PNO - Sáng 24/8, Báo Phụ Nữ TPHCM phối hợp Hội LHPN TPHCM tổ chức talkshow “Đồng hành cùng con trong học tập, sao cho hiệu quả?”.

 

Khoảng cách thế hệ lớn

Mở đầu talkshow, tiến sĩ Phạm Thị Thúy - chuyên viên tâm lý, giảng viên Học viện chính trị khu vực II - kể, bà từng tư vấn cho một học sinh được rất nhiều người đề cao vì luôn đứng đầu hoặc tốp 5 của lớp. Nhưng khi thi vào lớp Mười, em không đậu được trường chuyên, em thấy mình không giỏi như mọi người nghĩ. Từ đó, em suy sụp, đến mức rạch tay và phải tiến hành điều trị tâm lý. Đây là một dấu hiệu rất đáng lo ngại về áp lực học hành.

Các khách mời tham gia talkshow “Đồng hành cùng con trong học tập, sao cho hiệu quả?”.
Các khách mời tham gia talkshow “Đồng hành cùng con trong học tập, sao cho hiệu quả?” - Ảnh: T.T.

“Giới trẻ ngày nay khác xa phụ huynh ngày xưa. Vì bối cảnh, cuộc sống, việc học, trò chơi của các con khác xa ngày xưa. Nếu dùng cách giáo dục truyền thống thì chưa chắc đã hợp với tâm sinh lý của các em”, bà nhấn mạnh.

Bà Phạm Thị Thúy - Ảnh: Nguyễn Quang
Bà Phạm Thị Thúy - Ảnh: Nguyễn Quang
 

Qua những lần trò chuyện tiếp xúc với phụ huynh, bà Võ Thị Bạch Yến - Phó chủ tịch Hội LHPN TPHCM - thừa nhận: tình yêu thương của cha mẹ với con là vô bờ bến. Nhưng sự mâu thuẫn bắt nguồn từ góc nhìn, sự kỳ vọng và cách tiếp cận không đúng cách. Cha mẹ có tâm lý mình là người đi trước, biết trước nên muốn định sẵn con đường cho con. Những gì thế hệ phụ huynh chưa làm được thì đặt lên vai con, muốn con làm được.

Bà Võ Thị Bạch Yến - Ảnh: Nguyễn Quang
Bà Võ Thị Bạch Yến - Ảnh: Nguyễn Quang

Trong khi các con, nhất là ở độ tuổi vị thành niên có thế giới riêng, có bạn bè và bị mạng xã hội chi phối khá nhiều. Quá trình học tập trong môi trường hiện đại, quan điểm sở thích cũng rất khác với thế hệ trước. Chính sự khác nhau này dẫn đến cha mẹ và con cái ngày càng xa nhau.

Về phía nhà trường, ông Dương Hữu Đức - Hiệu trưởng Trường THCS Quang Trung - cho biết: Việc học sinh gặp áp lực học hành gần như năm nào cũng có. Lý do đến từ việc cha mẹ mong mỏi con đạt thành tích cao hơn khả năng của con. Cha mẹ giao tiếp thiếu tôn trọng con, so sánh con với người khác khiến con giảm ý chí và tự tạo áp lực cho mình trong mọi việc.

Đặc biệt, cha mẹ không muốn lắng nghe những góp ý của thầy cô về con mình, nếu nói những điều con chưa tốt, cha mẹ sẽ phủ nhận hoặc tìm cách la mắng con và gây hại rất nhiều về tinh thần với trẻ.

Ông Dương Hữu Đức - Ảnh: Nguyễn Quang
Ông Dương Hữu Đức - Ảnh: Nguyễn Quang

Thầy Nguyễn Tuấn Anh - giáo viên Trường THPT Lương Thế Vinh - thông tin thêm: Nhiều học sinh hiện gặp áp lực đồng trang lứa. Bởi các em lớn lên trong thế giới nghe nhìn quá phát triển, thấy quá nhiều người giỏi. Song song đó, cha mẹ nào cũng muốn con là người tốt nhất, xuất sắc, vô hình chung làm các em thấy mình bị thua sút so với bạn bè.

Thầy Nguyễn Tuấn Anh - Ảnh: Trang Thư
Thầy Nguyễn Tuấn Anh - Ảnh: Trang Thư

“Các bạn thấy mình nhỏ bé trong thế giới này, đến mức độ tự ti, cảm thấy mình vô dụng. Từ khi trường mở phòng tham vấn tâm lý, nhiều bạn tìm đến phòng để được tư vấn, cho thấy các bạn có vấn đề cần được chia sẻ nhưng không chia sẻ được với gia đình và người khác”, thầy nêu ra thực tế.

Tạo định hướng mở cho con

Từ thực tế trên, bà Võ Thị Bạch Yến nhắn nhủ: Mỗi ngày, cha mẹ nên dành ra một khoảng thời gian nhỏ để trao đổi, trò chuyện với con. Đó có thể là những câu hỏi ngắn như: Con có gì vui không? Người bạn của con hôm nay thế nào?... để con mở lòng, chia sẻ tự nhiên chứ không phải là báo cáo. Hoặc cha mẹ có thể cùng con nói về một chủ đề của tuổi trẻ. Cha mẹ có thể không am hiểu, nhưng qua cách con nói cũng sẽ đồng hành với con.

Bà nhấn mạnh: “Quá trình làm cha mẹ chưa bao giờ dễ dàng, nhất là trong xã hội hiện đại hiện nay, đặt ra nhiều thử thách hơn cho phụ huynh. Cha mẹ phải đồng hành chứ đừng điều khiển, định hướng thay vì áp đặt. Hãy tôn trọng, tạo điều kiện cho con được trải nghiệm an toàn. Cha mẹ cũng luôn phải học hỏi, lắng nghe vì hạnh phúc của con và của gia đình mình”.

Bà Phạm Thị Vân Anh - Phó Tổng biên tập Báo Phụ Nữ TPHCM (thứ hai từ trái qua) - tặng hoa cho các khách mời - Ảnh: Nguyễn Quang
Bà Phạm Thị Vân Anh - Phó tổng biên tập Báo Phụ Nữ TPHCM (thứ hai từ trái qua) - tặng hoa cho các khách mời - Ảnh: Nguyễn Quang

Ông Dương Hữu Đức cũng cho rằng, nếu thầy cô đóng vai trò hỗ trợ, thì cha mẹ đóng vai trò cực kỳ quan trọng trong việc giúp con học hành, định hướng nghề nghiệp tốt hơn.

Cha mẹ phải giúp con tự hiểu bản thân, biết con là ai, có năng lực, thế mạnh gì. Đồng thời tạo môi trường học tập có định hướng nhưng “mở”. Ở đó, cha mẹ gợi ý cho trẻ tìm hiểu, đưa ra giải pháp nhưng để cho trẻ quyết định, sau đó tư vấn hỗ trợ ở những bước tiếp theo.

