không thể đổ lỗi hoàn toàn cho giáo dục của nhà trường.

Cái gốc của vấn đề nằm ở gia đình của những đứa trẻ này. Tiến sĩ Xã hội học đặt câu hỏi các em đã được nuôi dạy như thế nào trong gia đình? Theo bà, nguyên nhân chính và lớn nhất nằm ở việc giáo dục đạo đức cho con trẻ ở mỗi gia đình.

“Mối quan hệ giữa giáo viên và học sinh chỉ là nguyên nhân bên ngoài, còn gốc rễ vẫn nằm ở cách nuôi dạy đứa trẻ đó. Chúng ta phải tự đặt câu hỏi rằng tại sao đứa trẻ đó dám hỗn với thầy cô, chúng ta đã dạy đạo đức cho chúng đúng cách chưa”, bà Thúy nêu quan điểm.

Sự bất ổn của bối cảnh xã hội còn được thể hiện ở việc tâm lý học sinh bị ảnh hưởng từ xã hội bên ngoài. Bà Thúy nhận định bạo lực gia đình gia tăng thì bạo lực học đường cũng tăng theo.

Con trẻ chứng kiến cha mẹ đánh chửi nhau, chứng kiến người lớn coi thường nhau. Thậm chí, một số nơi giáo viên cũng coi thường nhau, chửi nhau trước mặt học sinh. Như vậy, học sinh cũng sẽ học theo tính coi thường, bạo lực đó của người lớn.

Chuyên viên tham vấn tâm lý cũng nêu rằng trẻ con là tấm gương phản chiếu của người lớn, người lớn còn bạo lực thì trẻ con sẽ không bao giờ hết bạo lực. Vì thế, người lớn phải xem lại vì đây là hệ quả của cách người lớn đang sống với nhau và trẻ em bị ảnh hưởng bởi người lớn và môi trường xung quanh.

Một điều nữa không thể tránh khỏi là những nội dung tiêu cực trên mạng xã hội. Học sinh xem quá nhiều nội dung tiêu cực, bạo lực trên mạng xã hội, thậm chí có nhiều video dạy học sinh chửi bới, đánh nhau. Những video như vậy xuất hiện tràn lan khiến trẻ em học theo và bị ảnh hưởng.

Vấn đề thứ 3 bà Phạm Thị Thúy nhắc đến là bối cảnh nhà trường. Bà nêu rằng vụ việc vừa qua có thể bắt nguồn từ cả một quá trình dài trước đó. Nếu cô giáo này thực sự có những hành động, lời nói khiến học sinh không nể phục, chúng ta cần xem lại cách dạy học của giáo viên đó và cách quản lý của nhà trường.

Văn hóa học đường có vấn đề, cách quản lý của vấn đề cũng là một phần nguyên nhân. Vụ việc lần này giống như giọt nước tràn ly, khiến mối quan hệ giữa cô và trò trở nên vỡ nát, không thể cứu vãn.

“Tôi tự hỏi trách nhiệm của nhà quản lý ở đâu, các tổ trưởng, tổ chuyên môn, ban giám hiệu ở đâu. Cấp quản lý cũng phải có trách nhiệm chứ không thể đổ lỗi cho một mình giáo viên hay một mình học sinh được”, bà Thúy nhấn mạnh.

 
Một đứa trẻ được dạy dỗ cẩn thận, lễ phép sẽ không bao giờ dồn giáo viên vào góc tường rồi buông lời xúc phạm. Ảnh: Pexels.
hoc sinh quay giao vien anh 3

Một đứa trẻ được dạy dỗ cẩn thận, lễ phép sẽ không bao giờ dồn giáo viên vào góc tường rồi buông lời xúc phạm. Ảnh: Pexels.

Giáo viên đang thiếu hụt kỹ năng

Về phía giáo viên, TS Nguyễn Thị Thu Huyền nhận định giáo viên đang thiếu hụt các kỹ năng, bao gồm kỹ năng xây dựng mối quan hệ tích cực với học sinh. Mối quan hệ này cần xây dựng từ ngày đầu tiên giáo viên nhận lớp.

“Giáo viên cần chia sẻ với học sinh về điều mà họ kỳ vọng ở các em. Tiếp đến là việc lắng nghe, chia sẻ với học trò. Trong quá trình giảng dạy cần dành thời gian trò chuyện, thiết lập mối quan hệ với học sinh”, bà Huyền phân tích.

Theo bà Huyền, kỹ năng khác mà giáo viên trong vụ việc còn thiếu là giao tiếp, sử dụng ngôn từ và kỹ năng xử lý tình huống, quản lý hành vi (hay nói cách khác là kỹ năng điều chỉnh hành vi không phù hợp của học sinh).

Bà Huyền cho rằng với vụ việc trên, giáo viên hoàn toàn có thể rời khỏi nơi đó, báo cáo ban giám hiệu, bảo vệ để ngăn chặn kịp thời, thay vì đứng im sử dụng điện thoại hay rượt đuổi học sinh như trong clip.

TS Giáo dục học cũng nói thêm rằng chỉ nhìn qua video thì không thể nhận định chắc chắn điều gì cả, nhưng để đến mức bùng phát, chạy đuổi học sinh như vậy thì rất có thể sức khỏe tinh thần của cô đã bị ảnh hưởng tiêu cực trong một thời gian dài.

“Trong quá trình huấn luyện và đào tạo giáo viên, tôi bắt gặp nhiều giáo viên thiếu hụt các kỹ năng trên và gặp khó khăn trong công tác giảng dạy, nhất là các giáo viên trẻ, còn non kinh nghiệm. Các em có đầy đủ kiến thức, sự nhiệt tình, yêu thương học sinh nhưng lại thiếu hụt một số kỹ năng xử lý tình huống sư phạm cần thiết", bà Huyền chia sẻ.

Ở góc độ của một người làm tham vấn tâm lý và trị liệu nhiều năm, bà Phạm Thị Thúy cũng nhận thấy có thể cô giáo trong vụ việc đang gặp các vấn đề về sức khỏe tâm thần như stress, rối loạn lo âu, trầm cảm…

Tuy nhiên, do chỉ nhìn qua clip, bà Thúy chỉ mới suy đoán, chưa thể khẳng định chắc chắn. Điều quan trọng là cô giáo này cần được thăm khám để được tìm ra vấn đề của bản thân, từ đó tìm cách giải quyết.

Nhưng nói đi vẫn phải nói lại, bà Thúy nói thêm rằng dù giáo viên đang gặp vấn đề gì, cư xử không đúng mực thế nào, học sinh cũng không được phép đối xử với giáo viên như vậy.

