TTO - Đây là lời khuyên của các chuyên gia dành cho phụ huynh khi thời gian gần đây tình trạng có nhiều trẻ em bị áp lực tâm lý, thậm chí có những em đã tự giải thoát bằng biện pháp tiêu cực.

Đừng gây áp lực cho con trẻ - Ảnh 1.

Trong 2 tháng qua, có ít nhất 4 trường hợp trẻ em tìm tới cái chết do áp lực từ việc học hành. Câu chuyện của em học sinh trường chuyên 15 tuổi ở Hà Nội với lá thư tuyệt mệnh mới đây đã khiến nhiều phụ huynh giật mình.

"Tôi cảm thấy may mắn vì còn được ôm con"

Trên nhiều group phụ huynh học sinh trong hai ngày qua chỉ nói về sự việc này và những trải lòng của các bậc cha mẹ.

Một phụ huynh cũng có con học lớp 10 Trường THCS&THPT Nguyễn Tất Thành (Hà Nội) cho rằng "nếu sợ hãi quá sẽ khiến trẻ càng mong manh, dễ vỡ" và theo phụ huynh này thì "cần phải có áp lực để trẻ trưởng thành".

"Tôi xem điểm giữa kỳ của học sinh trường khác thấy cao ngất mà điểm của con và học sinh khác trong trường con mình thì thấp làm tôi rất sốt ruột. Tôi lo ngại con bị thiệt thòi khi trường ra đề, quản lý quá nghiêm. Vì hiện nay các trường đại học cũng đang tuyển sinh dựa vào điểm học bạ, hồ sơ xin học bổng du học cũng xét cả điểm học bạ, bảo đừng quan tâm đến điểm số chỉ là chuyện lý thuyết thôi", phụ huynh này nói.

Ý kiến này cũng nhận được sự đồng tình khi cho rằng "con càng học lên cao thì càng phải có áp lực mới sinh ra động lực". Nhưng câu chuyện sau đây làm mọi người thấm thía nhất.

"Khi trường báo điểm kiểm tra giữa kỳ 2, tôi ngỡ mình nhìn nhầm, phải dụi mắt mấy lần để đọc lại. Điểm của con giảm mạnh so với đợt học kỳ 1. Tôi có mắng con và hơi bực khi thấy con im lặng, vào phòng đóng cửa. Tối qua khi đọc được thông tin về cậu bé 15 tuổi, phản ứng của tôi là chạy vào phòng và ôm con. Tôi thấy mình đang may mắn vì tôi vẫn còn có thể được ôm con. 

Khi ấy mới thấy điểm số không phải điều gì quan trọng. Vậy mà lúc thường thì điểm số lại luôn là thứ ám ảnh trong đầu. Đôi khi nó làm tôi tăngxông, không thể kiềm chế để không mắng mỏ con", chị Quỳnh Hương, một phụ huynh có con đang học lớp 10 Trường THCS&THPT Nguyễn Tất Thành, chia sẻ câu chuyện của chính mình.

Đừng gây áp lực cho con trẻ - Ảnh 2.

Ngoài tư vấn tâm lý, cô Nguyễn Kim Linh (thứ hai từ phải sang) còn lắng nghe và giải đáp những khúc mắc về mọi vấn đề trong cuộc sống của các học sinh Trường THPT Nguyễn Thượng Hiền (quận Tân Bình, TP.HCM) - Ảnh: DUYÊN PHAN

Áp lực đang gia tăng với trẻ

Khảo sát từ phòng tư vấn tâm lý của một số trường phổ thông cho thấy tình trạng học sinh có dấu hiệu stress, có những khúc mắc, áp lực liên quan tới học tập, mâu thuẫn với cha mẹ gia tăng hơn, nhất là trong thời gian học trực tuyến kéo dài và thời gian học sinh mới trở lại trường.

Cô Nguyễn Thị Nhiếp - hiệu trưởng Trường THPT Yên Hòa (Hà Nội) - từng đưa ra một khảo sát trong giai đoạn học sinh học trực tuyến, với 54% số học sinh toàn trường cho biết đang chịu áp lực, căng thẳng. Trong khi đó chỉ có 10% số học sinh cho biết có hứng thú với việc học, không chịu áp lực. 

Cô Nhiếp cho biết sau 2 tháng học sinh trở lại trường trong tình huống dịch tại Hà Nội lên đỉnh, thầy trò phải chuyển trạng thái học tập liên tục, phản ánh của giáo viên chủ nhiệm, giáo viên bộ môn đều cho thấy nhiều học sinh có biểu hiện đáng lo ngại như phản ứng chậm chạp hơn, ngại giao tiếp.

 

Cô Nguyễn Minh Hằng - chuyên viên tâm lý Trường THCS&THPT Nguyễn Tất Thành - cũng cho biết nhiều học sinh và phụ huynh đã đăng ký được tư vấn tâm lý trong thời gian trường dạy học trực tuyến và cả khi học sinh đã quay trở lại trường. 

"Có trường hợp áp lực tâm lý khi kết quả học tập không như ý muốn và những va chạm trong gia đình khi cha mẹ và con cái có nhiều thời gian ở nhà hơn và cha mẹ quan tâm, chứng kiến việc học tập của con nhưng đôi khi có những quan điểm khác biệt khiến con bị căng thẳng", cô Minh Hằng cho biết về những trường hợp đã tư vấn.

Cha mẹ cần làm bạn cùng con

ThS tâm lý Nguyễn Thị Mỹ Linh cho rằng phụ huynh muốn làm bạn cùng con thì phải thực hiện theo nguyên tắc yêu thương và tôn trọng. Cha mẹ nào cũng thương con nhưng sự tôn trọng lại không nhiều. Có phụ huynh muốn làm bạn với con nhưng thường xuyên đối đầu với con, thường xuyên chứng minh rằng mình đúng còn con mình sai. Có phụ huynh thường xuyên la mắng, áp đặt, không lắng nghe con trẻ, thậm chí còn đánh con, nói xấu con, không tìm thấy những điểm mạnh, điểm tốt ở con mình mà toàn nhìn thấy những điểm xấu.

"Cha mẹ làm bạn với con là gieo những cảm xúc tích cực cho con. Muốn như vậy, đầu tiên cha mẹ cần hiểu con, chấp nhận những điểm mạnh - yếu của con mình, yêu thương con và giúp con hoàn thiện bản thân", bà Linh khuyên.

"Tôi biết có nhiều phụ huynh khó kiểm soát cảm xúc, nên tôi rất cẩn trọng khi nhắn tin cho cha mẹ về vấn đề của con ở trường. Khi buộc phải gửi cho phụ huynh một tin nhắn phản ảnh vấn đề bất ổn của con, tôi phải tránh nhắn vào buổi tối khi gia đình học sinh có thể đang ăn tối và có sinh hoạt chung. Vì tôi muốn các bố mẹ có một khoảng thời gian để "lùi một nhịp" trước khi gặp con" - cô Nguyễn Kim Anh, giáo viên Trường THPT Phan Huy Chú (Hà Nội), chia sẻ.

Với kinh nghiệm của người làm giáo viên chủ nhiệm nhiều năm, cô Kim Anh cho rằng cơn nóng giận của bố mẹ chẳng những không "tạo động lực" mà rất dễ khiến trẻ ức chế, căng thẳng và bột phát hành động tiêu cực.

Cô Nguyễn Thị Tâm Hiền - phó hiệu trưởng phụ trách cấp THCS Trường phổ thông liên cấp Olympia (Hà Nội) - cho biết nhà trường đã có nhiều giải pháp để học sinh bộc lộ những vấn đề của mình. Ví dụ như giờ cộng đồng được tổ chức hằng tuần trong khung giờ chủ nhiệm cho phép học sinh chia sẻ những khó khăn, vướng mắc, phiền muộn. Nhiều hoạt động thể thao, văn nghệ, trải nghiệm được tổ chức trở lại sau dịch lôi cuốn học sinh vào môi trường "lan tỏa năng lượng tích cực". Tuy nhiên, theo cô Tâm Hiền, vai trò của cha mẹ học sinh trong việc chăm sóc sức khỏe tinh thần vẫn rất quan trọng.

"Chúng tôi xây dựng cẩm nang chia sẻ kinh nghiệm làm bạn với con, gợi mở cách trò chuyện, cách để con chia sẻ vấn đề của mình, những dấu hiệu trầm cảm, những vấn đề bất thường của học sinh mà phụ huynh nên lưu ý để hỗ trợ, giúp đỡ con. Sự đồng thuận của cha mẹ, cùng có một hướng đi phù hợp, can thiệp đúng mức, đúng cách mới có thể bảo vệ được trẻ", cô Tâm Hiền cho biết.

Đừng gây áp lực cho con trẻ - Ảnh 3.

"Mọi người đừng đi vào vết xe đổ như tôi"

Chị N.M.N., phụ huynh có con học lớp 11 ở quận 4, TP.HCM, nói với PV Tuổi Trẻ như vậy khi quyết định chia sẻ câu chuyện của chính mình 2 năm trước.

Chị N. kể: "Năm đó con trai tôi đang học lớp 9 tại một trường THCS "hot" nhất quận 7. Chín năm liền cháu đều đạt học sinh giỏi và là gương mặt sáng giá của lớp khi đạt được một số giải thưởng về học thuật. Vì vậy, tôi muốn cháu thi vào lớp 10 chuyên Anh một trường THPT nổi tiếng ở quận 1. Muốn thi vào lớp chuyên thì phải học thêm, luyện thi. Tôi hỏi thăm bạn bè và đăng ký cho con mình được học với những giáo viên giỏi ở TP.HCM. Thế nên dù nhà tôi ở quận 7 nhưng con tôi học tiếng Anh với 1 thầy ở quận 3, học toán với 1 cô ở quận 1, học văn với 1 thầy ở quận 5.

Có lần con tôi đã thắc mắc rằng: Tại sao đi học thêm mà phải đi xa đến vậy? Tôi giải thích rằng muốn học ở trường danh giá thì phải chấp nhận bỏ công bỏ sức. Cháu nói bâng quơ: "Con có thích học ở trường danh giá đâu!". Tôi bảo: "Con đúng là không biết nhìn xa trông rộng" rồi nhanh chóng quên đi câu nói ấy của con.

Một ngày cuối học kỳ 1 năm lớp 9, tôi chở con đi học thêm thì gặp cơn mưa xối xả, hai mẹ con cùng bị ướt và lạnh. Con trai lại hỏi tôi: "Có nhất thiết phải đi học khổ như thế này không mẹ?", tôi lại gạt đi: "Có sự thành công nào lại không phải khổ nhọc chứ? Con và mẹ đã đi được 50% đoạn đường, chỉ còn một học kỳ nữa chẳng lẽ lại bỏ cuộc?". Và tôi vẫn tiếp tục chở con đi học thêm mỗi ngày.

Sau đó một thời gian, tôi nhận được điện thoại của cô giáo chủ nhiệm: "M. đang lên kế hoạch tự tử. Em không muốn học trường chuyên mà chỉ muốn học ở quận 4 vì các bạn trong lớp cũng dự định thi vào đó. Em nói em rất căng thẳng, bố mẹ thì không chịu lắng nghe".

Tới đây thì tôi mới tỉnh ngộ".

Dấu hiệu nhận biết con bị trầm cảm

Sau giai đoạn học online kéo dài, số học sinh bị trầm cảm đang gia tăng. Tuy nhiên, nhiều bậc cha mẹ lại không biết rằng con mình bị trầm cảm để hỗ trợ, giúp đỡ con.