Đặc biệt, cha mẹ phải dạy con đối diện và giải quyết những sai sót, thất bại của trẻ và tìm chuyên gia, người tư vấn trong những vấn đề mà cả gia đình đều bối rối.

Là nhà giáo trẻ, thầy Nguyễn Tuấn Anh nhận định: Học sinh ngày nay trưởng thành rất sớm, khác với các thế hệ trước. Phụ huynh nên dùng phương pháp “lạt mềm buộc chặt”, mềm dẻo và gần gũi hơn với các con.

“Đến một thời điểm, các em lớn hơn, thấy yêu cuộc sống, yêu người bên cạnh mình cũng là điều hết sức thiêng liêng. Phụ huynh không nên cấm mà nên là người đồng hành để hướng dẫn con cân bằng giữa việc yêu và việc học. Hãy giúp con hiểu rằng, ở mỗi giai đoạn của cuộc đời thì nên ưu tiên điều gì”, vị giáo viên chia sẻ.

Chốt lại vấn đề, tiến sĩ Phạm Thị Thúy nhắn nhủ phụ huynh: Sức khỏe của con, nhất là tinh thần cần được quan tâm nhiều nhất. Các con mong manh nên cần nâng niu, quan tâm, dành thời gian, yêu thương đúng cách và trao cho con cơ hội được sai, được nói. Từ đó, các con tâm sự, mở lòng, tự tin bước vào đời. Hãy giúp con gia tăng nội lực của mình, gồm thể lực, trí lực và tâm lực. Đó là sức mạnh vô giá để đạt được thành công.

“Có thể không trang bị quá nhiều nhưng ít nhất, hãy để trẻ thấy mình được lắng nghe, yêu thương, thấu hiểu. Từ đó, các con sẽ phần nào tự hóa giải được những áp lực từ bên trong, áp lực đồng trang lứa, áp lực từ mong muốn của cha mẹ”, bà nói rõ.

Thầy Nguyễn Tuấn Anh nhắn nhủ học sinh: bản thân các em phải tự đồng hành với chính mình. Nếu các em cứ mãi tự ti, thấy mình nhỏ bé, thua kém thì rất khó để tiến bộ trong cuộc sống. Các em nên biết rằng, mỗi con người đều được phép sai và điều này là rất bình thường. Điều quan trọng là phải tìm ra những giải pháp khắc phục cái sai, để mình tiến bộ hơn mỗi ngày. Bản thân các em là duy nhất, là tuyệt vời nhất trên cuộc đời.

Không ai giống các em và các em cũng không cần cố gắng để giống bất kỳ ai. Nếu mình biết tự yêu thương, chăm sóc bản thân thì có thể giải quyết mọi chuyện theo chiều hướng đơn giản nhất, tránh những suy nghĩ và hành động tiêu cực.

Trang Thư

Nguồn: https://www.phunuonline.com.vn/talkshow-dong-hanh-cung-con-trong-hoc-tap-sao-cho-hieu-qua-xoa-khoang-cach-giua-cha-me-va-con-cai-a1558562.html

PNO - Giáo dục sớm là việc chơi với con một cách thông minh ngay từ khi trẻ còn là bào thai trong bụng mẹ đến khi trẻ sáu tuổi. Các bà mẹ, ông bố đừng bỏ qua thời điểm vàng này để con khỏe mạnh.

 

Giai đoạn vàng để trẻ phát triển

Từ những nghiên cứu về khoa học thần kinh não bộ, chúng ta biết giai đoạn từ 0-6 tuổi là thời kỳ lý tưởng để kích thích não bộ phát triển tối đa năng lực của nó. Giáo dục sớm là phương pháp kích hoạt tiềm năng não bộ của trẻ. Thai giáo là phương pháp khoa học dạy con từ trong bụng mẹ với các biện pháp tổng hợp được bắt đầu từ khi chuẩn bị mang thai.

Cha mẹ biết áp dụng thai giáo sẽ dạy dỗ con một cách chủ động, tích cực, giúp thai nhi phát triển toàn diện cả thể chất và tinh thần, trí tuệ và nhân cách. Công việc này được tiến hành đồng thời cả hai mặt: thể chất và tinh thần. Nhưng thai giáo không phải là điều gì ghê gớm, mới mẻ. Đó chính là biểu hiện tình cảm giữa các thế hệ, là bản năng tự nhiên gắn liền với khát khao làm cha, làm mẹ, là sự thể hiện tình cảm với con.

 

Ai cũng từng được thai giáo nhưng khác nhau ở cách thức, mức độ. Có nhiều cách thai giáo: thai giáo bằng âm nhạc, thai giáo bằng ngôn ngữ, thai giáo bằng xoa bóp, vận động, thai giáo bằng chế độ ăn uống, thai giáo bằng cách tạo môi trường tốt, thai giáo bằng cảm xúc... Nhưng tổng hợp lại, thông thường có hai phương pháp: thai giáo trực tiếp và thai giáo gián tiếp.

Thai giáo trực tiếp là tiến hành các biện pháp giáo dục sớm cho thai nhi, dạy thai nhi thông qua các trò chơi tác động đến năm giác quan của cả mẹ và bé để phát triển não bộ toàn diện cho bé trên cả bốn phương diện: trí thông minh, cảm xúc, vận động và giao tiếp.

Thai giáo gián tiếp là việc chăm sóc bà mẹ mang thai về mặt dinh dưỡng, tinh thần. Người mẹ mang thai khỏe mạnh, sống vui vẻ trong tình yêu thương của chồng và những người thân yêu, người chồng quan tâm chăm sóc mẹ và bé, không khí gia đình đầm ấm… đều có thể coi là các hoạt động thai giáo gián tiếp.

Mẹ Việt chọn kiểu thai giáo nào? 

Hiện có rất nhiều phương pháp dạy con từ các nước “nhập khẩu” vào Việt Nam, ví dụ như: phương pháp giáo dục sớm của Glenn Doman, phương án 0 tuổi của GS Phùng Đức Toàn, phương pháp giáo dục Montessori, phương pháp giáo dục con của Nhật Bản, phương pháp dạy con của người Mỹ, Pháp, Do Thái...

Nhưng đâu là phương pháp giáo dục sớm phù hợp để cha mẹ Việt Nam áp dụng? Mỗi đứa trẻ là một cá thể duy nhất, nên việc dạy dỗ trẻ cũng không thể giống nhau. Việc chọn phương pháp giáo dục nào, cách áp dụng cụ thể ra sao đòi hỏi cha mẹ cần cân nhắc tìm hiểu kỹ về phương pháp đó, hiểu rõ về bản thân, hoàn cảnh gia đình, và đặc biệt cần hiểu con mình trước.