Theo bà, một đứa trẻ được dạy dỗ cẩn thận, lễ phép sẽ không bao giờ dồn giáo viên vào góc tường rồi buông lời xúc phạm.

 
Để đến mức bùng phát, chạy đuổi học sinh như vậy thì rất có thể sức khỏe tinh thần của cô đã bị ảnh hưởng tiêu cực trong một thời gian dài.
hoc sinh quay giao vien anh 4

Để đến mức bùng phát, chạy đuổi học sinh như vậy thì rất có thể sức khỏe tinh thần của cô đã bị ảnh hưởng tiêu cực trong một thời gian dài.

Chúng ta cần làm gì?

Bàn về cách giáo dục học sinh, bà Thúy nêu rằng muốn giải quyết vấn đề thì trước tiên chúng ta không được đổ lỗi cho các em. Trong trường hợp này, hành vi của học sinh sai chứ con người của các em không xấu. Chúng ta có thể chỉ trích hành vi nhưng không được chỉ trích con người các em. Học sinh sai ở đâu thì chúng ta giúp các em sửa ở đó.

Vì thế, điều quan trọng cần làm là người lớn cần định hướng lại hành vi cho học sinh, phân tích cho học sinh hiểu các em đang sai ở đâu và cho trẻ biết là không được làm như vậy.

Tiếp đó, bà Thúy đề xuất phải tách học sinh thành từng nhóm để giáo dục lại. Trong nhóm học sinh quây chửi giáo viên, một số em cầm đầu và những em khác chỉ hùa theo.

Những học sinh hùa theo bắt nạt cô giáo có thể gom lại thành một nhóm chung để dạy dỗ, còn những em cầm đầu phải tách riêng và có sự phối hợp với gia đình để giúp các em thay đổi.

Đó là việc thay đổi học sinh. Còn về phía giáo viên, nhà trường, họ cũng cần thay đổi. Nhà trường cần thay đổi văn hóa và cách xử lý mâu thuẫn.

Bà Thúy nêu rằng chúng ta phải xem mối quan hệ của giáo viên với học sinh trong trường thế nào, phải tìm hiểu kỹ sự việc thì mới giúp học sinh thay đổi được. Học sinh sẽ thay đổi khi giáo viên thay đổi và ban lãnh đạo của trường cũng phải thay đổi

“Kỷ luật học sinh hay dạy đạo đức cho các em thì chỉ giải quyết phần ngọn chứ không thể giải quyết gốc rễ. Tất nhiên là chúng ta vẫn cần một buổi trò chuyện với học sinh để nói về trách nhiệm, nghĩa vụ của học sinh. Nhóm học sinh tấn công cô giáo sẽ phải chịu trách nhiệm với cô giáo, phải xin lỗi cô và chịu trách nhiệm cho hành vi không đúng mực của mình”, bà Thúy nói

 

Nguồn: https://lifestyle.zingnews.vn/thay-gi-sau-vu-hoc-sinh-vay-chui-giao-vien-post1447455.html?fbclid=IwAR0EC2v3qU_ajMhmjGiUlxtmtu0G6qEHp1fRd8ngb3fLMS-m8megpn1Ui2U

PNO - Nhiều chị em hoang mang khi bản thân không có cảm xúc lúc ân ái với chồng và né tránh chuyện ấy.

Không ít ông chồng chán nản mỗi khi “tới lịch”, vợ cứ bảo “thôi ngủ đi!”. Ngược lại, có chị than “cả tháng ổng không thèm đụng vợ

1.001 lý do "thân ai nấy lo"

Chị Thu Hồng (ngụ quận 12, TPHCM) kể, vợ chồng chị lấy nhau 15 năm, có 2 con, nhưng chị “chưa bao giờ biết lên đỉnh”. Chị không hề có cảm xúc trong chuyện “giường chiếu” với chồng vì “mỗi lần hành sự xong, ổng lăn ra ngủ, không hề quan tâm tới cảm xúc của vợ”. Lớn hơn vợ 10 tuổi, tính tình chồng chị khô khan, lạnh lùng, ít khi thể hiện tình cảm với vợ.

 

Dịp lễ hay sinh nhật, kỷ niệm ngày cưới, chị chỉ mong được nhận 1 bó hoa chồng tặng mà chưa bao giờ có. Nhiều khi buồn tủi, chị tâm sự để chồng hiểu, quan tâm cảm xúc của vợ hơn. Nhưng chồng chị lại bảo “vẽ chuyện, thích ăn gì ngon thì mua về nấu, hoa hòe chi lãng phí”.

Sáng, chồng đi làm, chị Hồng lo việc nội trợ, đưa đón con học. Tối về, chị lúi cúi trong bếp nấu ăn, còn chồng nằm coi ti vi. Chị không nhận được sự chia sẻ nào từ chồng. Dù vậy, lúc vui, chị dự tính tối sẽ chủ động “quyến rũ” chồng để tăng cảm xúc yêu thương. Nhưng khi nghe chồng vừa bước về nhà, hỏi “giờ này sao chưa nấu cơm?”, hay hoạnh họe “nhà vệ sinh mấy ngày rồi em không cọ rửa à?”, chị mất hết cảm xúc. Chán, chị chẳng muốn nói thêm gì và ngày càng né tránh chồng. Hôm thì chị lấy lý do mệt, hôm thì “chiều ổng cho xong chuyện”. 

Lúc mới cưới nhau, chuyện “chăn gối” của vợ chồng chị Nga (ngụ TP Thủ Đức) rất nồng cháy. Nhưng chỉ được 2 năm đầu khi chưa sinh con và còn ở cùng cha mẹ chồng. Đến khi ra riêng, một tay chị lo chuyện bếp núc, nhà cửa, con cái… lại phải chiều “gu ẩm thực khó chịu” của chồng khiến chị mệt mỏi.

Có hôm, chị nấu dọn cơm xong, chồng chị chê “món này mặn, món kia nhạt” rồi ra ngoài ăn phở một mình. Cách cư xử của chồng dần giết chết cảm xúc trong chị. Trước đây, vợ chồng chị có thể “sinh hoạt” 2 lần/tuần; còn bây giờ, có khi cả tháng chị chẳng muốn chung giường với chồng. “Tôi buồn nhưng nói hoài ổng không thay đổi, không bao giờ vào bếp nấu ăn mà toàn đòi hỏi, khen chê. Tôi ghét tính ích kỷ chỉ biết sở thích của bản thân” - chị Nga bực bội nói. 