Dấu hiệu đầu tiên của trẻ bị trầm cảm là hỗn hào với cha mẹ, dễ cáu giận, mất kiểm soát cảm xúc. Lưu ý là trẻ chỉ cáu giận, bùng nổ với một số người liên quan đến nguyên nhân trầm cảm của các em mà thôi. Tôi đã từng gặp trường hợp trẻ xưng mày tao với cha mẹ nhưng phụ huynh vẫn cho rằng con mình hỗn chứ không phải trầm cảm. Họ nói cháu vẫn lễ phép với thầy cô, vui vẻ với bạn bè.

Dấu hiệu tiếp theo là khí sắc trầm buồn, ăn rất nhiều hoặc chán ăn, rối loạn giấc ngủ và đòi chết.

Bệnh nào thì khi được phát hiện sớm cũng dễ chữa trị hơn là để quá nặng, quá lâu. Trầm cảm cũng vậy. Nếu cha mẹ gần gũi và quan tâm con cái sẽ dễ dàng phát hiện những điều bất ổn của con. Nếu chỉ là trầm cảm mới chớm, chỉ cần phụ huynh thay đổi cách ứng xử, yêu thương và giúp con thoát khỏi những áp lực hiện tại sẽ ổn. Còn nếu trầm cảm nặng nhất thiết phải cho trẻ gặp gỡ các nhà chuyên môn như bác sĩ chuyên khoa, chuyên viên tâm lý.

TS Phạm Thị Thúy (chuyên gia tham vấn tâm lý, giảng viên Học viện Hành chính quốc gia, phân viện TP.HCM)

Các nước giải quyết như thế nào?

Chỉ cần làm một thao tác tìm kiếm đơn giản trên Google với những từ khóa như "tự tử", "áp lực học hành", trong tích tắc thuật toán sẽ trả về gần 50 triệu kết quả liên quan tới mọi vùng địa lý trên thế giới, dù mức độ nghiêm trọng không giống nhau. Dường như trong đại dịch COVID-19, vấn đề này trở nên đáng lo hơn dù mới chỉ một vài nghiên cứu đề cập.

Đơn cử một vài số liệu như báo Hindustan Times ngày 1-8-2021 công bố dữ liệu của Chính phủ Ấn Độ cho biết trong giai đoạn từ 2017-2019, ít nhất 24.000 trẻ em tự tử sau khi thi trượt. Cũng Ấn Độ, báo Times of India ngày 11-11-2021 cho biết chỉ riêng trong năm 2020, nước này có hơn 12.500 học sinh chết vì tự tử, tương đương tỉ lệ 34 em/ngày.

Hãng tin Yonhap Hàn Quốc ngày 19-4-2021 dẫn khảo sát của Viện Nghiên cứu chính sách thanh niên quốc gia cho biết gần 1/3 (27%) học sinh trung học cơ sở và trung học phổ thông của Hàn Quốc trong năm 2020 từng có ý nghĩ muốn tự tử vì quá tải với gánh nặng học hành.

Theo báo Mainichi (Nhật), năm 2020, trong đại dịch COVID-19, số trẻ em tự tử ở Nhật tăng cao mức kỷ lục, cao nhất trong 4 thập niên khi có 415 em trong độ tuổi từ tiểu học tới trung học phổ thông đã tự kết thúc cuộc sống, nhiều hơn gần 100 em so với một năm trước đó.

Để góp phần giảm bớt những thảm kịch đau lòng này, các nước đều đã nỗ lực triển khai những biện pháp cụ thể như lập các trang web, đường dây nóng, các kênh mạng xã hội, chat online để hỗ trợ tư vấn phòng ngừa tự tử, song dường như chừng đó vẫn là chưa đủ.

Tháng 4-2021, trước tình trạng số trẻ em tự tử tại Hong Kong tăng lên mức cao nhất trong 8 năm, chính quyền thành phố phải gửi thư tới các thầy cô giáo, kêu gọi họ chú ý theo dõi và thận trọng hơn trước những dấu hiệu bất thường trong cảm xúc cũng như cư xử có thể báo trước một ý định cùng quẫn nào đó của học trò. Giáo sư Paul Yip Siu-fai, giám đốc sáng lập Trung tâm nghiên cứu và phòng chống tự tử của Đại học Hong Kong, cho rằng các giáo viên, giống như các nhân viên công tác xã hội và các bác sĩ, có vai trò quan trọng trong việc phát hiện hành vi có thể dẫn tới tự tử của học sinh.

HOC SINH 1

Cha mẹ cần chia sẻ, tâm sự và đồng hành cùng con, nhất là giai đoạn các em trong độ tuổi thanh thiếu niên - Ảnh: DUYÊN PHAN

Bắt đầu từ trẻ em tiểu học

Các trường công lập Wolcott tại bang Connecticut (Mỹ) có một chương trình đặc biệt dành cho học sinh tiểu học. Nội dung chương trình được xây dựng quanh một nhân vật dễ thương là chú chó trị liệu có tên Gizmo. Gizmo sẽ giúp các em học sinh hiểu về một điều mà người lớn thường không nghĩ là cần thiết với các em: ý nghĩ tự tử.

Các giáo viên trong trường thông qua khóa học này dùng chó Gizmo "dẫn" các em học sinh lớp 5 qua những chủ đề thảo luận khác nhau về sức khỏe tinh thần, những dấu hiệu nào cho thấy các em có thể đang trải qua cảm giác tiêu cực hay buồn chán, tuyệt vọng và những cách để các em có thể tự bình tĩnh và thậm chí còn giúp bạn bè, người khác bình tĩnh.

Chương trình này được khởi động năm 2019, là một trong số ít các chương trình giáo dục tại Mỹ tập trung vào chủ đề phòng chống tự tử và chăm sóc sức khỏe tâm thần cho các học sinh ở độ tuổi rất nhỏ.

 

Nguồn: https://tuoitre.vn/dung-gay-ap-luc-cho-con-tre-20220403081414325.htm

 

 

 

 

 
Nỗi đau nào lớn hơn nỗi đau mất con?
Nỗi tuyệt vọng, chán chường nào lớn hơn tâm trạng của 1 bạn trẻ đã quyết định bỏ lại tất cả và ra đi?
 

Sự việc rạng sáng 1-4 khiến bao người mất ngủ, đau xót… Gương mặt, giọng nói mệt mỏi của con, tiếng hét thất thanh của người cha… Trong vài ngày qua, có đến 3 cái chết từ các bạn trẻ vị thành niên. Thực sự rúng động. Đêm qua, tôi nhận được tin nhắn từ 3 ông cha, bà mẹ chia sẻ: “Thương quá chị ơi, thương cả cha mẹ, thương cả con, vì đâu nên nỗi…”. Có những câu hỏi đau xót mà mỗi người làm cha mẹ có con tuổi teen đang tự hỏi mình. Trông người mà ngẫm đến ta, liệu mình có đang cư xử phù hợp với con trẻ? Liệu con mình có đang vui vẻ hay tuyệt vọng?

Thương các con, thương cha mẹ  ảnh 1Tham gia các lớp học kỹ năng mềm sẽ góp phần giúp học sinh 
vượt qua áp lực, khó khăn của cuộc sống. Ảnh: THU TÂM
Trong nhiều năm qua, nhiều bậc cha mẹ đã chia sẻ với chúng tôi sự khủng hoảng trong mối quan hệ với con cái. Họ không phải là người thờ ơ hay bạo lực khắt khe với con, mà họ là những người cha mẹ yêu con, thương con, không áp đặt con, cố gắng làm bạn với con…, nhưng lại luôn gặp sự than phiền chống đối từ con. Con hay bực mình với sự quan tâm của cha mẹ, con “đóng” lòng, không chia sẻ chuyện gì với cha mẹ. 

Khoảng trống giữa cha mẹ và con đang ngày một lớn dần. Mất kết nối đã và đang là nguyên nhân gây nên khủng hoảng này, gây nên những rối loạn cảm xúc, hành vi, căn bệnh trầm cảm nơi con trẻ… Cha mẹ ngày nay thực sự lúng túng trước sự phát triển quá nhanh, quá khác biệt của thế hệ con cái. Cộng với những tổn thương khi đi qua dịch bệnh của cả cha mẹ và con cái thời gian qua, đang đẩy xa khoảng trống này. 

Cha mẹ có điều kiện thì dồn mọi nguồn lực cho con, rồi lại vô tình hay cố ý mong cầu ở con những kết quả thành tích mình mơ ước; cha mẹ đầu tư rồi mong nhận được đơm hoa kết trái trong tương lai của con. Khi kết quả không như ý, lại trách móc, gây áp lực, dạy dỗ con phải thế này thế kia.

Cha mẹ có hoàn cảnh khó khăn thì càng cố gắng lo cho con để con có tương lai khác mình, và chính họ sẽ càng thất vọng khi con không làm được như kỳ vọng. 

Các con thì quá mệt mỏi với lịch học dày đặc, học online mệt mỏi, thi cử kiểm tra triền miên, thiếu kết nối với bạn bè, thầy cô, cha mẹ... Thậm chí còn nhiều mâu thuẫn trong nội tâm của chính các em - cơn bão lòng đi qua tuổi vị thành niên - ta là ai, sinh ra để làm gì, học để làm gì, tương lai sẽ đi về đâu và không biết nói cùng ai… 

Thương lắm khi cha mẹ và con đều có nỗi khổ tâm riêng mà không thể chia sẻ với nhau, vậy nên càng khoét sâu khoảng trống ngăn cách giữa 2 thế hệ, càng làm tổn thương hơn mỗi người trong cuộc, càng gây nên những xung đột giữa những người yêu thương nhau nhất. Câu hát: “Không ai yêu mẹ bằng con, không ai thương con bằng mẹ” luôn đúng. Nhưng làm sao 2 bên biểu lộ tình thương đó đúng cách, đúng cái người kia cần để 2 bên sưởi ấm cho nhau thì không phải gia đình nào cũng làm được. 

Cơn địa chấn này rồi sẽ qua, nỗi đau nào rồi cũng sẽ nguôi ngoai, nhưng làm sao để không còn những đứa trẻ phải tuyệt vọng rời bỏ cuộc sống này? Làm sao để không còn nỗi đau mất con? Bài học từ sự việc này là gì cho tất cả chúng ta?

Lấp đầy khoảng trống, rút ngắn khoảng cách, kết nối lại mối quan hệ cha mẹ - con cái, tái lập truyền thống trong gia đình… là những điều cần làm ngay trong mỗi gia đình. Đây là trách nhiệm của cha mẹ. Yêu thương con chưa đủ, mà cần yêu con trên sự thấu hiểu con và bày tỏ tình yêu đúng cách qua kỹ năng giao tiếp phù hợp với tâm sinh lý lứa tuổi của con. Nếu cha mẹ còn áp đặt con, còn kỳ vọng con, la rầy con, cha mẹ sẽ càng đẩy con ra xa mình hơn. 

Các con đến tuổi vị thành niên như cái cây đang lớn, không còn là cây non cho cha mẹ uốn nắn nữa rồi, càng cố uốn nắn, cây càng dễ gãy hoặc phản kháng bật lại gây thương tích cho cả 2 bên. Hãy chăm sóc sức khỏe tinh thần của chính mình và mọi người xung quanh. Cha mẹ hạnh phúc mới không gây áp lực, không la mắng con. Con hạnh phúc mới mở lòng chia sẻ cùng cha mẹ. Chúng ta cần quan tâm hơn nữa để nhận ra những khủng hoảng, những căng thẳng, rối loạn, những biểu hiện của trầm cảm… càng sớm càng tốt để tìm cách giúp đỡ kịp thời. 