Áp đặt máy móc một cách thức giáo dục nào đó có thể sẽ có tác dụng ngược. Thai giáo với các lưu ý trên đây cùng những trò chơi thai giáo là những gợi ý ban đầu. Sự sáng tạo và tình yêu thương sẽ giúp mỗi thai phụ và người thân trở thành những thầy, cô giáo tốt nhất của bé yêu. Cha mẹ nên thực hiện các trò chơi với tình yêu thương thai nhi, cùng với tâm trạng thoải mái, hạnh phúc trong không gian thoáng mát, yên tĩnh, ấm áp…

Khi thai giáo, các động tác cần giữ chừng mực, nhẹ nhàng, vừa phải, tác động nên tương tự nhau, đơn giản, đúng giờ, lặp đi lặp lại và mỗi hình thức phải phù hợp với từng thời kỳ thai. Để có kết quả tốt cho thai nhi, cả nhà nên cùng thai giáo. Vai trò của người cha là rất quan trọng trong suốt thai kỳ 9 tháng 10 ngày. Người cha có thể cùng chơi, hoặc khuyến khích, tạo điều kiện để người mẹ chơi với thai nhi.

TS Phạm Thị Thúy

Nguồn: https://www.phunuonline.com.vn/thai-giao-bang-cach-choi-cung-con-a105232.html

 

“Bản chất tình yêu là gì?”, “Yêu thời sinh viên - mất gì và được gì?”,… những câu hỏi trên luôn là mối quan tâm lớn bởi lẽ tình yêu luôn là chủ đề hấp dẫn đối với mọi lứa tuổi, mọi thời đại. Thế nhưng, để hiểu rõ về thứ tình cảm muôn vị kia không phải là chuyện dễ dàng. Với mong muốn trở thành người bạn luôn lắng nghe, chia sẻ và đồng hành cùng với sinh viên, Phòng Chăm sóc và hỗ trợ người học đã tổ chức Hội thảo “Sinh viên yêu đúng để hạnh phúc”.

Với sự tham gia của diễn giả TS. Phạm Thị Thúy, chuyên gia tâm lý với nhiều năm kinh nghiệm, hội thảo tổ chức sáng ngày 10/08/2023 tại hội trường A.116 được cô dẫn dắt vô cùng khéo léo và hấp dẫn. Khi nhắc đến chủ đề “Tình yêu”, cô đã tinh tế tạo nên một bầu không khí ấm cúng và gắn kết với sự tham dự của 1000 bạn sinh viên. Trong chuyên đề này, TS. Phạm Thị Thúy đã đem đến những lời khuyên, chia sẻ bổ ích cũng như lắng nghe những tâm sự, đồng thời giải đáp nhiều nỗi niềm bâng khuâng của các bạn sinh viên, học viên UEH.

Chương trình đã giúp các bạn có thêm những hiểu biết về kỹ năng chăm sóc sức khỏe tinh thần để trở nên hạnh phúc cũng như cách thức nuôi dưỡng tình yêu trong tâm hồn.

Hội thảo xoay quanh chủ đề về hạnh phúc và tình yêu, đã thu hút được sự quan tâm đông đảo đến từ các bạn sinh viên UEH. Mở màn bằng hoạt động “Hít thở - thư giãn: trải nghiệm hạnh phúc ở đây và bây giờ”, TS. Phạm Thị Thúy đã cùng các bạn UEHers có khoảng thời gian “nhắm mắt dưỡng thần, tĩnh tâm dưỡng trí” để cảm nhận được niềm vui từ một nội lực vững vàng. Xuyên suốt chương trình, các bạn có cơ hội được lắng nghe, trao đổi và chia sẻ trực tiếp với diễn giả khách mời. Các vấn đề trong tình yêu - tình bạn - tình cảm đôi lứa, những nút thắt trong các bạn sinh viên đã dần được gỡ rối đồng thời có thêm nhiều góc nhìn thấu đáo, cởi mở hơn về vấn đề trên.

Thu hút được sự tham gia thảo luận tích cực từ người tham dự, chuyên đề đã mang đến cho các bạn sinh viên góc nhìn đa diện hơn trong chuyện yêu. Các bạn nhận ra thế nào là yêu sớm, yêu đúng và yêu để hạnh phúc. Trong hơn hai tiếng giao lưu và chia sẻ, hội thảo đã mang đến cho các bạn khoảnh khắc để suy nghĩ về câu chuyện của bản thân và tìm ra cách giải quyết cho chính mình. Thông điệp được truyền tải không tạo cảm giác phiến diện, một chiều hay lên án bất cứ ai mà tạo cho người nghe sự dễ chịu và cảm giác đồng cảm sâu sắc.

Không ngại ngùng mà thoải mái sẻ chia về các vấn đề trong tình yêu - tình bạn , những nút thắt đã dần được gỡ rối đồng thời có thêm nhiều góc nhìn thấu đáo và cởi mở.

Trong thời gian tới, Phòng Chăm sóc và hỗ trợ người học sẽ liên tục cập nhật các chủ đề tâm lý xoay quanh cuộc sống đại học, góp phần giúp người học phát triển kỹ năng và tiến bộ hơn từng ngày. Thông tin về chuỗi chương trình sẽ được cập nhật thường xuyên trên trang Fanpage và Website Phòng Chăm sóc và hỗ trợ người học (DSA). Hãy chọn theo dõi và quan tâm để cập nhật những chương trình sớm nhất và đăng ký tham gia ngay nhé!

Tin, ảnh: Phòng Chăm sóc và hỗ trợ người học

Nguồn: https://ueh.edu.vn/cuoc-song-ueh/tin-tuc/yeu-dung-de-hanh-phuc-hoi-thao-trang-bi-ky-nang-sinh-vien-70635?zarsrc=30&utm_source=zalo&utm_medium=zalo&utm_campaign=zalo&fbclid=IwY2xjawMV-zpleHRuA2FlbQIxMABicmlkETFDRHZSb3dSWXRLV2tyVGdFAR6nJGBmVD0ywK3sTjRW0E-8QP8C7wISaxhuEGBSEuh5pOaU13PmPSpJZL42MA_aem_Dhrai4yY6et2MUT0iaX_mQ