Vợ chồng anh Tùng Hưng, chị Khánh Hiệp (ngụ quận Bình Thạnh, TPHCM) thì cả 2 năm nay cũng… “phần ai, nấy ngủ”. Nhỏ hơn chồng 1 con giáp và vốn tính hiền lành, dịu dàng nhưng chị Hiệp ngày càng cau có, đanh đá. Trong lần cãi nhau mới đây, chị gọi chồng là “mày” và xưng “tao” khi cả hai đang nóng giận vì hiểu lầm về chuyện tiền bạc. Cách xưng hô mày - tao của 2 vợ chồng thường xuyên xảy ra khi có chuyện bất như ý về người kia.

Dần dần, trong lòng mỗi người đều mất sự tôn trọng dành cho nhau, chuyện ân ái theo đó cũng nguội lạnh. “Năm thuở, mười thì” họ mới ngủ chung, nhưng theo chị Hiệp, cả hai coi chuyện đó như “trả bài cho xong”. Nghe anh Hưng than với mẹ chồng “vợ con chửi hỗn khiến con mất hết cả cảm xúc”, chị Hiệp cũng “kệ, ổng đâu có vừa”.

2 tay cùng vỗ mới kêu

Theo tiến sĩ xã hội học, thạc sĩ tâm lý trị liệu Phạm Thị Thúy - giảng viên Học viện Hành chính quốc gia phân viện TPHCM, muốn hạnh phúc trong hôn nhân, cần chú ý cách truyền thông trong gia đình. Có người nghĩ: “Đó là con người thật của tôi. Tôi sống thoải mái với vợ/chồng mình. Lấy nhau rồi không cần giữ ý với nhau, như vậy khách sáo…”.

Song thực ra, cách vợ chồng giao tiếp với nhau thể hiện tình yêu, sự quan tâm nhau. Đôi khi, chỉ 1 câu nói, cử chỉ, ánh mắt có thể làm tình yêu thăng hoa; nhưng cũng 1 câu nói, thái độ không đúng lúc, đúng chỗ có thể dập tắt ngọn lửa cảm xúc của vợ/chồng.

Tiến sĩ Phạm Thị Thúy khuyên:  “Muốn hạnh phúc trong hôn nhân, cần chú ý đến cách truyền thông trong gia đình”
Tiến sĩ Phạm Thị Thúy khuyên: “Muốn hạnh phúc trong hôn nhân, cần chú ý đến cách truyền thông trong gia đình”

Vợ chồng cần phải giao tiếp, chia sẻ với nhau từ chuyện ăn, ngủ, sinh hoạt, công việc, nuôi dạy con cái, đối nội, đối ngoại… Nếu không biết cách cư xử, giữ lễ với nhau như người xưa nói “phu phụ tương kính như tân”, “vợ chồng trọng nhau như khách quý” thì khó hạnh phúc lâu bền. Xem nhẹ giao tiếp vợ chồng, quan tâm, chia sẻ với nhau thì sẽ đánh mất “ngọn lửa” hạnh phúc.

“Cặp vợ chồng nào ít nhiều cũng có mâu thuẫn. Song, nếu cả hai biết cách nói chuyện lịch sự với nhau thì sẽ có thể hóa giải xung đột. Xưng hô “tao, mày”, chửi nhau trước mặt hay sau lưng cho thấy tình cảm giữa họ không còn” - tiến sĩ Phạm Thị Thúy nhấn mạnh.

Quan điểm của một nhà tâm lý học nghiên cứu sâu về hôn nhân cho thấy, cặp vợ chồng nào nói chuyện với nhau vui vẻ; giao tiếp hòa hợp, thấu cảm thì họ có thể sống cùng nhau tới già. Ngược lại, cặp nào chỉ mới nói vài câu với nhau là khắc khẩu, không lịch sự thì khả năng cãi nhau, xung đột trong hôn nhân gia tăng. Vì vậy, vợ chồng nên dành ngôn ngữ tích cực, ngôn ngữ tình yêu với nhau; thậm chí cần nói lời khen, cảm ơn, xin lỗi… vì nó có sức mạnh rất lớn. 

Tiến sĩ xã hội học, thạc sĩ tâm lý trị liệu Phạm Thị Thuý

Tiến sĩ Thúy dẫn chứng một trường hợp bà từng hỗ trợ: người vợ kém chồng 10 tuổi, cô xưng hô với chồng rất nhẹ nhàng, tình cảm và rất muốn chồng ngọt ngào. Thế nhưng, người chồng lại rất thờ ơ với vợ, ít nói, xưng hô cộc lốc… khiến cô thấy tổn thương, ngày càng xa cách chồng. Đáng nói là, một người đàn ông hàng xóm biết tình cảm vợ chồng kia như vậy đã tán tỉnh và người vợ đã “say nắng”. Dù cô chọn gia đình, nhưng sau 4 năm, người chồng phát hiện chuyện cũ và họ đang bên bờ vực ly hôn. 

“Đôi khi chỉ một sự “lệch pha”, khó tính; cư xử của người chồng không phù hợp hay thiếu sự quan tâm, chia sẻ với bạn đời cũng dễ đẩy người vợ sa vào cám dỗ của người khác. Hay ngược lại, ở nhà người chồng nghe vợ nói năng bốp chát, khi đến cơ quan gặp nữ đồng nghiệp dịu dàng, nói như “rót mật vào tai” thì rất dễ nghiêng ngả. Do đó, không nên coi thường cách cư xử giữa vợ chồng, vì điều này quyết định rất nhiều cảm xúc trong tim của đối tác.

Các cặp cần chú ý tránh suồng sã trong xưng hô, nói năng với nhau để tránh cảnh “gần thường” rồi dẫn tới xa nhau” - bà khuyến cáo và chỉ ra thêm những cặp vợ chồng hạnh phúc đều xưng “anh em”, “ông xã”, “bà xã”, “người yêu”… rất ngọt ngào, nghe “mát lòng, mát dạ”, giúp gắn kết tình cảm vợ chồng, mâu thuẫn nếu có cũng dễ tan. 

Thực tế, có nhiều trường hợp người vợ kỳ vọng, mong muốn, đòi hỏi chồng bày tỏ tình yêu với mình nhưng chính họ lại không thể hiện cho chồng biết là họ yêu chồng. Có người lại coi thường chồng ở điểm nào đó, như: chồng làm ăn thua lỗ, không có khả năng kiếm tiền, hạn chế trong giao tiếp… gây tổn thương “cái tôi” của đàn ông, khiến họ cảm thấy bị xúc phạm dẫn tới chán vợ.