Sức mạnh tinh thần bên trong quan trọng hơn mọi điểm số, mọi bằng cấp, mọi địa vị! Cha mẹ có thể cho con sức mạnh tinh thần, rèn nội lực vững vàng cho con qua việc để con được thoải mái vui vẻ tự do lựa chọn cách học, cách sinh hoạt, lựa chọn hướng đi cho tương lai phù hợp với chính mình… Và qua cả việc để con được thất bại và học cách vượt qua thất bại. Đừng bắt con làm đúng mọi việc như ý cha mẹ chỉ vì muốn con thành công, như vậy chỉ sẽ khiến con bị tước đi quyền được tự do sống, quyền được trải nghiệm cuộc sống. Mỗi khi con mắc lỗi, cho con tự nhận ra bài học và hướng thay đổi thay vì chỉ trích, bảo con phải làm thế này thế kia mới đúng. Bởi, mỗi con người là một cá thể đặc biệt, duy nhất. 

Không ai sống thay ai! Con có suy nghĩ, cảm xúc, cách hành động khác cha mẹ. Hãy để con được là chính mình, con sẽ được chính cuộc sống làm cho trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn từ bên trong!
Những đứa trẻ được tôn trọng sự tự do sẽ mạnh mẽ hơn, tự tin hơn, sớm tìm ra ý nghĩa cuộc sống, sẽ vượt qua áp lực, khó khăn thử thách của cuộc sống hơn là những đứa trẻ được cha mẹ bao bọc, chỉ dẫn hay áp đặt mọi việc.

Tiến sĩ Xã hội học - Ths Tâm lý trị liệu PHẠM THỊ THÚY

 

Nguồn: https://www.sggp.org.vn/thuong-cac-con-thuong-cha-me-803743.html

PNO - Có cậu bé ngoan hiền học giỏi, một ngày bị cha phát hiện cậu xem phim sex, thủ dâm. Cả nhà tá hỏa, phản đối, cắt điện thoại, xét hỏi: “Mày có xem nữa không?”, “Mày có chịu học không?”, “Mày làm những chuyện ấy mấy lần rồi”…

Cậu bé thấy mình như tội phạm, mặc cảm tội lỗi, nghĩ mình là đứa xấu xa, không ra gì. Mẹ cậu bé đã đến gặp chuyên viên tâm lý với nỗi ân hận khi con không muốn sống nữa. Vô tình vì lo lắng cho con, gia đình ứng xử sai cách khiến con bị sang chấn tâm lý.

Làm thế nào để “Bảo vệ con trước sự mời gọi của web “đen”, trước nguy cơ bị kẻ xấu trên mạng lôi kéo?”, tôi xin chia sẻ đôi điều với quý phụ huynh.

TS Phạm Thị Thúy
TS Phạm Thị Thúy
 

Trẻ không có nhu cầu tìm hiểu về giới tính mới là bất thường 

Tò mò các vấn đề về giới tính, mối quan hệ nam nữ là nhu cầu tự nhiên, bản năng. Những đứa trẻ nào xem clip, chơi game, đọc truyện có chi tiết nhạy cảm, có một số yếu tố kích hoạt những nhu cầu tìm hiểu cơ thể người khác, kích hoạt những rung động giới tính sớm thì đương nhiên sẽ đi tìm tòi chuyện ấy sớm. Còn những trẻ lo học, vô tư, hạnh phúc trong gia đình… vẫn có nhu cầu tìm tòi, nhưng trễ hơn. 

Tò mò về cơ thể mình và cơ thể người khác phái là thuộc tính tự nhiên của con người
Tò mò về cơ thể mình và cơ thể người khác phái là thuộc tính tự nhiên của con người

Giáo dục giới tính trễ, trẻ tự dò dẫm 

Cha mẹ phải hiểu tâm lý của con và định hướng nhu cầu, giáo dục giới tính cho con càng sớm càng tốt. Đã có kiến thức khoa học một cách rất rõ ràng, minh bạch, cụ thể, công khai, đàng hoàng thì con đâu cần tò mò. Công cụ chính thống để giáo dục con thì một số cha mẹ không lưu tâm, đến lúc con xem web “đen” thì lại phạt con. Muốn tìm hiểu sớm hay muộn là tùy từng trẻ, tùy từng điều kiện. Hơn nữa một phần trách nhiệm khi trẻ tìm hiểu qua web “đen” thuộc về cha mẹ. Đứa trẻ cần được tôn trọng quyền riêng tư nên phụ huynh không nên lục tìm từ máy tính điện thoại nhật ký của con. Phải phòng hơn chống, chứ không thể đợi con xem rồi, cha mẹ mới bắt đầu “bới lông tìm vết”.

Phản ứng thái quá gây tổn thương sâu sắc lên con trẻ 

Khi phát hiện con xem web “đen” hoặc có trao đổi vấn đề nhạy cảm trên mạng, cha mẹ tuyệt đối không nên la mắng, nhục mạ, bêu riếu, làm mất thể diện con. Những hành động này không làm cho con “bỏ tật” (vì đó là nhu cầu bản năng, không sớm thì muộn) mà gây hại cho trẻ, làm đứa trẻ hoảng sợ, cảm thấy mình như tội phạm. Cha mẹ phải nhìn nhận đây là nhu cầu thông thường của trẻ, không khủng khiếp như “trời sập”. 

Có quá thoải mái khi cho con vào mạng?

Tuy con tò mò lên mạng tìm hiểu là chuyện bình thường, con không xem sớm thì tốt hơn, nhưng cần hiểu đằng sau hành động xem đó liệu có phải do cha mẹ đã quá thoải mái trong việc cho con tiếp cận internet không? Cha mẹ đã bỏ qua khâu kiểm soát máy tính, điện thoại, cài đặt phần mềm bảo vệ chống những trang, những chương trình của người lớn thì con mới có cơ hội. 

Cha mẹ cần quản lý giao tiếp trên mạng, giờ giấc, ngoài giờ học online. Gia đình nên có nguyên tắc: thiết bị công nghệ như máy tính, iPad để ở phòng khách, nơi có bố mẹ qua lại để quan sát con đang xem gì, học như thế nào. Không nên cho con mang thiết bị công nghệ vào phòng riêng; đến độ tuổi trưởng thành mới cho con sử dụng điện thoại riêng (theo tôi, sớm nhất là từ lớp Chín). Cha mẹ cần hướng dẫn kỹ năng sử dụng và cách phòng ngừa các nguy cơ xấu từ mạng trước khi giao điện thoại, máy tính cho con. Giai đoạn dịch COVID-19, học online là điều kiện môi trường có nhiều nguy cơ thử thách bản lĩnh của trẻ. Trẻ được “tháo cũi sổ lồng”, có thể dễ dàng vào bất kỳ trang web nào. 

Thật bình tĩnh khi phát hiện 

Muốn vậy, cha mẹ cần nhìn nhận đó là nhu cầu bản năng của con, như bao nhu cầu tự nhiên khác, không nên coi là hành vi xấu xa, tội lỗi… mà cần coi đây là tình huống có thể tận dụng để dạy con về tình dục, tình yêu, về trách nhiệm và nghĩa vụ bảo vệ cơ thể, cách giữ gìn sức khỏe sinh sản… 

Nếu chưa bình tĩnh ngay được thì có thể trì hoãn: “Con tắt máy và về phòng đi! Bây giờ bố/mẹ chưa nói chuyện với con được, lúc khác bố/mẹ sẽ trao đổi với con về các vấn đề con đang quan tâm!”. Ngay lúc phát hiện ra chuyện con xem web “đen”, cha mẹ nên “tạm lánh”, lắng cảm xúc xuống, tìm tĩnh lặng cho cả cha mẹ và con. Khi bình tĩnh mới hỏi rõ các thông tin liên quan, nhu cầu của con, suy nghĩ của con về chuyện giới tính… Nghe trẻ nói cha mẹ sẽ hiểu hành động của con và từ đó sẽ định hướng dạy con những điều nên và không nên khi lên mạng tìm hiểu. Nguy hiểm nhất là cha mẹ nói chuyện hoặc xử lý tình huống ngay lúc đang có cảm xúc tồi tệ, gán cho đứa trẻ tội lỗi kinh khủng và đẩy vấn đề đi quá xa. 

Một buổi tư vấn sức khỏe sinh sản cho học sinh - sinh viên do báo Phụ Nữ phối hợp tổ chức
Một buổi tư vấn sức khỏe sinh sản cho học sinh - sinh viên do báo Phụ Nữ TPHCM phối hợp tổ chức (Ảnh: Phùng Huy)

Nghiêm túc khi nói chuyện với con 

Cha mẹ phải phân tích tại sao những hình ảnh này, nội dung này con chưa nên xem. Con tò mò thì cha mẹ trao đổi với con, mua sách cho con đọc hay cho xem những bộ phim khoa học trên mạng về vấn đề này. Hoàn toàn cởi mở với trẻ để trẻ biết nhu cầu khám phá là tự nhiên, không có gì xấu, chỉ là khám phá sao cho đúng nguồn tài liệu, phù hợp lứa tuổi. Cha mẹ có thể nhắc tuổi của con và hỏi vì sao những trang này người ta đề 18+, con chưa đủ trưởng thành về cơ thể, về mặt trách nhiệm xã hội, mặt cảm xúc, chưa tự chủ trong mọi việc… để có thể chịu trách nhiệm về hành vi tình dục. Hành vi tình dục là hành vi đẹp giữa những người yêu nhau khi người ta đủ lớn, đủ trưởng thành để chịu trách nhiệm.

Cất lăng kính của con người ở 20-30 năm về trước 

Giai đoạn dịch bệnh, học online quá khác biệt và chưa có tiền lệ, nên thầy cô, cha mẹ đều lúng túng, dễ mất kiểm soát. Điều gì cũng cần có thời gian thích nghi và đừng quên là trẻ cần được hướng dẫn. Con có những hành vi chưa chuẩn mực, chưa đúng vào lúc này thì người lớn phải hướng dẫn cho con làm đúng. Quan điểm của tôi là bảo vệ quyền riêng tư và quyền được tự do tìm hiểu của đứa trẻ. Cha mẹ phải nhận trách nhiệm là mình đã không hướng dẫn, cung cấp cho con sớm những kiến thức và sự bảo vệ an toàn. Nếu cha mẹ chưa làm hết trách nhiệm của mình thì con có chuyện gì xảy ra một phần là do mình, sao lại đi trách mắng, phê phán, đánh đập, quy tội cho con?

Cha mẹ phải thực sự bắt nhịp được sự phát triển của trẻ bây giờ. Đừng dán nhãn “tí tuổi đầu đã hư”; đừng lấy tư duy, cách nghĩ, lăng kính của con người 20 - 30 năm về trước áp lên đứa trẻ của thời nay, vì đã không còn phù hợp. 

Tiến sĩ Phạm Thị Thúy
(giảng viên Phân viện Học viện Hành chính Quốc gia tại TP.HCM)

Tô Diệu Hiền (ghi)

Học online, bé gái bị kẻ lạ ép gửi hình nhạy cảm 

Chị N.L. (H.Bình Chánh, TP.HCM) mong muốn đưa câu chuyện cảnh giác cho các gia đình để không đứa bé nào phải rơi vào cơn ác mộng như con gái đang học lớp Bốn của chị.