PNO – “Cảm xúc mà con cái cần nhất ở cha mẹ chính là yêu thương. Vì vậy, cha mẹ phải luôn thể hiện tình yêu thương đối với con, đồng thời làm sao để con cảm nhận được tình yêu thương đó".
"Đây cũng là một trong những cách quan trọng giúp con quản lý được cảm xúc của bản thân và tạo cho con những cảm xúc tích cực. Làm chủ được cảm xúc, trẻ sẽ tự tin, có trách nhiệm, hòa đồng, có kỹ năng tạo dựng các mối quan hệ tốt đẹp với người khác".
Hơn nữa, “tình yêu thương của những người xung quanh mà đặc biệt là cha mẹ rất cần cho sự phát triển của trẻ không chỉ thuần túy trên bình diện tình cảm mà cả trên bình diện trí tuệ và thể chất”…", ThS.XHH Phạm Thị Thúy đã chia sẻ với các bậc phụ huynh trong buổi nói chuyện chuyên đề “Giúp con quản lý cảm xúc - chìa khóa thành công và hạnh phúc” vừa diễn ra sáng 24/1/2015 tại Trường THCS Minh Đức (Q.1, TP.HCM).
Cảm xúc là gì?
Cảm xúc là tập hợp những phản ứng tự nhiên được bộ não phát ra một cách tự động để giúp cơ thể và tâm trí chuẩn bị hành động thích hợp khi cảm giác phát hiện ra điều gì đó đang xảy ra liên quan đến chúng ta.
Phần lớn các quyết định đều bị ảnh hưởng rất lớn của cảm xúc. Khi đang hạnh phúc, ở tâm trạng hết sức thoải mái, chúng ta rất dễ chấp nhận những yêu cầu của người khác, hoặc đưa ra một quyết định nào đó dễ dàng. Nhưng có khi cùng một yêu cầu ấy, lúc chúng ta đang ở trong một tình huống khó khăn, không thoải mái hoặc vì một cảm xúc nào đó hoàn toàn cá nhân cũng cản trở đến việc ra quyết định của mình.
Sự bền vững của tình bạn, tình yêu, tình cha con, tình đồng nghiệp… phụ thuộc vào số lượng và chất lượng các cảm xúc tốt (trạng thái vui vẻ, tự hào, sung sướng, hài lòng, yêu thương, hạnh phúc, bình an…) mà một cá nhân tạo ra hay nhận được.
Nâng cao chỉ số cảm xúc
Hãy nâng cao chỉ số cảm xúc (EQ) vì nó chiếm đến 75% sự thành đạt trong khi chỉ số IQ chỉ chiếm 25% mà thôi.
“EQ có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với sự phát triển của con bạn, chỉ số EQ cao sẽ giúp trẻ phát triển kỹ năng giao tiếp, ứng xử, thích ứng nhanh với cuộc sống”, ThS. Thúy nhấn mạnh.
Trong 4 cấp độ của chỉ số EQ: Nhận biết cảm xúc (khả năng nhận biết đúng cảm xúc của bản thân mình và cảm xúc của những người xung quanh); hiểu được cảm xúc (hiểu và thấu cảm được các loại cảm xúc, đồng thời biết nguyên nhân và hậu quả của các loại cảm xúc ấy); tạo ra cảm xúc (diễn tả và đáp lại các cảm xúc của người khác, thông qua đó trẻ biết lắng nghe, chia sẻ) và quản lý cảm xúc (tự quản lý được cảm xúc của mình, cư xử hợp lý để dễ dàng hòa đồng với mọi người) thì quản lý cảm xúc có lẽ được xem là cấp độ khó nhất. Để dạy trẻ kỹ năng quản lý cảm xúc trước hết cha mẹ phải là người quản lý được cảm xúc của chính mình.
Làm gì giúp con quản lý cảm xúc?
ThS. Thúy khuyên những điều cha mẹ nên làm là:
- Cần lắng nghe thấu cảm: Tập trung vào điều trẻ nói để hiểu điều trẻ đang cảm nhận. Cách này giúp trẻ giải tỏa cảm xúc nhanh nhất.
- Cha mẹ quản lý được cảm xúc:
Bạn đừng đối phó cơn giận của trẻ bằng sự giận dữ của chính mình. Sự bực dọc của bạn sẽ có khuynh hướng làm tăng tâm trạng bực bội và gắt gỏng của trẻ. Một điều quan trọng là không nên sử dụng những ngôn từ lỗ mãng khi tức giận. Hãy nói “Khi con làm điều đó mẹ cảm thấy rất buồn” hơn là “Con làm cho mẹ phát điên lên” vì trẻ sẽ hiểu được vấn đề tại hành vi chứ không phải do trẻ.
- Thừa nhận cảm xúc của trẻ: Trẻ biểu lộ sự bực tức và giận dỗi vì trẻ không làm được theo đúng ý, đây là phản ứng tự nhiên của trẻ.
- Chia sẻ cảm xúc với trẻ: Ví dụ, trẻ thất vọng khi không được bạn bè hiểu mình, hãy nói “Con cảm thấy buồn vì điều đó đúng không?”.
- Sử dụng xung đột để dạy kỹ năng giải quyết vấn đề:
Chẳng hạn: “Mẹ biết con rất tức giận khi bạn mượn đồ của con mà không hỏi, nhưng con không thể đánh bạn ấy. Con có thể làm được gì khác khi con tức giận không?”. Nếu trẻ không có ý tưởng nào hãy giúp trẻ đưa ra một số lựa chọn.
Hãy dạy trẻ cách nhìn nhận vấn đề, nhìn nhận cuộc sống một cách tích cực, lạc quan hơn để trẻ không quá buồn chán, tự ti vào bản thân. Và điều quan trọng cuối cùng là dành thời gian chơi đùa cùng con.
Không có mô tả ảnh.
Mối quan hệ cha mẹ con cái là mối quan hệ máu mủ, lẽ thường chúng ta thương yêu nhau rất nhiều dù ở tuổi nào. Nhưng trong thực tế, càng lớn, càng nhiều người ít chia sẻ với cha mẹ, ít trò chuyện cùng cha mẹ. Đôi khi một bộ phận trong chúng ta bận rộn với những mối quan hệ bên ngoài nhiều hơn, trò chuyện cùng bạn bè, đồng nghiệp nhiều hơn 8h mỗi ngày, đến khi về nhà mệt mỏi lại cáu gắt với gia đình, cha mẹ con cái.
Cũng có một số người luôn ý thức giữ trọn đạo hiếu, quan tâm mua cho cha mẹ quà cáp, thức ăn nước uống thuốc men tẩm bổ nhưng lại quên mất nhu cầu tâm lý cơ bản của những người lớn tuổi đó là được ở gần, trò chuyện và lắng nghe con cháu. Một phần do ảnh hưởng từ văn hóa Phương Đông, việc thể hiện tình cảm giữa các thành viên trong gia đình chúng ta chưa quen bộc lộ sự yêu thương ra ngoài với cha mẹ bằng lời nói, thái độ hành vi, nên mỗi khi làm có thể trở nên gượng ép, ngại và ít làm hơn người phương Tây. Dù con cái rất yêu thương cha mẹ, hay cha mẹ rất yêu thương con cái, nhưng cả đôi bên đều để trong long hoặc bộc lộ âm thầm. Đôi khi thói quen này khiến chúng ta xa cách dần với chính người thân.
Ngoài ra, một trong những vấn đề mà con cái và cha mẹ hay mắc phải chính là tâm lý dán “nhãn” lẫn nhau, khiến khoảng cách ngày càng lớn, đến một ngày mất kết nối cảm xúc dẫn đến xa cách nhau, không còn gì để trò chuyện với nhau nữa. Phía con cái thì đôi khi cứ mặc định cha mẹ mình “bảo thủ, chẳng thèm nghe con nói” hay “Cha mẹ có chia sẻ gì đâu mà biết được”. Còn phía phụ huynh thì cho rằng “Nước đổ đầu vịt, nói mà chẳng thèm nghe”, có người thì lại “Thôi nói ra nó lo thêm, mình tự lo là được”. Chính những nhãn dán thầm lặng này đã đánh mất đi cơ hội được trò chuyện và lắng nghe giữa con cái và cha mẹ, tạo ra những mâu thuẫn, khoảng cách, những nỗi buồn hay sự bực dọc không đáng có.
Thật ra, tuổi càng già, con người lại càng nhạy cảm, càng cảm thấy mình chính là gánh nặng cho con cái của mình nếu mình đau ốm hay khó khăn về tài chính. Người già thường hay im lặng chịu đựng, đôi khi gắt gỏng khó chịu – mong được con cái nhận ra trạng thái tâm lý của mình chứ không nói ra - khiến không khí lại thêm căng thẳng hơn. Con cái lúc này chính là người cần ngồi xuống bình tĩnh và chân thành “lắng nghe” bằng tai, bằng mắt, bằng trái tim để thấu hiểu giãi bày của cha mẹ, thuyết phục họ tin tưởng mình, chia sẻ cùng mình, như cách cha mẹ đã từng lắng nghe mình những lúc còn bé thơ. Chỉ có như vậy, mới có thể gỡ rối và tạo cầu nối để rút ngắn khoảng cách, gần gũi cha mẹ hơn.
Và những bậc cha mẹ, cần phải tin rằng, các con của mình luôn luôn yêu thương mình dù không nói ra nhưng họ vẫn đang tìm cách để lắng nghe và thấu hiểu. Cha mẹ nên chủ động mở lòng, giãi bày tâm sự cùng con cái, vừa giúp tinh thần được thoải mái, từ đó bản thân vui khỏe, vừa là giúp con cái có thể thật sự “lắng nghe” mình. Vì dù là bậc cha mẹ, hay phận con cái, đều không thể đoán biết, tự biết về nhau mà chỉ có sẻ chia mới thật sự thấu hiểu, và khi có hiểu mới thực sự có tình yêu thương nhau đúng cách, tạo hạnh phúc cho nhau!
Kết nối yêu thương với các mối quan hệ trong gia đình cũng như ngoài xã hội là một trong những cách gia tang sức mạnh nội tâm, tạo sự bình an tâm trí, gia tang hệ miễn dịch để chúng ta vui khỏe, cùng nhau phòng tránh dịch bệnh. Điều này vô cùng cần thiết cho các bậc cha mẹ chúng ta, những người có tuổi, đối tượng dễ tổn thương nhất trong đại dịch!
Nhân mùa Vu Lan lại tới, giữa tình hình đại dịch còn nhiều biến động, cả cha mẹ và con cái, dù ở tuổi nào, hãy nhân cơ hội có nhiều thời gian bên nhau mùa giãn cách để học lắng nghe nhau và học nói ra, giãi bày tâm tư cho hiểu nhau, để gia đình luôn luôn là nơi để yêu thương lan tỏa. Với các cha mẹ con cái đang ở xa nhau do cách ly, điều trị bệnh hãy tận dụng tối đa công nghệ mạng internet để video call qua zalo, viber, face… để nhìn thấy nhau, trò chuyện cùng nhau, lắng nghe nhau, kịp thời quan tâm giúp đỡ nhau bình an vượt qua mùa dịch. Dù đang ở gần hay cách xa, mở lòng ra thì khoảng cách địa lý hay khoảng cách tâm lý không còn là vấn đề nữa phải không các bạn?
Phạm Thị Thúy
 