Theo tiến sĩ Phạm Thị Thúy, không có cách cư xử giống nhau giữa các cặp vợ chồng, mỗi người phải hiểu rõ tính cách của vợ/chồng mình để có cách cư xử phù hợp, đáp ứng đúng nhu cầu tâm lý của nhau thì cả hai mới có thể hạnh phúc khi ở bên nhau. Lúc này, gia đình là tổ ấm và “người thứ ba” khó xen vào. Đáng lưu ý, thái độ ban cho trong chuyện chăn gối rất nguy hiểm, bởi đây không chỉ là “quyền lợi” mà còn là “nghĩa vụ” của vợ/chồng. Không nên vì lý do nào đó mà “ngăn sông, cấm chợ”; thậm chí có người dùng chuyện ấy để… phạt chồng.

Ảnh mang tính minh họa
Ảnh mang tính minh họa

“Trong đời sống vợ chồng, nếu cả hai giữ được “trụ cột” - yêu thương nhau chân thành và tôn trọng nhau thì ít mắc lỗi giao tiếp, truyền thông trong gia đình. Đây là chìa khóa của hạnh phúc và phải 2 tay cùng vỗ mới kêu. Chuyện ân ái không chỉ là nhu cầu sinh lý mà còn là nhu cầu tâm lý; sự hòa hợp, đồng điệu về tâm hồn. Khi đời sống ân ái viên mãn, các vấn đề khác trong gia đình dễ ổn thỏa, chuyện to hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không” - tiến sĩ Phạm Thị Thúy phân tích và khuyến nghị các cặp vợ chồng nên nuôi dưỡng tình cảm, cảm xúc vợ chồng bằng giao tiếp phù hợp, chia sẻ với nhau và học cách chấp nhận lẫn nhau.

Khi vợ/chồng chấp nhận con người của nhau, yêu nhau chân thành với con người thật của nhau thì sẽ hạnh phúc; tránh đòi hỏi, yêu cầu quá nhiều ở người bạn đời. 

Nguyễn Cẩm

Nguồn: https://www.phunuonline.com.vn/tut-cam-xuc-vo-chong-lam-sao-lay-lai-a1508153.html

Sau 2 tuần đọc sách vào giờ ra chơi, em T.V. học sinh lớp 8 trường THCS Nguyễn Văn Trỗi (Q.Gò Vấp, TP.HCM), đã kể chuyện trước toàn trường do vi phạm bạo lực học đường.

Trước đó, trường THCS Nguyễn Văn Trỗi, quận Gò Vấp, TP.HCM, đã quyết định kỷ luật 7 nữ sinh tham gia đánh nhau và quay video, bằng việc đọc sách vào giờ ra chơi sáng và chiều, dưới sự giám sát của giáo viên trong 2 tuần. Đọc xong, các em ghi lại cảm nhận rồi luân phiên đứng trước trường chia sẻ về bài học rút ra.

Kể chuyện trước toàn trường vì… bạo lực học đường

kk.jpgT.V. học sinh lớp 8 trường THCS Nguyễn Văn Trỗi (Q.Gò Vấp, TP.HCM) kể chuyện trước toàn trường do vi phạm bạo lực học đường.

Sau 2 tuần đọc sách tại thư viện, em T.V. (nữ sinh bị đánh, nhưng là người gây chuyện trước) đã kể chuyện trước toàn trường, trong chuyên đề kỹ năng sống “Suối nguồn yêu thương", ngày 4/11. Tại đây, em kể câu chuyện “Sự tích cây trứng gà” của Nhà văn, Nhà giáo ưu tú Nguyễn Ngọc Ký.

“Em lựa chọn câu chuyện này vì nó có ý nghĩa rất hay, thể hiện tình yêu thương của người mẹ dành cho con và ngược lại. Qua câu chuyện này, em mong các bạn học sẽ yêu quý bố mẹ hơn và cố gắng học tập thật tốt để không làm bố mẹ buồn", T.V. chia sẻ.

Được biết, trong 2 tuần đọc sách tại thư viện, T.V. thường chọn những cuốn về đạo đức, như: “Quà tặng của cuộc sống”, “Tình thầy trò”, “Mẹ không phải là người giúp việc”… vì em thấy được mình trong đó, như trong “Tình thầy trò” có nói về lỗi lầm và tha thứ. “Sau 2 tuần đọc sách, em cảm thấy tính cách mình trầm ổn hơn và nhận ra nhiều lỗi sai trong quá khứ", T.V. bộc bạch.

 

Chia sẻ về lý do chọn cách kỷ luật bằng việc đọc sách, cô Nguyễn Thị Ngọc Ánh, hiệu trưởng Trường THCS Nguyễn Văn Trỗi, cho biết, các em vẫn còn nhỏ, nên cần có cơ hội để nhìn ra cái sai của mình và sửa sai. Việc đọc sách sẽ giúp các em có thêm thời gian, không gian riêng trong giờ ra chơi để đọc sách và suy nghĩ về những lỗi lầm của mình và tự sửa chữa chứ không phải kỷ luật để khiến học sinh khiếp sợ, hoặc tiếp tục lún sâu vào vi phạm.

Cô Ánh chia sẻ thêm: “Việc kể chuyện trước toàn trường sẽ tạo điều kiện cho các em được chia sẻ quá trình đọc sách. Đồng thời, để các em học sinh khác thấy được sự thay đổi về nhận thức của học sinh vi phạm sau một thời gian đọc sách, từ đó làm cơ sở giáo dục cho học sinh và nâng cao văn hóa đọc tại trường".

Dùng kỷ luật tích cực để cảm hóa học sinh

Không chỉ riêng Trường THCS Nguyễn Văn Trỗi, việc kỷ luật học sinh theo hướng nhân văn như đọc sách, đã được Trường THPT Bùi Thị Xuân (Q.1, TP.HCM) áp dụng. Học sinh vi phạm sẽ phải đọc các loại sách, như: “Hạt giống tâm hồn”, “Người con hiếu thảo”… và viết lại bài cảm nhận sau khi đọc và được thầy cô nhận xét.

Hay tại Trung tâm GDTX Chu Văn An (Q.5, TP.HCM), sẽ phạt học sinh vi phạm bằng một việc tốt để chuộc lỗi. Việc tốt đó có thể là các hoạt động công tác xã hội, như nấu ăn tặng người khó khăn, dọn dẹp vệ sinh, hoặc tham gia các hoạt động thiện nguyện… dưới sự chứng kiến của phụ huynh, đảm bảo rằng các em làm đúng và thực chất.

386877147_353328877292251_6114035106933966970_n.jpgTS. Xã hội học Phạm Thị Thuý chia sẻ quan điểm về hình thức kỷ luật đọc sách.

TS. Xã hội học Phạm Thị Thuý, cho biết, xử phạt truyền thống sẽ khiến học sinh mệt mỏi, khó chịu và mang tính trừng phạt nhiều hơn chứ không có giá trị giúp học sinh thay đổi nhận thức, hành vi. Còn việc đọc sách là một trong các hình thức kỷ luật tích cực, hướng tới giáo dục thay đổi nhận thức, hành vi của học sinh.