Vào tháng 12/2021, một tối đi buôn bán về, thấy con gái xanh xao, tỏ vẻ bồn chồn, lo lắng, chị N.L. gặng hỏi và kiểm tra điện thoại thì phát hiện con đã chụp, quay, gửi hình, clip nhạy cảm cho người lạ. Bé khóc kể, bé đang học online thì có một kẻ lạ nhắn tin làm quen, hứa sẽ chỉ cho bé chơi mấy game hấp dẫn. Sau đó người này liên tục bắt ép bé phải chụp ảnh, quay clip vùng nhạy cảm của cơ thể để gửi cho hắn; nếu bé không tiếp tục gửi, hắn sẽ đăng tất cả hình ảnh lên mạng.

Vì bất ngờ, lo lắng, tức giận, trong lúc dạy con không được tự ý giao tiếp với người lạ qua mạng, chị N.L. đã đánh con và chị vẫn hối hận vì sự thiếu kiềm chế của mình. Chị nói: “Con mới 8 - 9 tuổi, nào có biết gì, lỗi là ở người lớn”.

Nhiều tháng trôi qua mà tinh thần của bé vẫn chưa ổn định, còn ám ảnh chuyện bị tấn công qua mạng. Đã nộp đơn tố giác tại Công an H.Bình Chánh, chị N.L. cùng gia đình mong kẻ xấu sớm lộ diện và nhận hình phạt thích đáng.


Nguyễn Thắng

Nguồn: https://www.phunuonline.com.vn/nhu-cau-tu-nhien-cua-tre-co-gi-la-bay-ba--a1459463.html

 
LTS: Nhân dịp Ngày Quốc tế Phụ nữ 8-3, chuyên gia tâm lý - TS Phạm Thị Thúy gửi đến bạn đọc Báo SGGP những cảm nhận về phụ nữ hiện đại. Đó là những người kết nối yêu thương và cũng cần được nửa còn lại và xã hội trân trọng hơn. Xin giới thiệu đến quý độc giả bài viết trên.
 

Nói đến xã hội văn minh hiện đại, người ta thường nói đến sự phát triển của khoa học công nghệ, đời sống vật chất sung túc, công việc bận rộn… Nhưng hơn 2 năm qua, khi sống chung với dịch bệnh Covid-19, chúng ta biết mình cần một xã hội văn minh hiện đại thực sự phải là xã hội văn minh về tinh thần.

Con người cần bớt phát triển theo hướng văn minh vật chất lại, về với thiên nhiên nhiều hơn, về với gia đình nhiều hơn, gần nhau nhiều hơn, có thời gian cho chính mình nhiều hơn, tìm về bên trong bình an của mình nhiều hơn… Nghĩ về một xã hội hiện đại là như vậy, chúng ta cũng suy ngẫm về vai trò của phụ nữ thời nay cần như thế nào?

Nếu ngày xưa vai trò của phụ nữ là nội trợ, chăm lo gia đình con cái, thời hiện đại tiền Covid-19, phụ nữ đảm nhiệm thêm nhiều vai trò ngoài xã hội như nam giới. Họ bận rộn hơn với “hai giỏi”, cần đảm cả việc nhà, đảm cả việc nước, họ mệt mỏi với ngày càng nhiều trách nhiệm, nghĩa vụ…

Nhưng thời hậu Covid-19, theo tôi, phụ nữ sẽ có vai trò tạo dựng hạnh phúc cho họ và những người họ yêu thương. Dù ở trong nhà hay ngoài xã hội, họ cũng sẽ là “người kết nối yêu thương”. Xã hội văn minh tinh thần sẽ cần những phụ nữ có vai trò như thế.

Những người kết nối yêu thương  ảnh 1Hạnh phúc từ sự trân trọng lẫn nhau giữa các thành viên trong gia đình

Để đảm nhiệm được vai trò “người kết nối yêu thương”, họ cần dám vượt qua những định kiến của cả xã hội cũ và xã hội văn minh vật chất, vươn lên sống với sự lựa chọn con đường hạnh phúc riêng của mình, không phải phụ thuộc vào một định hướng của cha mẹ, người thân hay dư luận xã hội…

Họ sẽ là những phụ nữ có học, có hiểu biết, có ý chí tiến thủ nên đủ sáng suốt để tự đi trên đôi chân của mình. Họ sẽ đủ bình an để không bị cuốn theo danh vọng địa vị xã hội, không bị đàn ông chỉ coi là thú mua vui mà đàn ông phải chinh phục họ nếu muốn họ yêu thương với sự tôn trọng…

Phụ nữ thời văn minh tinh thần này sẽ không chấp nhận đàn ông bạo lực, coi thường họ. Họ coi trọng gia đình, dành thời gian chăm sóc nuôi dạy con cái, xây dựng tổ ấm… nhưng không quên sự tự do cá nhân, làm những gì yêu thích, đam mê để cống hiến những giá trị tri thức cho cộng đồng.

Họ làm việc hăng say nơi công sở để không ai có thể coi thường họ là phụ nữ mềm yếu. Phụ nữ thời này sẽ sống mạnh mẽ là chính mình, sống với đam mê của bản thân, nhưng không quên coi trọng sức khỏe thể chất và tinh thần của mình và của mọi người họ yêu thương…

Phụ nữ thời hậu Covid-19, nếu có cơ hội thể hiện vai trò trên, gia đình và xã hội sẽ được hưởng lợi rất lớn. Sẽ không còn những gia đình thiếu vắng bàn tay chăm sóc của người vợ, người mẹ mà sẽ là những gia đình hạnh phúc có phụ nữ nâng niu, nếu họ quyết định kết hôn vì chính họ muốn thế. Sẽ không còn những đứa trẻ được sinh ra do phụ nữ bị ép buộc, thiếu chuẩn bị trước tâm lý nuôi con mà sẽ là những đứa trẻ được sinh ra từ tình yêu thương, từ sự lựa chọn sinh của chính người mẹ…

Sẽ không còn những công sở cần ưu tiên phụ nữ hay đấu tranh cho bình đẳng giới nữa, mà thay vào đó là bầu không khí làm việc an toàn và tạo động lực cho mọi giới cùng phát triển… Sẽ không còn chiến tranh nếu những đứa trẻ được sinh ra trong yêu thương của người mẹ, những người chồng người vợ biết yêu thương nhau. Khi đó, họ sẽ không tạo nên những cuộc chiến gây thương vong cho người khác…

"Để phụ nữ phát huy được vai trò kết nối yêu thương, việc đầu tiên cần sự thay đổi tư duy về phụ nữ. Phụ nữ không cần được ưu tiên, phụ nữ cần được yêu thương và tôn trọng"

Có thể nói, một xã hội có văn minh tinh thần hay không chính là nhờ xã hội đó có tôn trọng phụ nữ cùng mọi giới bình đẳng không. Phụ nữ có được là chính mình, được tự do lựa chọn học cao đến đâu theo khả năng của họ, lập gia đình hay không theo thôi thúc bằng tình yêu trong họ, có hay không cơ hội công bằng trong phấn đấu phát triển sự nghiệp…

Xã hội sẽ hạnh phúc nếu mọi người tạo cơ hội cho phụ nữ hạnh phúc. Phụ nữ sẽ tạo dựng hạnh phúc gấp nhiều lần hơn cái mà họ được hưởng. Đàn ông muốn sống vui vẻ hãy làm cho phụ nữ vui vẻ. Công sở tôn trọng phụ nữ sẽ gia tăng hiệu quả năng suất làm việc. Trường học nơi trẻ em gái được yêu thương công bằng với trẻ em trai sẽ có những lớp học hạnh phúc…

Từ trong mỗi gia đình, trường học đến nơi công sở, ngoài xã hội, nếu chúng ta không còn phân biệt đối xử, nếu chúng ta ý thức được chính chúng ta cần một xã hội văn minh tinh thần thì hãy trao quyền yêu thương cho phụ nữ. Hãy để phụ nữ cùng mọi người tạo nên một xã hội đáng sống.

Thời dịch bệnh Covid-19 đã dạy chúng ta trân trọng nhau hơn, cuộc sống là quý giá và ngắn ngủi, hãy sống từng ngày trọn vẹn bên nhau. Và bắt đầu từ trân trọng phụ nữ…

Tiến sĩ tâm lý PHẠM THỊ THÚY

 

Nguồn: https://www.sggp.org.vn/nhung-nguoi-ket-noi-yeu-thuong-797797.html?fbclid=IwAR3qS3pvy2-TXCJjSlhZWt8Yg5XKOWMs_aZSG5vuOkM862YZQjJrO1-iZLU

(HNMO) - Liên tục trong mấy ngày qua, tại thành phố Hồ Chí Minh xảy ra những vụ tự tử của một số người trẻ tuổi, với nguyên nhân ban đầu được cho là trầm cảm. Chuyên gia tâm lý học, y học đã lên tiếng cảnh báo người thân không nên chủ quan nếu người nhà mình có biểu hiện của chứng trầm cảm.

Nữ sinh ở một trường học tại quận 4 được cấp cứu kịp thời, chỉ bị chấn thương phần mềm.

Trưa 21-2, ông Đỗ Đình Bảo, Hiệu trưởng Trường THPT Nguyễn Hữu Thọ (quận 4) cho biết, tại trường vừa xảy ra vụ nữ sinh đang chơi với bạn bè, bỗng lao ra lan can phòng học trên tầng 3 để nhảy xuống đất.

“May mắn là em học sinh này rơi xuống mái hiên dưới tầng 1 nên chỉ bị thương nhẹ, vẫn tỉnh táo. Qua tìm hiểu thông tin ban đầu từ gia đình và bạn bè, nhà trường xác định nữ sinh có biểu hiện trầm cảm. Em đang sống cùng bà nội, không sống cùng cha mẹ. Nhiều lần, em tâm sự với bạn bè là muốn tự tử”, ông Bảo thông tin.

Trước đó, ngày 16-2, Công an thành phố Hồ Chí Minh cũng đã đưa ra nhận định ban đầu về việc một nam sinh viên người Bình Định, vào thành phố Hồ Chí Minh nhập học hôm 12-2, sau đó mất liên lạc với gia đình. Ngày 15-2, công an đã tìm thấy thi thể nam sinh viên trên sông Sài Gòn, trên người còn nguyên giấy tờ, tiền bạc. Đáng chú ý trong balo đeo phía sau lưng nam sinh viên, có hòn đá to nặng hơn 10kg.

Theo Thượng tá Trần Văn Hiếu, Trưởng phòng Cảnh sát hình sự (PC02), Công an thành phố Hồ Chí Minh, qua khám nghiệm tử thi, khám nghiệm hiện trường, công an xác định trên người nạn nhân không có thương tích, tử vong do ngạt nước.

Các camera an ninh đã ghi lại hình ảnh nam sinh viên rời khách sạn thuê trọ, ra bờ sông Sài Gòn và gieo mình tự tử vào sáng sớm ngày 13-2. 

Tại thành phố Hồ Chí Minh thời gian qua đã xảy ra nhiều vụ tự tử liên quan đến trầm cảm, như nữ nạn nhân 36 tuổi nhảy lầu tại một chung cư ở quận 7, hay người mẹ trẻ tự kết thúc cuộc sống của mình tại quận Bình Tân do chứng trầm cảm sau sinh…

Nói về vấn đề này, bác sĩ chuyên khoa II Huỳnh Thanh Hiền (Bệnh viện Tâm thần thành phố Hồ Chí Minh) cho biết, người mắc chứng trầm cảm nói chung thường là do phải tự mình đối mặt với những áp lực, lo âu, thấp thỏm, những nỗi niềm không biết bày tỏ cùng ai. Số ít khác trầm cảm do cả sa sút trí tuệ, rối loạn giấc ngủ…

Chứng trầm cảm thường diễn tiến theo 3 giai đoạn. Giai đoạn 1, người bệnh thường chán nản không lý do, không muốn làm gì, thích ở một mình. Giai đoạn 2, người bệnh cảm thấy sợ hãi, muốn buông xuôi, ảo tưởng, khó ngủ, không muốn tâm sự… Giai đoạn 3, người bệnh tuyệt vọng, mất niềm tin, bi quan; một số người hướng đến việc tự gây tổn hại cho chính mình… Chứng trầm cảm cần được phát hiện kịp thời và điều trị bằng phương pháp tâm lý và hóa dược.