 Không có mô tả ảnh.

Chiến dịch quảng bá định lan tỏa tích cực lại thành khủng hoảng khi nhãn hàng mời Negav. Tiến sĩ xã hội học Phạm Thị Thúy nhận định đây là bước đi tự ‘mua dây buộc mình’.

Negav - Ảnh 1.

Negav bị phản ứng khi dự một sự kiện của nhãn hàng băng vệ sinh dành cho phụ nữ.

Khi một nhãn hàng băng vệ sinh quyết định mời rapper Negav làm "khách mời đặc biệt" trong chiến dịch quảng bá tại TP.HCM, họ hẳn kỳ vọng sẽ thu hút thêm nhiều sự quan tâm. Nhưng đời không như mơ, sự kiện nhanh chóng trở thành "tâm bão" dư luận.

Người tiêu dùng thay vì bàn chuyện sản phẩm, lại đồng loạt tranh luận: "Sao lại chọn một người từng có phát ngôn nhạy cảm về phụ nữ để gắn với sản phẩm dành cho phụ nữ?".

Vì sao nhãn hàng bị tẩy chay vì mời Negav?

Trên mạng xã hội, nhiều bình luận chỉ trích thương hiệu. Họ cho rằng một sản phẩm gắn liền với sứ mệnh bảo vệ, tôn vinh phụ nữ lại mời một rapper từng vướng tai tiếng về phụ nữ là "phản cảm".

Tiến sĩ xã hội học, thạc sĩ tâm lý trị liệu, giảng viên Học viện Chính trị khu vực 2 Phạm Thị Thúy bình luận với Tuổi Trẻ Cười: "Ông bà ta bảo 'đánh người chạy đi chứ ai đánh người chạy lại'. Nhưng ở thời điểm này, Negav chưa kịp "chạy lại" đã bị dư luận chặn đầu. Nếu Negav tham gia sự kiện không liên quan phụ nữ hay trẻ em, có lẽ phản ứng đã nhẹ hơn. Nhưng xuất hiện trong chiến dịch băng vệ sinh thì chắc chắn dư luận có lý để phản đối. Đây là bước đi 'tự mua dây buộc mình' của cả thương hiệu lẫn nghệ sĩ".

Ở góc độ truyền thông, đây còn là "tai nạn" quen thuộc, chọn gương mặt nổi tiếng nhưng bỏ quên yếu tố phù hợp. Uy tín thương hiệu không chỉ nằm ở độ viral, mà trước hết phải gắn với giá trị cốt lõi.

Nhãn hàng bị tẩy chay vì mời Negav: Chuyên gia nói tự 'mua dây buộc mình' - Ảnh 2.

Bà Phạm Thị Thúy - tiến sĩ xã hội học, thạc sĩ tâm lý trị liệu, giảng viên Học viện Chính trị khu vực 2 - Ảnh: NVCC

Lời xin lỗi phải chân thành và "đúng giờ"

Sau khi sóng gió nổi lên, thương hiệu đã gỡ toàn bộ hình ảnh Negav trên fanpage và phát đi thông điệp xin lỗi. Tuy nhiên lời xin lỗi này không đủ để xoa dịu dư luận.