“Sách là tri thức, là người bạn đồng hành giúp chữa lành tâm hồn tốt nhất, đặc biệt ở tuổi dậy thì, lứa tuổi rất khó khăn trong việc phát triển tâm sinh lý”, vị TS. Xã hội học này nhấn mạnh.

Nhưng phương pháp kỷ luật này có hiệu quả hay không còn tùy thuộc vào cách áp dụng của nhà trường và thái độ của phụ huynh học sinh.

Theo TS. Xã hội học Phạm Thị Thuý, hình thức kỷ luật này phải được thực hiện một cách bài bản, dựa trên sự tự giác và khơi gợi hứng thú về sách cho học sinh. Cụ thể, nhà trường nên khuyến khích không ép buộc, cho phép học sinh lựa chọn hình thức để chịu trách nhiệm về hành vi sai của mình, như: đọc sách, lao động công ích, tham gia hoạt động thiện nguyện…; tạo ra một môi trường cho học sinh đọc sách với nhiều loại sách hay, phù hợp với lứa tuổi học trò cho các con chọn; tạo nhiều góc đọc sách dễ thương trong trường học, như: lớp học, thư viện, góc cầu thang, trên sân trường, thậm chí trên cây như một số trường đã làm… để khơi gợi văn hoá đọc cho tất cả học sinh chứ không chỉ các em bị phạt.

anh.jpgTủ sách của Nhà văn, Nhà giáo ưu tú Nguyễn Ngọc Ký tại trường THCS Nguyễn Văn Trỗi.

Nhà trường không nên bắt học sinh đọc sách quá lâu, chỉ cần khoảng 30 - 45 phút. Đọc xong, học sinh sẽ có thời gian để cảm thụ quyển sách đó bằng cách viết lại cảm nhận và trình bày quan điểm, thảo luận với thầy cô, bạn bè trước lớp, trước sân trường. Đặc biệt, những bài cảm nghĩ hay sẽ được tuyên dương, thậm chí đưa vào tuyển tập của nhà trường.

Ngoài ra, phụ huynh học sinh có vai trò rất quan trọng để hình thức kỷ luật này thành công, họ cần phải đồng hành, ủng hộ nhà trường và khuyến khích, động viên, khen ngợi con cái trong quá trình đọc sách.

“Phụ huynh phải đọc sách nhiều hơn để làm gương, vì nếu muốn lan toả văn hóa đọc sách cho con thì phải tự mình đọc sách trước. Phụ huynh nên tìm đọc những quyển sách con đang đọc để có thể cùng nhau trao đổi và bàn luận. Như vậy, các con sẽ vui vẻ đọc sách hơn và dần tránh xa các thiết bị công nghệ, một sự thay đổi tích cực, rất tốt trong xã hội hiện nay", TS. Xã hội học Phạm Thị Thuý chia sẻ.

TS. Xã hội học Phạm Thị Thuý nói thêm: “Thay vì gọi phụ huynh lên mắng vốn, bắt các con viết bảng kiểm điểm, thì nên cảm hóa các con bằng các hình thức kỷ luật tích cực. Tôi mong sẽ có thêm nhiều trường học áp dụng hình thức kỷ luật này và có thêm nhiều hình thức sáng tạo hơn để lan tỏa văn hóa đọc đến tất cả học sinh, chứ không riêng gì các em bị phạt".

 

Nguồn: https://khoahocphothong.vn/cam-hoa-hoc-sinh-vi-pham-bang-hinh-thuc-ky-luat-tich-cuc-251194.html

(PLO)- Trường học hạnh phúc khi thầy hiệu trưởng cởi mở, chịu thay đổi để giáo viên và học sinh hạnh phúc.

Để có một trường học hạnh phúc, vai trò của người cầm lái là hiệu trưởng rất quan trọng. Ý thức được điều đó, nhiều hiệu trưởng đã luôn làm mới mình để vững vàng trong sự nghiệp trồng người.

Cửa phòng thầy luôn mở

Chúng tôi ghé phòng thầy Đinh Phú Cường, Hiệu trưởng Trường THCS Nguyễn Văn Luông, quận 6, vào giờ trưa đúng lúc thầy vừa đi họp về.

Học sinh phải thật sự hạnh phúc

TP.HCM đã có bộ tiêu chí về xây dựng trường học hạnh phúc. Đây là một hoạt động hướng đến chất lượng của việc dạy học cũng như đem đến hạnh phúc cho người học trong hoạt động của nhà trường. Lâu nay trên thế giới đã có nhiều ngôi trường hạnh phúc, UNESCO có bộ tiêu chí về vấn đề này. Tại Hà Nội đã có những trường đã xây dựng mô hình này. Tuy nhiên, chúng ta mong muốn tại TP.HCM, các trường học sẽ hướng đến việc HS có hạnh phúc thực sự hay không chứ không phải hướng đến hoạt động để được công nhận là trường học hạnh phúc.

Ông NGUYỄN VĂN HIẾUGiám đốc Sở GD&ĐT TP.HCM

Trước cửa phòng, có nhiều học trò đứng đợi để thông báo với thầy hiệu trưởng về những việc đã xảy ra trong trường. “Có em chia sẻ có bạn mang vật nhọn vào trường, có em tiết lộ có mấy bạn nam hút thuốc lá điện tử trong nhà vệ sinh và rất rất nhiều chuyện khác. Nhờ có sự chia sẻ của học trò, tôi mới nắm bắt hết thông tin, trường học an toàn cũng vì thế” - thầy Cường tâm sự.

Việc mở cửa phòng làm việc là chủ trương đã được thực hiện từ khi thầy về trường làm cán bộ quản lý.

“Cửa đóng then cài sẽ tạo khoảng cách. Chính sự cởi mở sẽ tạo nên sự thân thiện giữa tôi và mọi người” - thầy Cường tâm sự.

Số điện thoại cá nhân của thầy được công khai trên trang web, Zalo của trường. Phụ huynh có thể gọi điện thoại bất cứ lúc nào để phản ánh. “Nhiều khi 21, 22 giờ phụ huynh vẫn gọi phản ánh thái độ giao tiếp của giáo viên (GV)” - thầy Cường nói thêm.