Theo Chuyên gia tâm lý, Tiến sĩ Phạm Thị Thúy, việc mất kết nối giữa các thành viên trong gia đình giai đoạn hậu Covid-19 dễ dẫn tới chứng trầm cảm ở người trẻ.

Việc cần tăng cường kết nối, chia sẻ giữa người với người trong bối cảnh xã hội hiện đại, thông tin trên mạng xã hội nhiều, có thể tác động theo các mức độ khác nhau với từng người.

Tiến sĩ Xã hội học Phạm Thị Thúy, chuyên viên tham vấn tâm lý Nhà Văn hóa phụ nữ thành phố Hồ Chí Minh, giảng viên Phân viện Học viện Hành chính quốc gia thành phố Hồ Chí Minh, chia sẻ: “Chúng ta vừa trải qua giai đoạn dài chống dịch Covid-19 với nhiều vấn đề phải đối mặt, từ đó dẫn đến việc những thành viên trong gia đình, trường lớp, xã hội dần mất kết nối với nhau, do ai cũng phải đối mặt với vấn đề lo lắng của riêng mình. Điều này khiến các bạn trẻ, nhất là trẻ vị thành niên và những người sống hướng nội trở nên cô đơn hơn, dễ trầm cảm hơn”.

Tiến sĩ Phạm Thị Thúy cho rằng, việc tăng cường kết nối giữa người thân, bạn bè, thầy, cô giáo một cách trực tiếp chứ không phải thông qua internet sẽ giúp các bạn trẻ dễ bộc lộ bản thân, thấy được chia sẻ. Cùng với đó, người thân cũng sẽ sớm phát hiện những biểu hiện của chứng trầm cảm để có những phương án giải quyết kịp thời, giúp các bạn trẻ sớm vượt qua áp lực bản thân để hòa nhập và vươn lên sau những khó khăn.

 

Nguồn: http://hanoimoi.com.vn/tin-tuc/Doi-song/1025272/viec-mat-ket-noi-voi-nguoi-than-de-dan-den-chung-tram-cam-o-nguoi-tre?fbclid=IwAR1p4Vukxy2bUXk2WARiF2u62UvkxHkkD7lgr0jOuKuTVkMEgMxDvJpgYuk

(Dân trí) - Bé gái bị anh họ và chú thuê nhà xâm hại tình dục. Nhưng khi nghe kể lại sự việc, người mẹ lại kiên quyết bắt con im lặng, không được kể với ai.

40 tuổi, chưa hết đớn đau vì bị xâm hại tình dục hồi bé

Theo số liệu từ Bộ LĐ-TB&XH, trung bình 8h tại Việt Nam lại có thêm một trẻ em bị xâm hại tình dục (XHTD). Nhưng đó chỉ mới là những con số "biết nói", đáng sợ không kém là những con số "chìm trong im lặng".

Trao đổi tại chuyên đề "Xử lý khi nghi ngờ hoặc phát hiện trẻ bị xâm hại tình dục" mới đây, TS Phạm Thị Thúy (Học viện Hành chính Quốc gia phân hiệu TPHCM) cho biết, còn nhiều trường hợp vô cùng đau lòng khi việc trẻ bị XHTD chìm trong im lặng. 

Có em bị xâm hại bởi anh họ bên nội ngoại và bị cả người thuê nhà xâm hại tình dục. Em giữ kín ký ức đau lòng ấy cho đến một ngày lấy hết dũng khí để kể với mẹ, chỉ đích danh những người kia. Nhưng điều mẹ em dặn lúc đó là: "Con im lặng, không được kể với ai". 

Bị anh họ xâm hại tình dục nhiều lần, mẹ vẫn bắt... im lặng - 1

Các diễn giả chia sẻ nhiều câu chuyện đau lòng sau "sự im lặng" của nạn xâm hại tình dục (Ảnh: Hoài Nam).

Có trường hợp, anh trai xâm hại em gái ruột trong một thời gian dài nhưng bố mẹ không hề hay biết. Sau này khi lớn lên, em bước vào những mối quan hệ tình cảm, gặp sang chấn tâm lý, đi tham vấn tâm lý mới lần đầu dám kể ra bí mật tuổi thơ kinh hoàng.

Một lần, bà Thúy đến Bình Dương nói chuyện chuyên đề, một bạn đã đến sau cánh gà khóc kể chuyện bị chú thuê nhà xâm hại. Chưa hết, bạn đó còn thấy người này xâm hại em gái mình. Nhưng khi em nói, bố mẹ em không tin và vẫn nói "chú ấy tử tế vậy mà". 

Có nạn nhân đã 40 tuổi, một lần nghe bà Thúy livestream về chủ đề này đã chạy vào nhà vệ sinh khóc nức nở. Sau đó, chị gọi điện cho bà Thúy giữa đêm kể về câu chuyện bị xâm hại hồi bé "mang bí mật đau thương đó trong lòng, như hòn đá đeo trên ngực hàng chục năm". 

"Người ta không chỉ giấu trong một thời điểm, một vài năm mà hàng chục năm. Trường hợp tôi từng tư vấn và qua các đồng nghiệp chia sẻ, các ca giấu khi bị xâm hại tình dục rất lớn, số lượng công khai tố cáo kiên quyết đòi công lý cho trẻ rất ít", bà Thúy cho biết.

Chuyên gia này cho rằng, người Á Đông mang nhiều mặc cảm khi đề cập đến vấn đề này. Họ cho rằng để lộ thông tin đã bị xâm hại thì bản thân bị mất giá trị, xấu xa, không xứng đáng... Nhiều người không nghĩ mình là nạn nhân, mà cho là mình có lỗi, mình đáng bị như vậy.

Bịt miệng trẻ, nỗi đau chồng nỗi đau

Quá trình tiếp cận hỗ trợ gia đình nạn nhân và nạn nhân của XHTD, luật sư Lê Ngọc Luân đã gặp nhiều bậc phụ huynh có tâm lý e ngại, muốn giấu giếm, không tố cáo sự việc. Nhưng việc che giấu này liệu có an toàn cho đứa trẻ hay không, theo luật sư Luân, là vấn đề vô cùng khó thay đổi trong nhận thức, tư tưởng của bố mẹ. 

Không chỉ kẻ xâm hại đe dọa các em không được nói với ai, mà đau lòng hơn, có khi chính bố mẹ, người thân xung quanh lại một lần nữa đưa tay bịt miệng các em. Điều này đẩy các em vào thế bị quay lưng, bị phủ nhận nỗi đau. 

Bị anh họ xâm hại tình dục nhiều lần, mẹ vẫn bắt... im lặng - 2

Không chỉ kẻ xâm hại, có khi chính bố mẹ, người lớn xung quanh lại một lần nữa đưa tay bịt miệng các em (Ảnh minh họa).

TS Phạm Thị Thúy cho hay, nhiều bố mẹ ngại, xấu hổ, không dám tố cáo kẻ XHTD vì muốn giữ thể diện cho trẻ, cho gia đình. Điều này tưởng tốt cho trẻ nhưng thật ra một lần nữa mang thêm nỗi đau cho trẻ. 

Nhà xã hội học này nhắc lại trường hợp đau lòng ở Cà Mau, bé H.M.K, 13 tuổi bị xâm hại tình dục, uất ức để lại thư tuyệt mệnh khi kẻ xâm hại không bị trừng trị.

Trong khi, trẻ bị XHTD vô cùng tổn thương và căm hận kẻ xâm hại, mong kẻ đó phải bị trừng trị. Trẻ sẽ mang mặc cảm tội lỗi kéo dài, quay sang đổ lỗi cho bản thân hoặc ôm hận suốt đời khi kẻ ác không bị trừng trị.  

"Chỉ khi dũng cảm đưa sự việc ra ánh sáng, nạn nhân được bảo vệ, kẻ ác bị trừng trị thì trẻ mới được giải tỏa tâm lý phần nào. Đây cũng là yếu tố quan trọng cho hành trình chữa lành", bà Thúy nói. 

Hơn nữa, bà Thúy nhấn mạnh, XHTD là một dạng tội rất là nghiêm trọng. Kẻ xâm hại phải bị xử lý thích đáng để phải chấm dứt hành vi càng sớm càng tốt. Nếu không ngăn chặn kịp thời, chúng sẽ tiếp tục xâm hại đứa trẻ nhiều lần, xâm hại nhiều trẻ khác. 

Theo Luật sư Lê Ngọc Luân, với nạn XHTD, quan trọng nhất là phòng ngừa. Nội dung này cần được tuyên truyền thường xuyên, đưa vào đời sống, học tập hàng ngày. Bảo vệ trẻ em thì không thể cứ khi vụ việc nào đó chấn động dư luận, sôi sục vài ba hôm rồi lại chìm xuống.

Còn khi không may xảy ra, chúng ta cần nắm được cách thức, các bước đưa vụ việc XHTD ra pháp luật, đảm bảo được quy trình, chứng cứ và đặc biệt là cả bảo vệ về mặt tinh thần, tâm lý cho trẻ bị xâm hại. 

Nhằm hỗ trợ nạn nhân, gia đình nạn nhân XHTD, nhóm tác giả luật sư Lê Ngọc Luân, luật sư Võ Thị Anh Loan và TS Phạm Thị Thúy vừa cho ra mắt "Sổ tay xử lý khi nghi ngờ hoặc phát hiện trẻ em bị xâm hại tình dục". 

Cuốn cẩm nang bằng lòng bàn tay, kích cỡ 10x16cm, chỉ hơn 60 trang, với các hướng dẫn về dấu hiệu phát hiện trẻ bị XHTD, quy trình pháp luật để xử lý vụ việc cũng như cách bảo vệ, chăm sóc tâm lý cho trẻ bị XHTD. Cẩm nang được phát hành miễn phí (bản in và bản điện tử) cho mọi cá nhân, đơn vị có nhu cầu.

 

Nguồn: https://dantri.com.vn/an-sinh/bi-anh-ho-xam-hai-tinh-duc-nhieu-lan-me-van-bat-im-lang-20220223154555086.htm?fbclid=IwAR2ScvZhnkVoj7L30vzTSEYvSitKfNda6F7WVWGuS4Fn_-8YqSfEVxNw_eU

Tân sinh viên rời quê vào TP.HCM bắt đầu chặng đường học tập mới. Trước ngưỡng cửa mới của cuộc đời, xa môi trường quen thuộc bấy lâu, nhiều bạn không khỏi bỡ ngỡ, "sốc văn hóa", nhưng cũng có những bạn tự tin, háo hức đón chờ môi trường mới...

Sẽ dần thích nghi trong môi trường mới

Bước chân vào cánh cổng đại học tại TP.HCM một mình, tân sinh viên phải học cách làm quen mọi thứ. Môi trường đại học có thể khiến nhiều sinh viên cảm thấy cô lập, cô đơn.

Tân sinh viên rời quê vào TP.HCM: Môi trường mới, áp lực gì? - ảnh 1

Tân sinh viên vào TP.HCM tự lập trong học tập và đời sống

NGỌC DUY

“Bạn bè thân thiết của mình đều học ở trường khác. Ngày đầu lên học trực tiếp tại trường mới, mình ngồi lủi thủi một mình trong góc vì ngại làm quen với mọi người. Mình không biết chuyện này sẽ kéo dài trong bao lâu...”, bạn Ngọc Dung (Trường đại học FPT) chia sẻ.

