Dịp thi đại học năm 1995, mình được bố cho thi 3 trường, 2 đại học, 1 CĐ. Bố nói luôn, đi thi đại học cho biết với người ta chứ nhà mình chỉ học CĐ cho gần nhà, sau ra làm giáo viên dễ xin việc, dễ lấy chồng. Ngày đó tiêu chí chọn nghề là vậy đó! Kết quả là cũng đỗ hết. Lúc làm hồ sơ nhập học bố tuyên bố chỉ được học cao đẳng SP. Mình không thích làm giáo viên nên đã âm thầm quyết tâm lên HN học ngành xã hội học của HVBCTT. Mình tự đi làm thủ tục chuyển hộ khẩu lên trường đó. Về bố biết mắng 1 trận tơi bời. Thầy giáo đến khuyên bố mình cho mình đi học ĐH. Cuối cùng bố cũng phải chịu và ra tối hậu thư chỉ cho tiền đúng bằng mức học CĐ gần nhà và ko được yêu khi học ĐH. Hic, đã quyết thì tiền ít cũng đi. Cứng đầu vậy đó! Mình thích ngành XHH vì được 1 người anh nói nghề này sẽ đi đây đi đó nhiều, làm các công việc xã hội v.v... , ngoài ra chả biết gì hơn về nghề nghiệp sau này sẽ làm gì! (Chuyện cấm yêu nhưng mình lại yêu từ cuối năm nhất, tất nhiên là dấu bố, mối tình đầu đó nên duyên vợ chồng đến giờ... chuyện yêu dài tập, khi nào có hứng sẽ chia sẻ nha, hi)
Mới ra trường, chân ướt chân ráo vào làm văn phòng cho 1 TT tư vấn tâm lý tình cảm, sau đó làm chuyên viên tham vấn. Thấy mình quá may mắn vì mình mê tâm lý từ bé do đọc nhiều tiểu thuyết tâm lý xã hội, chỉ vì học khối D mà ko đăng ký thi vào ngành tâm lý ĐHKHXHNV được. Nghề này gắn bó với mình đến giờ, luôn là nghề song song cùng 1 nghề khác của mình và có lẽ suốt đời không bỏ được, mình không làm nghề này vì tiền mà vì thích giúp đỡ người khác, vậy thôi. 2 năm sau có cơ hội phỏng vấn làm cho tổ chức quốc tế nhưng tự ti tiếng anh kém nên ko dám nộp hồ sơ. Sau đó mình có cơ hội làm dự án cho 1 tổ chức phi chính phủ Vn, RAFH (về sức khỏe sinh sản, phụ nữ, bà mẹ, trẻ em). Làm hơn 1 năm thì có cơ hội thi vào làm Gv HVHC. Vậy là không thoát nghề giáo viên. Lý do người lớn tư vấn là làm nhà nước ổn định và làm Gv cũng oai! Lúc đó đang lương làm dự án khoảng 3 triệu, vào làm nhà nước được 300. Chán vì nghèo quá! May càng làm nghề giáo càng thích nên dần dần yêu nghề!
Sau đó mình lại may mắn được đi học lớp thạc sỹ thực hành phương pháp sư phạm do các chuyên gia Đức dạy, gặp ông thầy Lipp dạy quá hay, càng yêu nghề giáo, và thấy mình hợp với nghề chia sẻ (mình thích gọi nghề giáo là nghề chia sẻ hơn là dạy học, vì mình thích quan điểm người học và người dạy cùng chia sẻ, cùng học từ nhau)!
À, mình còn 1 nghề viết, ngày bé học chuyên văn, mơ làm nhà văn. Năm lớp 6 cũng được giải 3 văn vòng thi cấp tỉnh, được có giấy mời ra trường chuyên Trần Đăng Ninh học, thầy hiệu trưởng mang vào tận nhà bảo bố nên cho đi. Bố chở xe đạp ra xem trường, rồi nói nhà mình nghèo đi học xa nhà bố mẹ không lo được, ở KTX nằm giường tầng khổ lắm con ạ, thôi về học lớp chuyên ở quê cũng được. Chả hiểu sao mình cứ nhớ cái chi tiết giường tầng! Hồi đó quá bé, bố bảo vậy thì cũng phải chịu, nhưng sau đó không muốn học văn, dù vẫn thi chuyên văn nhưng chả năm nào có giải nữa, chắc kiểu dỗi trẻ con!!! Nhưng may mắn giờ mình cũng vẫn giữ được 1 chút đam mê viết lách trong công việc, viết báo, viết sách...
Vậy đó, ngày thi đại học mình đâu có đoán được tương lai sẽ làm gì đâu! Ngày đó cũng chả được định hướng nghề nghiệp gì cả, cảm tính và cứng đầu! Thích rồi là không bỏ cuộc, thực sự con đường nghề của mình do mình tự lựa chọn, cũng nhờ những may mắn, cơ duyên đưa tới. Gia đình không can thiệp được. Giờ đây bố mình đã tự nhận, may mà ngày đó con không nghe bố đi học cao đẳng Sp (con cãi cha mẹ đâu có hư các bạn nhỉ, hi).
Mình nghĩ cha mẹ rất không nên bắt con cái làm theo ý mình nhất là chuyện làm nghề gì và lấy ai! Cha mẹ có lo cho con cả đời được đâu, hãy để con sống cuộc đời của con, tự chịu trách nhiệm với sự lựa chọn của con!Các bạn trẻ càng đừng vì cha mẹ mà phải làm nghề mình không muốn, không thích. Tương lai của bạn có ai sống thay bạn được đâu? Và từ kinh nghiệm của mình, đôi khi cơ duyên, nghề chọn mình, cứ sống theo điều bạn yêu thích “hãy cứ khát khao, hãy cứ dại khờ” từ từ cơ hội sẽ tới, không ai đoán định trước tương lai. Mỗi giai đoạn cuộc đời, mỗi hoàn cảnh sống của xã hội sẽ mang tới cho bạn những điều không thể đoán trước. Cứ chuẩn bị kỹ kiến thức, kỹ năng, nhiệt huyết, nhân cách tốt, thái độ sống tích cực, các quan hệ xã hội ... khi cơ hội gõ cửa, bạn sẽ được làm điều bạn muốn!
Linh linh ký đến đây tạm hết!
Ghi chú ngày 31.10.2015
Linh tinh... ký về chuyện nghề của mình!
Linh tinh... ký về chuyện nghề của mình!
(Đăng lại nhân dịp các em đang chọn ngành, nghề, đăng ký vào các trường ĐH, CĐ, mình cũng có chút tâm tư. Mình ko chọn nghề giáo khi 18 tuổi)
Phạm Thị Thúy
Một người mẹ của hai con, chu toàn việc gia đình, tận tâm việc xã hội, tâm huyết với nghề giáo và nghị lực học hỏi không ngừng. Thúy đã hoàn thành luận án Tiến Sĩ xã hội học và Thạc Sĩ tâm lý trị liệu.
Luôn trăn trở với đề tài giáo dục gia đình nên các Tổ Chức, Dự Án, Trung Tâm, Truyền Thông… luôn mời Thúy đóng góp ý kiến, tư vấn, đào tạo, thuyết trình những chủ đề thai giáo, kỹ năng làm cha mẹ, phương pháp sư phạm, vai trò của cha mẹ trong việc giáo dục con từ 0-6 tuổi…
Website: phamthithuy.vn