Cũng tại ngôi trường này, hình ảnh thầy hiệu trưởng cùng các cô thầy trong ban giám hiệu xuất hiện tại các bữa ăn bán trú đã quá quen thuộc với HS.

trường học hạnh phúcThầy Đinh Phú Cường, Hiệu trưởng Trường THCS Nguyễn Văn Luông, quận 6, đang tiếp thực phẩm cho học sinh trong bữa ăn bán trú. Theo thầy Cường, để có trường học hạnh phúc thì hiệu trưởng phải luôn mở lòng lắng nghe giáo viên và học sinh. Ảnh: NGUYỄN QUYÊN

Cô Võ Kim Liên cho biết thầy Cường là cán bộ quản lý trẻ nên rất cởi mở, tất cả kế hoạch đều được ứng dụng công nghệ thông tin. Thầy luôn lắng nghe GV chia sẻ rồi mới đưa ra cách giải quyết trước mọi vấn đề. Vì thế, GV cảm thấy được tôn trọng.

“Chúng tôi chỉ chuyên tâm tới việc giảng dạy, ngoài ra không phải thu chi hay vận động bất cứ khoản nào” - cô Liên nói.

P23_truong-hoc-hanh-phuc_h2.jpgCô Hoàng Thị Hảo, Hiệu trưởng Trường THPT Đào Sơn Tây, TP Thủ Đức, cùng các học trò của mình. Ảnh: NGUYỄN QUYÊN

Nói rõ hơn vấn đề trên, thầy Cường cho hay trường không thực hiện vận động tài trợ hay lo kinh phí hoạt động của ban đại diện cha mẹ HS. Vì thế, GV đỡ áp lực, họ chỉ chú tâm vào giảng dạy.

“Hiệu trưởng không phải là người chỉ tay năm ngón”

Dù đã gần năm năm trôi qua nhưng cô Lê Thị Việt Hà vẫn nhớ mãi hình ảnh cô Hoàng Thị Hảo, Hiệu trưởng Trường THPT Đào Sơn Tây, TP Thủ Đức, trong ngày thứ hai về trường nhận nhiệm vụ.

“Hôm đó, tôi ở lại phụ đạo cho học trò đến 18 giờ mới về. Bước xuống sân trường, tôi khựng lại khi thấy cô Hảo đang lúi húi dọn cỏ, trồng cây ở góc nhà ăn. Ở vị trí lãnh đạo, tôi không ngờ cô vẫn làm những công việc như thế. Suốt năm năm qua, cô luôn đồng hành cùng mọi người từ việc nhỏ đến việc lớn. Hiệu trưởng không phải là người chỉ tay năm ngón” - cô Hà bộc bạch.

Theo cô Hà, cô Hảo quan tâm đến môi trường học đường. Hiểu rõ trình độ của HS, cô tạo môi trường học tập phù hợp, không đặt nặng chuyện thành tích.

Đề cập đến việc xây dựng trường học hạnh phúc, cô Hảo cho biết hiệu trưởng cởi mở mới rút ngắn khoảng cách với mỗi thành viên trong trường, không khí trường học mới vui.

P23_truong-hoc-hanh-phuc_h3.jpgCô Đỗ Thị Mỹ Hòa, Hiệu trưởng Trường Tiểu học Triệu Thị Trinh, quận 10, chụp ảnh cùng học trò lớp 5 trong lễ tri ân. Ảnh: NGUYỄN QUYÊN

“Số điện thoại của tôi cũng như các thầy cô trong ban giám hiệu được công khai từ đầu năm học. Các em hay phụ huynh có thể liên hệ bất cứ lúc nào. Có những hôm đến 1 giờ đêm, tôi vẫn nhận được tin nhắn của học trò về việc bị cha mẹ bạo hành hay gặp những chuyện khó nói. Tôi luôn trong tâm thế lắng nghe và chia sẻ, vì vậy các em có thể vào phòng tôi bất cứ lúc nào để tìm kiếm sự trợ giúp. Có em mượn kim, chỉ; có em bày tỏ tâm tư khi bài kiểm tra bị điểm thấp…” - cô Hảo bộc bạch.

Trường THPT Đào Sơn Tây có điểm đầu vào thấp nhất TP Thủ Đức chỉ có 4 điểm nhưng đầu ra lên tới 7 điểm. Vì thế sự nỗ lực của thầy cô ở đây gấp nhiều lần so với GV ở các trường khác. Để GV yên tâm cho biết bản thân luôn đồng hành, lắng nghe họ.

Tổ chức tiết học mở, phạt HS bằng hình thức đọc sách

Cứ đến giờ ăn bán trú, cô Đỗ Thị Mỹ Hòa, Hiệu trưởng Trường Tiểu học Triệu Thị Trinh, quận 10, lại dạo một vòng để xem các con ăn ra sao. Những em ăn chậm hay HS hòa nhập luôn được cô quan tâm, nhắc nhở và nhờ bảo mẫu để ý thêm.

Nhiều em thấy cô hiệu trưởng ghé thăm thì chạy đến chào và không quên méc những câu chuyện vu vơ của tuổi học trò như “cô ơi, bạn kia chạy nhảy, bạn này chưa đi ngủ”. Theo cô Hòa, trường học hạnh phúc phải là ngôi trường có sự yêu thương, tôn trọng và an toàn.

Xây dựng trường học hạnh phúc là nhiệm vụ trọng tâm

Tại TP.HCM, một trong những nhiệm vụ trọng tâm lãnh đạo TP.HCM đặt ra cho ngành GD&ĐT trong năm học 2023-2024 là phải xây dựng trường học hạnh phúc.

Từ đó, Sở GD&ĐT đã ban hành bộ tiêu chí trường học hạnh phúc (gồm 18 tiêu chí).

Theo Sở GD&ĐT, trường học hạnh phúc là mô hình nhằm hướng đến mục tiêu tăng cường xây dựng văn hóa ứng xử trong trường học nhằm tạo chuyển biến căn bản về ứng xử văn hóa của cán bộ, GV, nhân viên, HS và học viên để phát triển năng lực, hoàn thiện nhân cách, lối sống văn hóa. Bên cạnh đó là nâng cao chất lượng giáo dục và đào tạo, góp phần xây dựng hình ảnh con người TP.HCM “sống tử tế, văn minh, hiện đại, nghĩa tình, năng động, sáng tạo”.

Việc xây dựng trường học hạnh phúc được thực hiện từng bước, cẩn trọng, lắng nghe ý kiến đóng góp của các chuyên gia, đơn vị trường học. Khi triển khai bộ tiêu chí trường học hạnh phúc, lãnh đạo ngành GD&ĐT TP đề nghị các cơ sở giáo dục quan tâm đến đối tượng cha mẹ HS, đưa vào như một trong những chủ thể quan trọng, ảnh hưởng tới quá trình xây dựng trường học hạnh phúc.