Dung rất hay nhớ nhà: "Ban đầu, mình thấy khá mệt mỏi khi sống cuộc sống xa nhà. Ngày nào mình cũng gọi điện video cho ba, mẹ để bớt nhớ nhà".

Tương tự, bạn Hải Yến (tân sinh viên Trường đại học Công nghiệp TP.HCM) cho hay: “Ở nhà, lúc nào cũng có ba mẹ ở bên cạnh quan tâm, chăm sóc. Giờ đây, vào thành phố học tập, mình có chút lo lắng. Lần đầu xa cha mẹ lâu đến thế, việc gì cũng phải tự lo, tự nấu ăn, tự làm việc nhà, tự bước vào đời".

Vì thế, Yến lo những lúc ốm đau không có người thân bên cạnh...

Tuy nhiên, không phải tất cả các bạn sinh viên đều cảm thấy cô đơn, áp lực. Nhiều sinh viên còn mong chờ cuộc sống mới này. “Mình hay theo dõi các anh chị sinh viên chia sẻ trên mạng xã hội về cuộc sống sinh viên, mình thấy khá là mong chờ vì mình thích cảm giác tự lập, mới mẻ. Với cả mình còn có bạn bè ở gần để chia sẻ, giúp đỡ nhau trong cuộc sống mới này” - Trần Quách Tĩnh (sinh viên năm nhất Trường đại học Thể dục Thể thao TP.HCM) chia sẻ.

Hay nhiều bạn sinh viên cho rằng đây là cơ hội để phát triển bản thân trong môi trường mới. Bạn Nguyễn Như Nguyện (sinh viên năm nhất Trường cao đẳng Phát thanh – Truyền hình II) chia sẻ: “Mình tự ý thức và nhắc bản thân đã 19 tuổi, phải có trách nhiệm với quyết định của bản thân. Mình thấy hào hứng khi được thử sức ở một môi trường mới, bạn mới. Thời gian đầu sẽ nhớ nhà lắm nhưng mình sẽ dần thích nghi”.

Trong môi trường học tập, nhiều bạn sinh viên cũng bỡ ngỡ. Khi giảng đường có tới hơn trăm sinh viên cùng học, giảng viên không thể nào bao quát hết. Do đó, sinh viên phải tự nỗ lực để kịp với tiến độ học tập.

“Tốc độ giảng bài của giảng viên khá nhanh, mình không còn được hướng dẫn trực tiếp như hồi cấp 3. Sau mỗi tiết học, mình thường dành nguyên buổi tối để đọc và ôn lại nội dung bài giảng. Mình sợ mất gốc sẽ không theo kịp các bạn trong lớp và bị nợ môn”, Đan Châu Huy (khoa Du lịch – Trường đại học Văn Hiến) chia sẻ.

Vấn đề quản lý chi tiêu cũng khiến nhiều tân sinh viên đau đầu. Nhiều bạn tự hỏi: "Làm thế nào để chi tiêu cho hợp lý?", "Liệu tiền có đủ ăn đến cuối tháng không?"...

Bạn Nguyễn Xuân An (sinh viên năm nhất Trường đại học Khoa học xã hội và Nhân văn - Đại học Quốc gia TP.HCM) chia sẻ: “Đôi khi mình cảm thấy áp lực. Nhất là áp lực về tài chính, đắn đo xem mình có nên đi làm thêm hay đăng ký khóa học mới hay không”.

Bất ổn trong tâm lý, chuyên gia khuyến cáo gì?

Theo tiến sĩ xã hội học Phạm Thị Thúy, sinh viên năm nhất có thể gặp nhiều bất ổn tâm lý khi thay đổi môi trường sống từ quê lên thành phố.

Đơn cử là thay đổi môi trường học. "Cách học ở trường đại học buộc sinh viên phải tự lập, khác với cầm tay chỉ việc như các cấp học trước. Đôi khi có thể khiến sinh viên dễ bị tụt lại, đuối sức", tiến sĩ Thúy nói và cho biết thêm: "Sinh viên cũng đối mặt với nỗi lo thiếu hụt tài chính. Ngoài ra còn có nhiều xung đột trong các mối quan hệ, với chính gia đình, với bạn bè cũ và bạn mới... Vì lẽ đó, khi áp lực lớn hơn, sinh viên có thể thu mình lại, rụt rè, nhút nhát và những hành vi tiêu cực xuất hiện”.

Chuyên gia khuyến cáo các bạn sinh viên mới cần phải trang bị cho mình tư duy chủ động, khả năng thích nghi, chủ động trong việc lập kế hoạch sinh hoạt, kế hoạch chi tiêu.

"Tân sinh viên cũng cần yêu bản thân bằng cách rèn luyện thể dục và đọc sách để nâng cao sức mạnh tinh thần. Các đội nhóm sinh hoạt của trường cũng là nơi để sinh viên học cách thích nghi, học cách làm việc nhóm, là nơi chia sẻ kết bạn tốt”, tiến sĩ Phạm Thị Thúy cho hay.

Về yếu tố khách quan, tiến sĩ Thúy cho biết, người thân trong gia đình, đặc biệt là cha mẹ nên quan tâm hỏi thăm con mình, chia sẻ với tư cách là những người bạn.

“Tôi đã tư vấn cho rất nhiều em sinh viên năm nhất bị sa sút học tập dù ở cấp 3 học cực kỳ giỏi. Các em ở quê được ba mẹ chăm lo quá kỹ, quá khắt khe thành ra lên đại học các em có tâm lý "sổ lồng", thoát ra, rồi vô tình va vào các mối quan hệ xấu, thói quen xấu như rượu chè, cờ bạc. Vì vậy, hãy tập cho con tính tự lập từ khi còn bé vì đó là cả quá trình”, tiến sĩ Thúy cho hay.

Bên cạnh đó, sinh viên có thể tìm hiểu một số chương trình tư vấn tâm lý miễn phí dành cho sinh viên. Nhà trường cần có những hoạt động kết nối sinh viên, tạo điều kiện tốt nhất cho sinh viên năm nhất hòa nhập và phát triển.

Ngoài ra, phía đơn vị cũng sẽ triển khai các hoạt động hỗ trợ học tập cho tân sinh viên đến TP.HCM bằng việc giới thiệu các nguồn quỹ vay vốn uy tín, lãi suất thấp; giới thiệu các nguồn học bổng cho sinh viên chịu ảnh hưởng bởi dịch bệnh Covid-19; tổ chức các hoạt động chăm sóc sức khỏe hậu Covid-19, sức khỏe tâm thần định kỳ, thường xuyên cho sinh viên sau dịch Covid-19.Hội sinh viên Việt Nam TP.HCM hỗ trợ gì cho tân sinh viên?

Hội Sinh viên Việt Nam TP.HCM cho biết, từ ngày 13.2 – 20.2.2022 diễn ra chương trình “Back to school” nhằm hỗ trợ sinh viên từ các tỉnh thành đến TP.HCM học tập.

Cụ thể, Hội Sinh viên Việt Nam TP.HCM triển khai đội hình gồm 200 tình nguyện viên là sinh viên các trường đại học, học viện, cao đẳng trên địa bàn TP.HCM tham gia hướng dẫn tân sinh viên các tuyến xe buýt, tư vấn, tìm nhà trọ, việc làm… tại bến xe Miền Đông (số 292 Đinh Bộ Lĩnh, P.26, Q.Bình Thạnh) và bến xe Miền Tây (số 395 Kinh Dương Vương, P.An Lạc, Q.Bình Tân).

Hội Sinh viên Việt Nam TP.HCM cũng định hướng cho các hội sinh viên tại các trường rà soát công tác tiêm vắc xin phòng Covid-19 với sinh viên khi nhập học trở lại, có phương án phối hợp với địa phương hỗ trợ sinh viên tiêm chủng vắc xin phòng Covid-19 đủ liều theo khuyến cáo...

 

Nguồn : https://thanhnien.vn/tan-sinh-vien-roi-que-vao-tp-hcm-moi-truong-moi-ap-luc-gi-post1430711.html

TTO - "Thời điểm này, việc cho trẻ đến trường học trực tiếp là nhu cầu bức thiết không chỉ của học sinh mà cả phụ huynh, bởi các em đã phải ở nhà quá lâu rồi. Cách phòng chống trầm cảm hữu hiệu nhất là hãy cho các em đến trường".

Trẻ đã ở nhà lâu quá rồi! - Ảnh 1.

Trong khi học sinh các khối 7, 8, 9, 10, 11, 12 đã trở lại trường thì học sinh tiểu học và khối 6 vẫn đang học trực tuyến. Trong ảnh: Học sinh lớp 7, Trường THCS Ba Đình, Q.5, TP.HCM, học buổi đầu tiên sau thời gian dài giãn cách - Ảnh: NHƯ HÙNG

Đó là nhận định của bác sĩ chuyên khoa 2 Trần Minh Khuyên, trưởng khoa tâm thể, Phòng khám Bệnh viện ĐH Y dược 1, TP.HCM. 

Theo bác sĩ Khuyên, số lượng bệnh nhân đến khám tại khoa tâm thể tăng gần 3 lần so với thời kỳ trước khi dịch COVID-19 bùng phát. Riêng bệnh nhân ở lứa tuổi học sinh tăng gấp 2 lần, đặc biệt trong tháng 12 và tháng 1 thì số bệnh nhân tăng đột biến.

Tôi ủng hộ việc cho trẻ đến trường học trực tiếp, trong đó có cả trẻ mầm non và tiểu học. Tôi có cảm giác nhiều người quá lo sợ về dịch bệnh mà quên đi một thực trạng là khi trẻ ở nhà quá lâu sẽ có nguy cơ bị bệnh về tâm lý. Mà hậu quả của những bệnh về tâm lý thì không đơn giản, cách chữa cũng rất khó.

TS PHẠM THỊ THÚY (giảng viên Học viện Hành chính quốc gia, phân viện TP.HCM)

Trầm cảm, rối loạn lo âu

"Trong giờ học online, bỗng nhiên tôi nghe con mình khóc hu hu rất to và thảm thiết. Tôi vội vàng chạy lên hỏi han nhưng con vẫn cứ khóc. Sau 10 phút như thế thì cháu đóng máy lại, nín khóc rồi đứng lên đi rửa mặt. 

Tôi gợi chuyện rằng ai đã làm cho con khóc, con cũng không biết vì sao mình khóc, chỉ là con cảm thấy mệt mỏi, buồn chán, lo lắng, hồi hộp... Khóc một trận như thế lại thấy dễ chịu hơn" - chị N.H., phụ huynh có con đang học lớp 6 ở Q.3, TP.HCM, chia sẻ.

Theo lời chị H., con chị thay đổi tính tình một cách rõ rệt, không muốn nói chuyện, không muốn ăn cơm cùng gia đình. Thường ngày con rất thích về nhà ông bà nội để chơi cùng các em nhưng thời gian gần đây, con thường kiếm cớ để không phải về thăm ông bà. Con nói chỉ muốn ở một mình trong phòng và đừng ai làm phiền...

Trao đổi với Tuổi Trẻ, nhiều chuyên gia tâm lý ở TP.HCM cho hay thời gian gần đây, số học sinh gặp bất ổn về tâm lý có xu hướng tăng lên. TS Phạm Thị Thúy, giảng viên Học viện Hành chính quốc gia, phân viện TP.HCM, thông tin rằng thời gian qua bà đã tham vấn tâm lý cho nhiều trường hợp học sinh bị rối loạn hành vi, cảm xúc.