Nhiều người tuyên bố quay lưng với nhãn hàng, số khác kêu gọi phản ứng văn minh. Nhưng nhìn chung, nhãn hàng bị tẩy chay vì mời Negav vẫn là câu chuyện làm dậy sóng cộng đồng mạng.

Tiến sĩ Phạm Thị Thúy chỉ ra: "Trong bối cảnh hiện nay, đạo đức của người nổi tiếng càng được đề cao. Nhãn hàng hay nghệ sĩ thường chọn giờ vàng để quảng bá, nhưng xin lỗi thì lại chọn lúc ít người xem. Đã xin lỗi thì phải chân thành, cẩn trọng từ câu chữ đến giờ giấc, nếu không dễ khiến dư luận phản ứng mạnh hơn".

Điều này cho thấy một lời xin lỗi hời hợt có thể khiến khủng hoảng thêm trầm trọng, thay vì hạ nhiệt. Muốn lấy lại niềm tin, thương hiệu và nghệ sĩ phải chứng minh bằng hành động lâu dài, không chỉ vài dòng đăng vội trên mạng xã hội.

 

Bài học truyền thông từ việc nhãn hàng bị tẩy chay vì mời Negav

Theo tiến sĩ Phạm Thị Thúy, chọn gương mặt đại diện cần cân nhắc kỹ quá khứ. Một nghệ sĩ dù đang hot, nhưng nếu từng có phát ngôn hay hành động gây tranh cãi thì nguy cơ khủng hoảng luôn rình rập.

Dư luận lại có trí nhớ rất dai với những điều tiêu cực. Negav đã xin lỗi, nhưng khán giả vẫn nhớ về ồn ào cũ hơn là nỗ lực cải thiện. Thách thức đặt ra là muốn được tha thứ, nghệ sĩ phải kiên trì chứng minh sự thay đổi bằng hành động bền bỉ.

"Nghệ sĩ, người có sức ảnh hưởng là 'làm dâu trăm họ', luôn bị công chúng giám sát. Khi cần xin lỗi, nên có sự tư vấn chuyên nghiệp để tránh sai sót. Đã xin lỗi thì phải đi kèm hành động, chứ không thể như tự vả vào mặt mình", tiến sĩ Phạm Thị Thúy nhấn mạnh.

Nhãn hàng bị tẩy chay vì mời Negav: Chuyên gia nói tự 'mua dây buộc mình' - Ảnh 4.

Theo chuyên gia, việc Negav tham gia một chương trình dành cho phụ nữ như tự "mua dây buộc mình".

Một điểm đáng chú ý trong câu chuyện nhãn hàng bị tẩy chay vì mời Negav là sự phân hóa trong dư luận. Nhiều người gay gắt kêu gọi tẩy chay, nhưng cũng có ý kiến khuyến khích tạo cơ hội cho nghệ sĩ sửa sai.

Tiến sĩ Phạm Thị Thúy chia sẻ: "Con người ai cũng có cơ hội sửa sai, hoàn thiện bản thân sau vấp ngã. Quan trọng là thái độ và hành động thay đổi. Negav hoàn toàn có thể phát triển ở lĩnh vực phù hợp, nơi năng lực của bạn được ghi nhận. Còn thương hiệu cần thận trọng hơn khi chọn người đồng hành, vì uy tín không thể xây trong một ngày nhưng có thể sụp đổ chỉ trong một phút".

Mạng xã hội vốn dễ "thổi phồng" sự việc. Một tranh luận nhỏ có thể biến thành làn sóng cực đoan, đủ sức "xóa sổ" cả một thương hiệu hay nghệ sĩ.

Nguồn: https://cuoi.tuoitre.vn/nhan-hang-bi-tay-chay-vi-moi-negav-chuyen-gia-noi-tu-mua-day-buoc-minh-20250819171718748.htm

Vì cuộc sống mưu sinh, có những cha mẹ buộc lòng phải rời xa con cái khi con chưa kịp gọi tròn tiếng "mẹ". Với những gia đình ấy, thời gian đoàn tụ vô cùng hiếm hoi, chỉ tính bằng vài ngày lễ tết, còn lại là những tháng ngày chờ đợi, nhớ thương qua những cuộc gọi điện thoại vội mỗi ngày.

 

Mẹ con gặp nhau qua màn hình điện thoại

Chiều tối, trở về căn phòng trọ nhỏ ở P.Tân Tạo, TP.HCM (trước đây là P.Tân Tạo A, Q.Bình Tân) sau ca làm, chị Lê Thị Bản tranh thủ gọi điện về Thanh Hóa cho hai con. Chị rời quê đã nhiều năm nay và đang làm công nhân ở P.Tân Tạo. Chị Bản có 2 người con, con trai năm nay 17 tuổi, con gái 15 tuổi. Ngày hai con vừa tròn 1 tuổi, chị đành gửi về quê cho ông bà ngoại nuôi. "Xa con cũng đứt ruột lắm, nhưng để con ở trong này thì không lo nổi cho hai đứa. Tất cả vì mưu sinh chứ đâu ai muốn như vậy", chị nghẹn giọng.

Chuyện cảm động của những cha mẹ xa con vì gánh nặng mưu sinh- Ảnh 1.

Hằng ngày, mẹ con chị Bản chỉ có thể gặp nhau qua màn hình điện thoại

ẢNH: THẢO PHƯƠNG

Những lúc con ốm đau, khoảng cách là điều khiến chị bất an nhất. "Ngắn thì một năm, còn lâu thì có khi 2 - 3 năm mới về một lần. Chỉ dịp tết mới về được, mà mỗi lần về là biết bao chi phí", chị nói.

Không ở gần, tình cảm mẹ con cũng không thể khắn khít như ở chung nhà. Bởi vậy, mỗi khi có dịp về, chị Bản dành toàn bộ thời gian bên con, 3 mẹ con quấn quýt như muốn bù đắp cho những ngày xa. "Ngày nào tôi cũng gọi 2 - 3 lần để nhắc con ăn uống, học hành. Chỉ mong con được khỏe mạnh, chăm ngoan", chị kể.

Mức lương 7 - 8 triệu đồng mỗi tháng buộc chị phải chắt chiu từng đồng, vừa lo sinh hoạt phí ở thành phố vừa gửi về quê cho ông bà nuôi con. "Không có cũng phải ráng dành dụm gửi về lo cho con", chị nói. Ngay cả phương tiện đi làm của chị Bản cũng chỉ là chiếc xe đạp cũ. "Mấy năm trước tôi đi bộ, đi hơn 30 phút là tới công ty, gần đây mới dám mua lại chiếc xe đạp cũ của người ta", chị bày tỏ.

