Em gái tôi liên tiếp bỏ nhà đi bụi
Tôi là chị cả trong một gia đình có 4 chị em, trong đó một em gái năm nay 15 tuổi nhưng rất hư đốn. Nó đã bỏ nhà đi rất nhiều lần và mỗi lần như thế ba mẹ phải bỏ hết công việc để đi tìm nó về.
Trẻ gái lo sợ thầy giáo thích mình
Nhiều lần tôi đã khuyên em nhưng nó vẫn chứng nào tật nấy, cả ba mẹ cũng bất lực. Ba mẹ tôi rất ít khi đánh, chỉ nhẹ nhàng khuyên nhủ nhưng nó vẫn không nghe và cứ tiếp tục như thế mãi.
Ảnh minh họa: wp.
Đôi lần tôi cũng nói với ba mẹ là bỏ đi, coi như không có đứa con đó thì hơn. Tôi nghĩ trong hoàn cảnh như gia đình tôi thì đó là điều phải lẽ. Thế nhưng các cụ không nghe mà cứ lặn lội tìm nó hoài.
Tình trạng cứ lặp đi lặp lại khiến tôi rất chán nản, không hiểu nổi vì sao như vậy nữa. Em tôi hư đốn không còn gì để nói nữa rồi nhưng cớ sao chỉ vì một mình nó mà làm khổ cả gia đình như vậy. Tôi vẫn nghĩ, thà không có nó thì gia đình đỡ khổ hơn, xem như nó không tồn tại, cha mẹ không phải lo cho nó nữa mà dồn sức lực đó để lo cho 3 đứa con còn lại có phải tốt hơn không?
Không biết suy nghĩ của tôi có đúng không? Nếu không đúng xin hãy chỉ cho tôi con đường để tôi và ba mẹ vượt qua cuộc sống như thế này. (Ngân, sinh viên năm nhất Cao đẳng Sư phạm Nha Trang).
Trả lời:
Ngân mến,
Tôi biết bạn và gia đình đã rất mệt mỏi vì em gái của bạn. Vì những khó khăn chồng chất của cuộc sống, bạn mới bức xúc muốn coi như không có đứa em gái "hư đốn" như vậy. Khác hẳn với đứa em gái kia, bạn là một người chị cả có trách nhiệm, lo toan việc nhà cùng bố mẹ, thương yêu các em... Dù bạn nói muốn coi như bỏ đứa em này nhưng tôi vẫn đọc được tâm tình của bạn, thực ra bạn rất thương các em của mình. Trong thư bạn chưa nói rõ nguyên nhân vì sao em gái bỏ nhà đi nên tôi thử phân tích cùng bạn nhé. Bạn đang là sinh viên năm nhất thì chắc em gái đang ở độ tuổi teen. Với lứa tuổi dậy thì như thế, đặc điểm tâm lý chung là dễ có những suy nghĩ nổi loạn, muốn chứng tỏ bản lĩnh, dễ coi trọng bạn bè hơn cha mẹ, anh chị em... Bạn nhận xét em em hư đốn, nhiều lần bỏ nhà đi, vậy đã bao giờ bạn thử đặt câu hỏi "nguồn gốc của những hành vi đó là gì?" chưa. Do tâm lý lứa tuổi hay do hoàn cách sống quá khó khăn của gia đình làm em ấy thấy bức bối. Cũng có thể do vấn đề tình yêu tuổi học trò, hay sự nghen tỵ với chính chị gái đảm đang, hiểu thảo... Tôi thử hình dung vị trí của người em trong gia đình bạn hiện nay là một thách thức đối với một cô bé trạc tuổi 15-16. Trong mắt bố mẹ thì chị cả và các em còn lại, cô em ấy thường bị phê phán nhiều hơn là khen ngợi, chỉ trích nhiều hơn là động viên, đúng không? Bạn có khi nào tự đặt mình vào tâm tư của em gái để hiểu xem em có tâm sự gì không, có đau khổ nào không? Bởi đằng sau một sự nổi loạn bao giờ cũng là một tâm hồn bị tổn thương bạn ạ. Bạn hãy khoan nhìn bề ngoài mà tẩy chay em mình nhé! Tôi tin, do bức bối nên bạn nói là muốn từ bỏ đứa em ấy chứ bạn khó có thể làm vậy. Giống như bạn, cha mẹ bạn cũng mệt mỏi lắm nhưng không thể từ đứa con mình đứt ruột đẻ ra. Có lẽ những khó khăn của gia đình 6 miệng ăn đã đủ làm cha mẹ bạn kiệt sức khó có thể hiểu từng đứa con gái bướng bỉnh kia để tìm ra cách dạy riêng phù hợp. Trong giai đoạn hiện nay, Ngân chính là chỗ dựa tinh thần của cha mẹ và các em. Bạn cũng là niềm tự hào và hy vọng của gia đình. Ngân đang học trường Cao đẳng sư phạm và tương lai sẽ trở thành một nhà giáo. Vậy bạn hãy thử làm một nhà giáo tâm lý đối với em mình xem nhé, hãy tìm cơ hội ngồi lại để nói chuyện với em gái xem có chuyện gì đang xảy ra với em. Trong việc giáo dục cảm hóa một con người, cách tốt nhất là dùng tình yêu thương em ạ. Sự hằn học, chê bai chỉ khiến cô em gái kia ngày càng xa gia đình và trượt dài trên con đường mê lầm. Đứa em "hư đốn" ấy thực sự đang cần gia đình chìa tay nâng đỡ. Trong vai trò là chị cả, bạn hãy cố gắng lên nhé. Ông bà ta nói "Một giọt máu đào hơn ao nước lã" "Em ngã, chị nâng"... , không có sức mạnh nào lớn bằng tình cảm gia đình đâu bạn ạ.
Thân ái!
Thạc sĩ Phạm Thị Thúy
Chuyên gia đào tạo kỹ năng và tham vấn tâm lý Tình yêu- Hôn nhân- Gia đình