"Có một học sinh cứ nghe tiếng thầy cô giáo trong máy tính là sợ hãi, hoảng loạn. Ban đêm em không ngủ được còn ban ngày thì ngủ vùi suốt, không thiết ăn uống gì cả. Vì vậy, em phải tạm thời nghỉ học để điều trị. 

Còn những trường hợp học sinh cáu kỉnh, hỗn hào với cha mẹ... thì rất nhiều. Hỏi ra mới biết nguyên nhân là do con học online nhưng không hiểu bài, lại còn bị ba mẹ la mắng rồi ép học thêm online" - bà Thúy kể.

Đến trường là phương pháp hữu hiệu

BS Trần Minh Khuyên phân tích: "Những em bị hội chứng rối loạn lo âu thường có cảm giác hồi hộp, bồn chồn, lo lắng, bất an, khó ngủ, đau cổ gáy... Bất an mà không hiểu tại sao, không rõ chuyện gì. 

Những em có triệu chứng trầm cảm thường có khuôn mặt trầm, buồn, mất năng lượng, kém tập trung, buồn chán, tự ti, không muốn tiếp xúc với ai. Nếu không được can thiệp kịp thời, sự căng thẳng diễn ra kéo dài, đè nén và khi trẻ chịu không nổi thì sẽ dẫn đến giai đoạn tự làm đau bản thân để giải tỏa".

Theo bác sĩ Khuyên, học sinh có nhu cầu rất cao về giao tiếp, vận động... Trước đây, các em được đến trường gặp gỡ, vui đùa, trò chuyện, giãi bày tâm tư, nỗi niềm với bạn bè, thầy cô giáo thì nhiều tháng nay các em phải làm bạn với cái máy tính để học online. 

Trước đây, học sinh không chỉ được đi học, được chơi thể thao trong nhà trường mà ngoài giờ học các em còn được đi chơi, đi bơi, chạy nhảy ở công viên, chơi thể thao ở nhà thiếu nhi, trung tâm... thì nhiều tháng nay các em phải ở yên trong nhà với không gian chật hẹp, tù túng.

"Mọi thói quen bị thay đổi như thế, lâu ngày sẽ dồn nén khiến cho trẻ rơi vào hội chứng rối loạn lo âu. Trong đó nhiều em còn có triệu chứng trầm cảm" - bác sĩ Khuyên nói.

Đồng tình với ý kiến của bác sĩ Khuyên rằng cần để học sinh trở lại trường, TS Phạm Thị Thúy tư vấn thêm: "Hiện nay nhiều trường phổ thông đã sắp xếp chương trình học với cường độ vừa phải nhưng vẫn còn một số trường ép học sinh học quá nhiều. Thế nên, việc đầu tiên của phụ huynh là cân bằng giờ học và giờ chơi cho con em. 

Nếu bị thầy cô giao bài nhiều quá thì phụ huynh cần chủ động trao đổi với giáo viên của con. Biện pháp tiếp theo là khuyến khích con chơi thể thao, vận động theo sở thích của con. Nếu ở nhà không có điều kiện thì có thể cho con đạp xe đạp, chơi cầu lông... vì thành phố đã không còn giãn cách như trước nữa.

Việc cân bằng chế độ ăn uống, nhắc con không được thức khuya cũng rất quan trọng vì học online thì học sinh đối mặt với máy tính quá nhiều trong ngày, đêm lại còn thức khuya chat chit, chơi game... rất dễ rơi vào tình trạng bất ổn tâm lý. 

Bên cạnh đó, không khí gia đình vui vẻ, thoải mái, thường xuyên duy trì bữa cơm gia đình, cha mẹ thường xuyên trò chuyện cùng con cũng là những biện pháp chống trầm cảm cho trẻ".

gd bs đat 10012022 1(read-only)

BS Hà Thanh Đạt giải đáp thắc mắc về việc chăm sóc sức khỏe tâm thần và đi học an toàn - Ảnh: H.HG.

Sáng 9-1, Trường THPT Phong Phú (huyện Bình Chánh, TP.HCM) tổ chức chuyên đề "Chăm sóc, bảo vệ sức khỏe học sinh trước thời kỳ mới" do ThS.BS Hà Thanh Đạt - phó chủ tịch Hội Thầy thuốc trẻ TP.HCM, bí thư Đoàn Trường đại học Y khoa Phạm Ngọc Thạch - trình bày.

Ngoài những kiến thức về cách phòng chống COVID-19, các học sinh Trường Phong Phú còn được bác sĩ Đạt giải đáp những thắc mắc xung quanh việc chăm sóc sức khỏe tâm thần cũng như vấn đề đi học an toàn trong thời kỳ dịch bệnh như hiện nay.

Trực tiếp tư vấn tuyển sinh - hướng nghiệp:

Chọn ngành nào trong khối ngành kỹ thuật, công nghệ, y dược phía Bắc?

Chương trình tư vấn tuyển sinh khu vực phía Bắc với chủ đề "Chọn ngành nào trong khối kỹ thuật - công nghệ - y dược?" sẽ diễn ra vào 19h ngày 11-1. Các khách mời trong chương trình gồm:

- PGS.TS Phạm Xuân Dương - hiệu trưởng Trường ĐH Hàng hải Việt Nam

- NGƯT.TS Đồng Văn Ngọc - hiệu trưởng Trường CĐ Cơ điện Hà Nội

- TS Nguyễn Hải Đăng - phó hiệu trưởng Trường ĐH Khoa học và công nghệ Hà Nội

- GS.TS Nguyễn Trung Việt - phó hiệu trưởng Trường ĐH Thủy lợi

- PGS.TS Lê Đình Tùng - trưởng phòng quản lý đào tạo đại học, Trường ĐH Y Hà Nội

- PGS.TS Nguyễn Đức Khoát - trưởng phòng đào tạo đại học, trưởng bộ môn kỹ thuật điều khiển tự động hóa Trường ĐH Mỏ - địa chất.

Chương trình tư vấn tuyển sinh - hướng nghiệp 2022, do báo Tuổi Trẻ phối hợp cùng Vụ Giáo dục đại học (Bộ GD-ĐT), Tổng cục Giáo dục nghề nghiệp (Bộ LĐ-TB&XH) thực hiện với sự đồng hành của Tập đoàn Vingroup, diễn ra trên nền tảng Zoom webinar.

Chương trình được phát đồng thời trên các nền tảng: Tuổi Trẻ Online (tuoitre.vn), kênh YouTube báo Tuổi Trẻ và fanpage Chương trình tư vấn tuyển sinh - hướng nghiệp của báo Tuổi Trẻ (https://www.facebook.com/TVTS.tuoitre).

VĨNH HÀ

 

 

Nguồn: https://tuoitre.vn/tre-da-o-nha-lau-qua-roi-20220110090609911.htm

Thực hiện chương trình công tác năm 2021, Ban Vì sự tiến bộ của phụ nữ Học viện đã phối hợp với Ban Nữ công, Công đoàn Học viện tổ chức Lớp bồi dưỡng kỹ năng làm việc dành cho cán bộ, công chức, viên chức, người lao động nữ. Tham dự Lớp bồi dưỡng gồm các thành viên Ban Nữ công Học viện, Ban Nữ công các Học viện trực thuộc và các cán bộ, công chức, viên chức, người lao động nữ trong hệ thống Học viện.

Lớp bồi dưỡng được tổ chức theo hình thức trực tuyến

Phát biểu khai giảng, PGS,TS Hoàng Phúc Lâm, Phó Bí thư Đảng uỷ, Phó Giám đốc Học viện Chính trị quốc gia Hồ Chí Minh, Trưởng Ban vì sự tiến bộ của phụ nữ Học viện cho biết, hệ thống công vụ nói riêng hay hệ thống chính trị của mọi quốc gia, trong đó có Việt Nam, đều đặt mục tiêu về tính chuyên nghiệp và tính phục vụ. Điều này có liên quan trực tiếp đến vấn đề năng suất, hiệu suất lao động, một điều kiện có tính sống còn cho hiệu lực, hiệu quả thực thi công vụ.

Trong bối cảnh phát triển khoa học – kỹ thuật, cuộc Cách mạng công nghiệp lần thứ tư góp phần mở ra kỷ nguyên số trên phạm vi toàn thế giới, giảm bớt khoảng cách, tăng cường kết nối, góp phần gia tăng năng suất, hiệu suất cho phần lớn mọi khu vực, thành phần trong xã hội, v.v.. thì ở một mức độ nào đó, các ứng dụng công nghệ thông tin, các giải pháp về năng suất có thể cũng tạo ra những áp lực về tâm lý, thể chất, những khó khăn trong quản trị thời gian và cân bằng giữa sống và làm việc, hình thành và hoàn thiện phong cách làm việc, phát triển nghề nghiệp, phát triển bản thân. Chính vì vậy, thực tiễn đòi hỏi phải có sự kết hợp các nỗ lực cải thiện chính sách của Chính phủ, vừa bàn về giải pháp tổ chức thực thi ở từng cơ quan, và nghị lực, nỗ lực ở từng nữ cán bộ, công chức, viên chức.

PGS,TS Hoàng Phúc Lâm đánh giá cao ý kiến tham mưu của Ban Nữ công, Công đoàn Học viện, về việc lựa chọn chủ để, lựa chọn chuyên gia để thiết kế được một chương trình tập huấn có tính hiện đại, tính thiết thực.

Để lớp học thành công và đạt được kết quả tốt nhất, PGS,TS Hoàng Phúc Lâm đề nghị các đồng chí học viên cần nghiêm túc, tích cực, chủ động trong suốt quá trình học tập, trân trọng các cơ hội để trao đổi một cách cởi mở, mang tính xây dựng với các chuyên gia, giảng viên. Đề nghị Ban quản lý lớp phối hợp với các đơn vị có liên quan chuẩn bị sẵn sàng các điều kiện cho việc giảng dạy, học tập.

Diễn ra trong 04 ngày (21/12 – 24/12/2021) dưới hình thức trực tuyến qua ứng dụng Microsoft Teams, với các giảng viên – những chuyên gia giàu kinh nghiệm báo cáo và trao đổi, trong chương trình, học viên Lớp tập huấn được nghiên cứu 04 chuyên đề về kỹ năng chuyển hóa cảm xúc và cân bằng cuộc sống; phát triển phong cách làm việc chuyên nghiệp, hiện đại; thực hiện bình đẳng giới để thành công và hạnh phúc; phát triển nghề nghiệp và phát triển bản thân trong đời sống làm việc hiện đại. Các chuyên đề tập trung vào những nội dung cơ bản sau:

Chuyên đề 1: Chuyển hóa cảm xúc và cân bằng cuộc sống, do TS. Bùi Hồng Quân, Học viện Cán bộ Thành phố Hồ Chí Minh trình bày. Báo cáo chỉ ra các áp lực trong đời sống và công việc hiện đại dẫn tới những khó khăn trong kiểm soát cảm xúc cá nhân. Chính vì vậy, cán bộ nữ cần nắm được bản chất của cảm xúc (như có tính tự nhiên, có tính hai mặt và có thể quản lý được); hiểu biết về một số cơ chế (tức thời hoặc lâu dài) để chuyển hóa cảm xúc từ tiêu cực thành tích cực như rèn luyện trí tuệ cảm xúc, tiết chế các kỳ vọng,…; học cách kiểm soát nóng giận và ứng xử với stress và lo âu như ưu tiên tiếp cận những thông tin, nguồn tin tích cực; cố gắng tìm ra những khía cạnh tích cực từ trong những điều tưởng như tiêu cực; và giữ trạng thái cơ thể tích cực.