Trường học an toàn sẽ làm nên hạnh phúc. Sự an toàn đến từ việc HS được an toàn thân thể và tinh thần khi không bị trách phạt, chèn ép… “Tại trường, nếu HS vi phạm lỗi nhiều lần sẽ bị phạt bằng việc xuống thư viện đọc sách. Đây là hình thức kỷ luật tích cực” - cô Hòa nói.

Theo cô Hòa, trường học hạnh phúc khi có đội ngũ GV đoàn kết, cùng lấy sự hạnh phúc của HS làm trung tâm. Muốn làm được điều này, hiệu trưởng phải xây dựng được tập thể đồng lòng, tương trợ lẫn nhau. Phải làm sao để GV hiểu tất cả công việc đều thực hiện trên tinh thần đội nhóm, tổ khối, tập thể chứ không riêng cá nhân nào. Những lời động viên, khen ngợi đúng lúc cũng rất cần thiết để GV cảm thấy được ghi nhận.

Đặc biệt, bên cạnh công tác chuyên môn thì hiệu trưởng cũng cần quan tâm đến đời sống tinh thần để GV cảm thấy đến trường không chỉ là công việc hành chính mà giống như ngôi nhà thứ hai.

Với phụ huynh, cần tạo mối quan hệ thân thiện, cởi mở. Trường tăng cường tổ chức các hoạt động mở để phụ huynh cùng tham gia, qua đó biết và hiểu hơn công việc của GV từ tiết học mở tiếng Anh cho đến tham dự bữa ăn bán trú và nhiều hoạt động khác để cùng chung sức nuôi dạy các em nên người.•

Làm sao để xây dựng trường học hạnh phúc?

Liên quan đến việc xây dựng trường học hạnh phúc, báo Pháp Luật TP.HCM đã có cuộc trao đổi với TS Phạm Thị Thúy, Học viện Hành chính Quốc gia - phân viện tại TP.HCM

Vai trò hiệu trưởng rất quan trọng

. Phóng viên: Để trường học hạnh phúc, hiệu trưởng đóng vai trò như thế nào, thưa bà?

TS PHAM THI THUY.JPGTS Phạm Thị Thúy nói vai trò của hiệu trưởng trong việc xây dựng trường học hạnh phúc. Ảnh: NGUYỄN QUYÊN

+ TS Phạm Thị Thúy: Có một câu nói của người xưa rằng “Một người lo bằng một kho người làm”. Trường học hạnh phúc hay không phần lớn phụ thuộc vào nhà lãnh đạo.

Hiệu trưởng giữ vai trò rất quan trọng khi phải có trách nhiệm chính và là người tạo ra cơ hội để nhà trường thay đổi.

Để trường học hạnh phúc, hiệu trưởng cần làm gì?

+ Đầu tiên, phải bắt đầu từ chính bản thân họ. Nếu hiệu trưởng không hạnh phúc sẽ không thể có trường học hạnh phúc.

Trước khi nói đến các biện pháp cho tổ chức, cho giáo viên (GV), cho học sinh (HS), tôi muốn đề cập đến giải pháp cho hiệu trưởng.

Hiệu trưởng phải khỏe, vui, tràn đầy năng lượng, nhiệt huyết với nhà trường. Họ có tâm huyết muốn xây dựng trường học hạnh phúc. Từ đó, họ sẽ thay đổi cách làm việc, thay đổi cách sắp xếp cuộc sống, kế hoạch chăm sóc bản thân… để đầu tư cho chính họ. Khi họ đến trường với tâm trạng thoải mái, vui vẻ mới lan tỏa được niềm hạnh phúc và niềm vui đến với mọi người.

Tiếp đến, hiệu trưởng phải quan tâm đến người khác, đến các thành viên trong nhà trường. Sự quan tâm của hiệu trưởng rất quan trọng vì nó tạo ra mối quan hệ tích cực giữa hiệu trưởng với GV, nhân viên.

GV, nhân viên cần nhất ở hiệu trưởng là sự lắng nghe. Lắng nghe để tôn trọng những nhu cầu của các thành viên trong trường, từ đó có sự điều chỉnh mọi việc sao cho phù hợp.

Sự tôn trọng, lắng nghe để kết nối với mọi người chính là điều mà nhà quản lý phải làm. Từ đó, hiệu trưởng sẽ có những hoạt động
để thay đổi từ những việc nhỏ trong trường như chăm lo nhà vệ sinh sạch sẽ, bữa ăn an toàn, phong phú, đa dạng, thay đổi chế độ chính sách chăm lo cho đời sống của GV, nhân viên, nâng cao chất lượng hiệu quả dạy và học. Hiệu trưởng phải là người công tâm, công bằng và không vụ lợi…

Hạnh phúc là hành trình

. TP.HCM vừa ban hành bộ tiêu chí trường học hạnh phúc. Tuy nhiên, vấn đề nhiều người quan tâm là làm sao để trường học hạnh phúc đi vào thực tế chứ không phải là khẩu hiệu?

+ Trường học hạnh phúc không phải chỉ đến từ mỗi hiệu trưởng mà cần sự chung sức của nhiều người.

Thứ nhất là hiệu trưởng cùng ban giám hiệu cần phải hạnh phúc như đã nói ở trên. Thứ hai là nhóm GV hạnh phúc luôn đổi mới sáng tạo để lớp học của mình trở nên hạnh phúc. Thứ ba, phụ huynh phải phối hợp với trường để tạo ra gia đình hạnh phúc và có sự hợp tác với nhà trường trong việc dạy con. Đứa trẻ bất ổn trong gia đình thì đến lớp rất khó ổn định về cảm xúc, dễ gây ra bạo lực học đường cho nên phụ huynh cũng phải có trách nhiệm đồng hành cùng nhà trường.

thứ tư chính là HS. Tưởng rằng HS chỉ là đối tượng thụ hưởng nhưng chính các em chủ động làm nên trường học hạnh phúc. Các em yêu mến trường của mình sẽ giữ vệ sinh sạch sẽ, tuân thủ nội quy, đảm bảo nề nếp, chất lượng học của chính mình.

Trường học hạnh phúc sẽ có từ khi chúng ta bắt tay vào cùng xây dựng trường học dựa trên ba giá trị là yêu thương, an toàn và tôn trọng.

Hạnh phúc là quá trình, là con đường chứ không phải đích đến. Tôi ủng hộ phải có tiêu chí trường học hạnh phúc để đánh giá, để có hướng phấn đấu. Tuy nhiên, hãy nhớ rằng hạnh phúc phải có mặt trong từng giây phút chúng ta đang làm việc, dạy - học cùng với nhau.

. Xin cảm ơn bà.

NGUYỄN QUYÊN thực hiện

Mỗi ngày đến trường phải là một ngày vui!

Trường học là chiếc thuyền mang sứ mệnh sư phạm chuyên chở bao nhiêu con người đến bến bờ tri thức.