Tài sản quý nhất của chị có lẽ là hai đứa con đang lớn lên từng ngày. Một mình nuôi con, chị luôn gồng mình mạnh mẽ, buồn cũng chẳng dám khóc. "May mà ở quê có mấy đứa em thương nên cũng giúp đỡ cho hai con", chị nói.

Nhớ con khóc hết nước mắt

Cũng xa con từ khi con còn đỏ hỏn, chị Nguyễn Thị Quyên (36 tuổi), công nhân Công ty TNHH Pouyuen Việt Nam, quê ở Vĩnh Long (trước đây là Trà Vinh), đã có 15 năm bươn chải ở TP.HCM. Con trai chị, năm nay học lớp 8, lúc con mới 5 tháng tuổi chị Quyên đã gửi về quê cho ông bà ngoại chăm sóc.

Chuyện cảm động của những cha mẹ xa con vì gánh nặng mưu sinh- Ảnh 2.

Niềm vui của chị Bản là mỗi ngày được trò chuyện với con

ẢNH: THẢO PHƯƠNG

"Gửi con cho ông bà tôi cũng xót lắm, nhưng nếu để nó trên đây thì không đi làm được, tiền đâu sống. Mỗi lần về quê thăm con đến lúc đi lại là khóc hết nước mắt. Nhiều khi ở trên đây nhớ con cũng chỉ biết khóc thôi", chị xúc động kể.

Hai vợ chồng chị Quyên cùng làm công nhân. Có thời điểm con ốm đau nhập viện liên miên, họ cũng chỉ biết gọi điện về, bất lực trước nỗi lo. "Rầu lắm, có lúc chồng tôi muốn bỏ hết để về quê", chị Quyên nhớ lại. Nhưng rồi, về quê sẽ không có việc làm, thu nhập bấp bênh, họ vẫn chọn ở lại thành phố bươn chải. "Đời mình đã khổ, nên phải ráng làm để con ăn học tới nơi tới chốn", chị nói.

Chị Quyên chia sẻ vài tháng chị mới về thăm con một lần, dù thời gian gặp nhau ngắn ngủi. Có khi, chiều cuối tuần chị tranh thủ chạy về quê ngủ với con một đêm, rồi sáng sớm thứ hai lại vội vàng quay lại thành phố đi làm.

Suốt mười mấy năm làm việc ở TP.HCM, mỗi dịp lễ chị Quyên chỉ mong được về quê để gặp con chứ chẳng nghĩ đến việc đi chơi ở đâu. Điều chị lo nhất hiện tại là giai đoạn con bước vào tuổi dậy thì, sợ con thay đổi tâm lý mà chị không kề bên để định hướng, bảo ban. "Vợ chồng tôi dự định khi con lên đại học sẽ đón con lên ở cùng, để bù đắp lại những năm tháng tuổi thơ đã bị chia cắt", chị tâm sự.

Cách để kết nối yêu thương với con khi ở xa

Tiến sĩ xã hội học, thạc sĩ tâm lý trị liệu Phạm Thị Thúy, giảng viên Học viện Chính trị khu vực II (TP.HCM), cho rằng không bậc cha mẹ nào muốn xa con, nhưng hoàn cảnh buộc họ phải làm vậy. Do đó, Nhà nước cần hỗ trợ công nhân xa nhà về chỗ ở, kinh tế và giáo dục cho con cái, giúp họ không phải xa con.

Bà Thúy cho rằng cha mẹ trước khi gửi con cho ông bà để đi làm ăn xa cũng cần cân nhắc thật kỹ, bởi sự xa cách kéo dài có thể ảnh hưởng lớn đến tâm lý, cảm xúc và kỹ năng xã hội của trẻ, đặc biệt là trẻ dưới 6 tuổi.

"Trẻ nhỏ sống xa cha mẹ thường buồn nhiều hơn, dễ khóc, nhạy cảm, thiếu cảm giác an toàn và có nguy cơ cảm thấy bị bỏ rơi, không được yêu thương, dù cha mẹ vẫn cố gắng kết nối. Có trường hợp khi gia đình được đoàn tụ sau thời gian dài, nhiều trẻ tỏ ra xa cách với cha mẹ. Khoảng trống tình cảm này có thể âm thầm ảnh hưởng lâu dài và bộc lộ rõ khi trẻ lớn", bà Thúy cho hay.

Trong trường hợp phải xa con, bà Thúy khuyên cha mẹ nên duy trì kết nối bằng cách liên lạc đều đặn. "Hãy gọi điện thường xuyên vào những khung giờ cố định, tốt nhất là video call để nhìn thấy nhau và tập trung hoàn toàn vào cuộc gọi. Nên chia sẻ những câu chuyện tích cực thay vì bày tỏ nỗi nhớ một cách quá ủy mị. Đồng thời, thể hiện tình yêu thương qua những hành động cụ thể như gửi quà kèm thư tay để con cảm nhận được sự quan tâm. Khi con lớn hơn, hãy lắng nghe và để con tham gia vào các quyết định liên quan đến mình, giúp trẻ cảm thấy được tôn trọng", bà Thúy chia sẻ.

Tuy vậy, bà Thúy khẳng định: "Không gì thay thế được sự hiện diện trực tiếp. Gia đình đoàn tụ luôn là lựa chọn tốt nhất. Nếu không thật sự bất đắc dĩ, đừng chọn sống xa con". 

Nguồn: https://thanhnien.vn/chuyen-cam-dong-cua-nhung-cha-me-xa-con-vi-ganh-nang-muu-sinh-185250819190827832.htm?fbclid=IwQ0xDSwMTc0pleHRuA2FlbQIxMQABHuicJHruH9Qn2Fzag-qEjcTTzO3pM45cOXTMz2uHGiEzEPDh5dr_4ZbZKgja_aem_DKyih3QeEtuurKIltEh0Yw

Từ ngày 1.10, phụ nữ độc thân tại Việt Nam sẽ chính thức có quyền tiếp cận các kỹ thuật hỗ trợ sinh sản như thụ tinh trong ống nghiệm (IVF) và đông lạnh trứng nếu có nguyện vọng. Đây là nội dung đáng chú ý trong Nghị định 207 vừa được Chính phủ ban hành, được nhiều người đánh giá là đánh dấu một bước tiến lớn trong quyền sinh sản của phụ nữ độc thân tại Việt Nam.

 

Mới đây, cổng thông tin điện tử Chính phủ vừa đăng tải Nghị định số 207/2025/NĐ-CP, quy định sinh con bằng kỹ thuật hỗ trợ sinh sản. Theo đó, phụ nữ độc thân tại Việt Nam sẽ chính thức có quyền tiếp cận các kỹ thuật hỗ trợ sinh sản như thụ tinh trong ống nghiệm (IVF) và đông lạnh trứng nếu có nguyện vọng.