Chuyên đề 2: Phát triển kỹ năng làm việc chuyên nghiệp, hiện đại, do TS. Vũ Thùy Dương, CEO của Công ty Talent, Pool, đại biểu Hội đồng nhân dân Thành phố Hà Nội. Theo TS Dương, để có được một phong cách làm việc chuyên nghiệp và hiện đại, người phụ nữ không chỉ cần quan tâm đến hình thức, đáp ứng kỳ vọng về cách thức và kết quả công việc, trong đó có  đáp ứng thời hạn, dung hòa được sự mạnh mẽ, quyết liệt trong công việc với sự tinh tế, dịu dàng trong ứng xử với con người. Để có được điều đó, phụ nữ cần làm chủ cuộc đời mình (làm CEO của đời mình); cân bằng giữa tầm nhìn của cá nhân và tầm nhìn của tổ chức; chủ động đưa ra lựa chọn về cuộc đời, về công việc và chịu trách nhiệm về những lựa chọn đó; và không ngừng học hỏi.

Chuyên đề 3: Thực hiện bình đẳng giới để thành công và hạnh phúc, do ông Hoa Hữu Vân, nguyên Phó Vụ trưởng Vụ Gia đình, Bộ Văn hóa - Thể thao - Du lịch trình bày. Ông Vân nhấn mạnh nỗ lực của Đảng và Chính phủ trong kế thừa và phát triển tư tưởng của Chủ tịch Hồ Chí Minh vì một xã hội phát triển, tiếp tục hoàn thiện khuôn khổ pháp luật về bình đẳng giới như Luật Bình đẳng giới, các chiến lược quốc gia và địa phương về bình đẳng giới và phát triển bền vững; triển khai trên thực tiễn các quy định pháp luật, diễn giả nhấn mạnh những thành tựu mà Việt Nam đạt được về khía cạnh này; đồng thời, chỉ ra Thành công và Hạnh phúc của người phụ nữ, bên cạnh các nỗ lực khác, luôn gắn liền với nhận thức đúng đắn về bình đẳng giới, cùng với các thành viên gia đình để thực hiện bình đẳng giới từ trong gia đình mình.  

Chuyên đề 4: Phát triển sự nghiệp và phát triển bản thân trong đời sống làm việc hiện đại, do TS. Phạm Thị Thúy, giảng viên Học viện Hành chính quốc gia phân hiệu Thành phố Hồ Chí Minh. Theo TS. Thúy, hạnh phúc là khi có được sự cân bằng trong cuộc sống. Trong đó, phát triển sự nghiệp và một phần của phát triển bản thân. Để phát triển bản thân nói chung hay phát triển sự nghiệp nói riêng, cần có chiến lược phát triển bản thân: Xác định mục tiêu mục trở thành; Biết rõ mình đang nhìn mình thế nào (sự tự tin có được khi mỗi chị em trân trọng, yêu thương, có niềm tin vào bản thân); Xác định các rào cản từ phía mình và từ bên ngoài; Lập kế hoạch và Thực hiện; Đánh giá thường xuyên về cách thức đạt được mục tiêu. Để thay đổi, cần rõ tầm nhìn đằng sau thay đổi của mình, học cách truyền đạt tầm nhìn, cam kết hành động, hỗ trợ sự thay đổi, và tưởng thưởng cho nỗ lực, với một loạt kỹ năng như giao tiếp, quản trị các mối quan hệ cá nhân (tránh tình trạng mất kết nối),…

Được sự ủy quyền của Trưởng Ban vì sự Tiến bộ phụ nữ Học viện, Chủ tịch Công đoàn Học viện, phát biểu tổng kết khóa tập huấn, đồng chí Trần Thị Thanh Thủy, Trưởng Ban Nữ công Học viện khẳng định: khóa bồi dưỡng đã đạt được mục tiêu đặt ra.

Nhấn mạnh vai trò của năng lực làm việc, phong cách làm việc chuyên nghiệp, hiện đại, để Thành công và Hạnh phúc, đồng chí Trần Thị Thanh Thủy cho rằng, phụ nữ Học viện cần có một hệ sinh thái môi trường, bao gồm: Các nỗ lực có tính hệ thống của Đảng và Nhà nước trong xây dựng đường lối, chủ trương, hoàn thiện khuôn khổ chính sách, pháp luật và tổ chức triển khai thành công các quy định đó vào thực tiễn xã hội;  cần có một môi trường làm việc chuyên nghiệp, hiện đại trong cả cơ quan, đơn vị; và nỗ lực của bản thân từng phụ nữ - với tư cách là yếu tố trung tâm trong hệ sinh thái đó. Theo đó, phụ nữ cần hiểu đúng về Thành công và Hạnh phúc, cần phấn đấu không ngừng để tìm được sự cân bằng, hài hòa giữa thành công trong sự nghiệp với hạnh phúc trong cuộc đời.

Tác giả: Đức Mạnh

Nguồn: https://hcma.vn/daotao/pages/dao-tao.aspx?ItemID=31996&CateID=1

 

 

(MTD) Trước khi kết hôn, các bạn trẻ hay hỏi tôi “làm sao biết người ta có yêu mình thật lòng không chị?”. Sau khi kết hôn được một thời gian, câu hỏi được đổi thành “Làm sao để người ta biết mình yêu người ta?”.

Người vợ hỏi câu này vì người chồng luôn than phiền mình không được vợ yêu như trước, quên chồng chỉ biết đến con. Người chồng hỏi vì người vợ than phiền anh không còn yêu em, chỉ thấy anh yêu công việc, yêu bạn nhậu… Người cha/ mẹ hỏi vì thấy con không hiểu được tình yêu cha mẹ dành cho chúng, con than “Cha/ mẹ không yêu con”.

Câu hỏi đảo chiều này quả thật khó trả lời. Vì sao chúng ta yêu thương ai đó mà họ lại không biết, không cảm nhận được? Nhiều người thắc mắc và rất buồn khi mình bị rơi vào hoàn cảnh phải hỏi câu đó. Tôi xin chia sẻ vài dòng tâm sự mà tôi được nghe trong quá trình làm tham vấn tâm lý.

Người vợ: “Tôi thấy tôi hết lòng lo cho chồng con. Vì con còn nhỏ tôi phải dành nhiều thời gian cho cháu, sao anh ấy ích kỷ vậy, chỉ biết đến mình, vợ lơ là chút là than vợ hết yêu. Tôi vẫn lo chu đáo cho anh ấy mà, cơm bưng nước rót, có thiếu gì đâu. Chỉ là thời gian này tôi bận cháu nhỏ nên ít gần gũi ổng”.

Người chồng: “Tôi đi làm tối mắt, tối mũi. Thời buổi kinh tế khó khăn, áp lực tiền bạc lo nuôi cả nhà… làm tôi mệt mỏi lắm. Làm ăn thì phải có bạn, có nhậu mới có cơ hội kiếm tiền. Vậy mà về nhà là cô ấy than, cô ấy trách anh ít quan tâm tới em, chỉ biết đi làm, đi nhậu… Cô ấy dằn dỗi, nghi ngờ tôi có bồ… Tôi mệt quá rồi”.

Người mẹ: “Tôi đau đớn quá, con tôi nó bỏ nhà đi, để lại cho tôi một bức thư nói nó không được tôi yêu thương. Nó buồn chán vì tôi hay quát mắng, hay cấm đoán nó. Nó bảo tôi coi nó như đứa con rơi, con nhặt được. Nó còn hỏi: “Con không biết con có phải là con ba mẹ không nữa?”. Tôi chỉ muốn khắt khe để con nên người, chẳng nhẽ tôi sai? Tôi không yêu con thì tôi yêu ai!” v.v…

Những dòng tâm sự trong nước mắt của các thân chủ đã làm tôi nhận ra một điều, mình yêu thương ai đó chưa chắc người kia đã hiểu được tấm lòng của mình. Tôi cũng từng có lúc rơi vào hoàn cảnh đó. Chồng tôi luôn nói tôi yêu công việc hơn anh ấy và các con. Trong khi tôi nghĩ tôi làm việc để kiếm tiền đỡ cho anh ấy một phần gánh nặng kinh tế. Tôi làm vậy vì tôi yêu chồng, yêu con mà, sao anh ấy không hiểu.

Tôi tìm hiểu lý do rồi chợt nhận ra mình và những người cùng cảnh đã không “biết yêu”. Yêu theo cách mình nghĩ, cách mình có thể cho đi sẽ có thể không phù hợp với người kia. Sóng cảm xúc của chúng ta khác nhau. “Đừng làm những gì mình không thích cho người khác” là chưa đủ mà cần biết “làm những gì người khác thích mình làm”!

 

TS Phạm Thị Thúy – chuyên gia “gỡ rối tơ lòng” của nhiều người. Chị là giảng viên Học viện Hành chính Quốc gia TP.HCM, một diễn giả, tác giả sách


Người vợ vì yêu chồng, yêu gia đình nên lo lắng cho con, cho từng bữa ăn của chồng… mà quên rằng người chồng cần cử chỉ âu yếm, sự gần gũi thể xác hơn là chuyện ăn uống. Người chồng yêu vợ lo đi kiếm tiền cho vợ… nhưng lại quên mất vợ mình cần mình nói chuyện hàng ngày, cần những lời khen, những lời động viên từ chồng hơn cả chuyện tiền bạc. Người cha/mẹ yêu con lo cho con mọi thứ, lo uốn nắn con từng lỗi nhỏ… mà quên rằng con cần được bố mẹ dành thời gian ở bên con, tâm sự, làm bạn với con. Con cần khen, cần động viên khích lệ để con sửa sai chứ không cần sự chê trách. Càng chê trách con càng tự ti, càng khó sửa lỗi…

Bắt được sóng cảm xúc của người khác sẽ giúp chúng ta hiểu ta cần làm gì để thể hiện tình yêu đúng cách, để họ cùng bắt được sóng yêu thương của ta. Trước hết ta cần hiểu nhu cầu của họ, hiểu điều gì làm họ hài lòng, điều gì làm họ không hài lòng… Đôi khi điều ta nghĩ là họ muốn lại không phải là điều họ thực sự muốn. Quan sát thái độ, trò chuyện cởi mở, hỏi nhau về những cảm xúc hàng ngày, về những điều người mình yêu thương mong chờ ở mình… sẽ giúp chúng ta hiểu nhau hơn và từ đó ta biết yêu thực sự và giúp người khác cảm nhận được tình yêu mà ta dành cho họ!

TS Phạm Thị Thúy
(Học viện Hành chính Quốc gia TP.HCM)

 

Nguồn: https://maythongdong.vn/lam-sao-de-nguoi-ta-biet-minh-yeu-nguoi-ta/?fbclid=IwAR33pDDXJATlx5aiYeuSnNfcKb2ChEQHmfN4ivDzfOK1vJ29mR0HRK3PzIo

Page 6 of 15

Phạm Thị Thúy

pham-thi-thuy   Một người mẹ của hai con, chu toàn việc gia đình, tận tâm việc xã hội, tâm huyết với nghề giáo và nghị lực học hỏi không ngừng. Thúy đã hoàn thành luận án Tiến Sĩ xã hội học và Thạc Sĩ tâm lý trị liệu. Luôn trăn trở với đề tài giáo dục gia đình và Thúy có khát khao đóng góp công sức của Thúy để chuyển tải và truyền lại lượng kiến thức đồ sộ và kỹ năng cần thiết để gia đình Việt ấm êm, luôn yêu thương và được thương yêu.
Email: This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.