Theo lý thuyết, trong hoạt động giáo dục chỉ có hai người quan trọng nhất. Một là bộ trưởng, người vạch ra kế hoạch, chính sách, đường lối theo mục tiêu chương trình do Chính phủ ban hành. Hai là hiệu trưởng, hiệu trưởng là người thực hiện, tổ chức dạy và học theo yêu cầu đào tạo con người có tri thức, có đạo đức và có đầy đủ phẩm chất văn hóa trong xã hội văn minh, hiện đại. Tất cả bộ phận khác, các cấp quản lý dưới sự điều hành, chỉ đạo của bộ trưởng giúp hiệu trưởng hoàn thành nhiệm vụ.

Hiệu trưởng tốt nghiệp sư phạm, bước vào trường học để làm người thầy. Thầy cũng có bước đi dò dẫm bên cạnh đồng nghiệp để dạy dỗ học trò. Thầy cũng có niềm vui với học sinh (HS) ngoan, học giỏi và nhiều em đùa nghịch, lười biếng. Thầy cũng thao thức soạn từng trang giáo án, tìm phương pháp và cách thức truyền thụ dễ hiểu cho từng bài dạy. Thầy cũng từng gặp cha mẹ các em, cùng chia sẻ mỗi bước tiến bộ, mỗi sự thụt lùi và cùng tìm biện pháp cho con em học tập tốt hơn… Quá trình đó cũng thấm vào đời thầy, từng tháng, từng năm và từng chức vụ mà thầy được tin tưởng cho đến ngày thầy là hiệu trưởng.

Tôi nhớ phòng Giáo dục tiểu học mỗi năm học đều gặp gỡ toàn bộ hiệu trưởng trong TP và luôn nhắc nhở hiệu trưởng mỗi buổi sáng đứng ở cổng trường chào đón thầy cô và HS. Hiệu trưởng trên môi nở nụ cười thân thiện, ánh mắt đầm ấm. Cho dù tình huống nào xảy ra cũng nhẹ nhàng tìm hiểu, giải quyết. Giáo viên có đi trễ phải nghĩ là có bất trắc gì đó thì đến vỗ vai hỏi thăm, an ủi để họ cảm thấy ấm lòng bước vào lớp học, mỉm cười chào học trò của mình. HS không làm bài, nghịch phá không phải là đứa bé hư hỏng mà tâm lý em đang bị chấn động vì nhiều hoàn cảnh khác nhau ở gia đình, với bạn học hay vì lý do nào đó.

p3 - goc nhin.jpgThầy Đinh Phú Cường, Hiệu trưởng Trường THCS Nguyễn Văn Luông, quận 6, luôn quan tâm, động viên các em học sinh trong học tập. Ảnh: NGUYỆT NHI

Một lần được đến Thụy Điển thăm trường tiểu học trong dự án quyền trẻ em. HS không ngoan, giáo viên đã hết cách giáo dục thì báo lên hiệu trưởng và HS sẽ được mời lên phòng để hiệu trưởng tiếp HS. Đây là phòng được thiết kế đẹp nhất trường. HS được hiệu trưởng mời ăn kẹo, uống nước ngọt. Hiệu trưởng cùng HS trò chuyện không liên quan gì đến chuyện học tập hay đùa nghịch, hư hỏng, lười biếng. HS cứ thoải mái nói. Hiệu trưởng chú ý lắng nghe. Có thể gặp nhau một lần, nhiều lần cho đến khi hiệu trưởng khám phá nguyên nhân hư hỏng của HS và HS cũng từ từ thay đổi khi trở về lớp phấn khởi, vui vẻ, học tập ngoan hơn. Đây là phương pháp giáo dục tâm lý khoa học sư phạm hay mà tôi đã được học. Lắng nghe, thấu hiểu, chia sẻ chứ không phải trách móc, quở phạt để làm chuyển biến thái độ của HS.

Hiệu trưởng phải là người có trí tuệ, mô phạm, nhân hậu. Bên cạnh một cái đầu sáng suốt, bản lĩnh còn phải có trái tim biết rung cảm theo nhịp đập của thầy và trò.

Hiệu trưởng còn là một nhà ngoại giao. Những vị nhân hào, các vị lão thành hưu trí là nguồn kinh nghiệm to lớn sẽ giúp rất nhiều cho giáo dục cả tinh thần, tri thức và vật chất. Tạo được mối quan hệ gắn bó, tình cảm với họ sẽ là một nguồn lực đóng góp cho việc giáo dục HS.

Có dịp đến Thái Lan, thăm các trường tiểu học ở vùng quê Chiang Mai, được biết ngôi chùa ở khu vực của trường học đóng góp rất lớn trong việc giáo dục văn hóa, đạo đức cho HS. Đặc biệt vị sư trưởng có uy tín, được người dân nể trọng và người hiệu trưởng đến nhận chức vụ tại trường luôn đến chùa để nhận ân phúc và xin được cùng hợp tác dạy dỗ HS.

Trường học hạnh phúc không phải là khẩu hiệu, là phong trào để tổ chức hoạt động và đánh giá tổng kết.

Trường học hạnh phúc là ngôi nhà tri thức đầy tình thương và ấm áp mà trước hết lan tỏa từ người hiệu trưởng đến thầy cô và HS. Không nhất thiết phải là ngôi trường to lớn mới có được hạnh phúc, mà hạnh phúc có mặt mỗi ngày khi thầy trò cảm nhận niềm vui khi đến trường. Mỗi ngày đến trường phải là một ngày vui!

ThS LÊ NGỌC ĐIỆP, nguyên Trưởng phòng Giáo dục tiểu học, Sở GD&ĐT TP.HCM

 

Nguồn: https://plo.vn/truong-hoc-hanh-phuc-mo-ra-tu-nguoi-hieu-truong-post762417.html?fbclid=IwAR3B_e9is4ViJs7CTfCT5XndwBYft9o2Kgv1HZTpXV61vpZ6a4rcl2jLE4U

 
Page 4 of 18

Phạm Thị Thúy

pham-thi-thuy   Một người mẹ của hai con, chu toàn việc gia đình, tận tâm việc xã hội, tâm huyết với nghề giáo và nghị lực học hỏi không ngừng. Thúy đã hoàn thành luận án Tiến Sĩ xã hội học và Thạc Sĩ tâm lý trị liệu. Luôn trăn trở với đề tài giáo dục gia đình và Thúy có khát khao đóng góp công sức của Thúy để chuyển tải và truyền lại lượng kiến thức đồ sộ và kỹ năng cần thiết để gia đình Việt ấm êm, luôn yêu thương và được thương yêu.
Email: This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.