Đào Thị Bích Nga (29 tuổi), làm việc ở 115 Trần Quốc Thảo, P.Xuân Hòa, TP.HCM (trước là P.Võ Thị Sáu, Q.3, TP.HCM) cho biết: "Như vậy, Nghị định 10/2015 trước đó quy định phụ nữ độc thân có quyền sinh con bằng IVF khi có chỉ định của bác sĩ chuyên khoa, sẽ hết hiệu lực. Vì thế, phụ nữ chỉ cần có nguyện vọng là đủ điều kiện thực hiện kỹ thuật hỗ trợ sinh sản này. Mình hoàn toàn ủng hộ vì quy định mới mở rộng quyền chủ động làm mẹ, không còn ràng buộc lý do y tế, phù hợp hơn với xu hướng xã hội hiện đại".

Từ 1.10, phụ nữ độc thân được làm IVF: Bước tiến lớn cho quyền sinh sản - Ảnh 1.

Từ ngày 1.10, phụ nữ độc thân tại Việt Nam sẽ chính thức có quyền tiếp cận các kỹ thuật hỗ trợ sinh sản

ẢNH MINH HỌA: AN VY

Theo Nga, thực tế nhiều phụ nữ hiện nay không muốn kết hôn, thậm chí muốn làm mẹ đơn thân để tự do trong vấn đề dạy con cái. "Chủ yếu khi sinh con ra, có nuôi được không thôi. Sinh con bằng cách nào không quan trọng bằng việc có thể lo cho con một cuộc sống đầy đủ, cả về vật chất lẫn tinh thần. Chị gái mình hiện có con chuẩn bị lên lớp 1, đã phải tốn khá nhiều chi phí để nuôi dạy con… Thành ra, mình nghĩ nhiều phụ nữ dù muốn có con cũng nên cân nhắc kỹ, nhất là khi không có người đồng hành", Nga bày tỏ.

Tuy vậy, với Nga, việc phụ nữ độc thân có quyền chủ động sinh con bằng kỹ thuật hỗ trợ sinh sản là một thay đổi tích cực, vì không phải ai cũng chọn lập gia đình, nhưng ai cũng có thể có nhu cầu làm mẹ.

Mai Trúc Nghi (28 tuổi), ngụ ở 860 Xô Viết Nghệ Tĩnh, P.Thạnh Mỹ Tây, TP.HCM (trước là P.25, Q.Bình Thạnh, TP.HCM), cho rằng đây là quyết định phản ánh đúng tinh thần "your body, your choice" (cơ thể của bạn, lựa chọn của bạn) của phụ nữ hiện đại.

"Miễn mình đã quyết định sinh con thì phải có trách nhiệm với con, lo cho con đầy đủ về cả tinh thần và vật chất. Còn lựa chọn cách nào để có con tự nhiên hay hỗ trợ sinh sản thì phải được quyền quyết định chứ không nên ràng buộc vào yếu tố hôn nhân", Nghi chia sẻ.

Bước tiến mới của phụ nữ hiện đại

Tiến sĩ xã hội học, thạc sĩ tâm lý trị liệu Phạm Thị Thúy, giảng viên Học viện Chính trị khu vực II (TP.HCM), nhận xét quy định mới cho phép phụ nữ độc thân được tiếp cận kỹ thuật hỗ trợ sinh sản từ ngày 1.10 là một bước tiến lớn trong việc thúc đẩy quyền tự chủ cá nhân, đặc biệt là quyền sinh sản và làm mẹ của phụ nữ.

"Quy định này rất tiến bộ, không chỉ cho thấy sự thay đổi trong chính sách dân số mà còn khẳng định rằng quyền sinh sản của người phụ nữ. Họ có quyền quyết định mà không cần phải phụ thuộc vào việc có chồng hay không. Đây là dấu hiệu cho thấy quyền bình đẳng giới đang được thúc đẩy mạnh mẽ hơn", bà Thúy nói.

Theo bà, việc cho phép đông lạnh trứng và thụ tinh trong ống nghiệm với phụ nữ độc thân còn giúp giảm bớt định kiến nặng nề như "không chồng mà chửa", đặc biệt tại các đô thị lớn như TP.HCM – nơi đang bước vào giai đoạn dân số già, tỷ lệ sinh đang sụt giảm đáng lo ngại, vì ngày càng nhiều phụ nữ lựa chọn sống độc lập, tập trung phát triển sự nghiệp.

Bà Thúy cho rằng quy định mới mở ra cơ hội làm mẹ cho những phụ nữ độc thân có nguyện vọng chính đáng, có điều kiện sinh con và nuôi dạy con độc lập, điều này sẽ góp phần giảm tỷ lệ phá thai ngoài ý muốn - một thực trạng đáng báo động hiện nay.

Trước lo ngại rằng điều này có thể làm gia tăng mô hình gia đình đơn thân, bà Thúy cho rằng: "Tôi nghĩ trường hợp đó vẫn sẽ rất hiếm, vì trong quan niệm truyền thống văn hóa, người Việt vẫn luôn mong con cái được lớn lên đủ đầy trong tình thương của cả cha lẫn mẹ. Nhưng nếu người đàn ông không tử tế, vũ phu hay thiếu trách nhiệm thì phụ nữ hoàn toàn có quyền không chọn họ làm chồng".

Nói thêm về chuyện trữ trứng, bác sĩ Lê Xuân Nguyên, Trung tâm hỗ trợ sinh sản, Bệnh viện đa khoa Tâm Anh (TP.HCM), trong những năm gần đây đã trở thành lựa chọn được nhiều phụ nữ trẻ quan tâm, nhất là những người mong muốn tập trung vào sự nghiệp nhưng vẫn giữ được khả năng sinh con khỏe mạnh trong tương lai.

Từ 1.10, phụ nữ độc thân được làm IVF - Ảnh 2.

Bác sĩ Nguyên tư vấn cho một ca trữ trứng

ẢNH: NVCC

Bác sĩ Nguyên cho rằng trong xã hội hiện đại, vai trò của phụ nữ càng lớn. Trữ đông trứng là phương pháp giúp phụ nữ bảo tồn khả năng sinh sản bằng cách lấy trứng khi còn trẻ, chất lượng trứng tốt để đông lạnh sử dụng sau này. Phương pháp này đang được nhiều phụ nữ lựa chọn, đặc biệt là những người muốn tập trung vào sự nghiệp, chủ động lựa chọn thời điểm lý tưởng để sinh nở và chăm sóc con, khi sự nghiệp và khả năng kinh tế vững vàng.

Đặc biệt, phương pháp trữ trứng mang lại ý nghĩa nhân văn đối với những phụ nữ nguy cơ ảnh hưởng khả năng sinh sản do bệnh lý, điển hình như ung thư cổ tử cung, ung thư buồng trứng… giúp người bệnh kịp thời bảo tồn khả năng sinh sản, giữ được hy vọng có con "chính chủ" trong tương lai.

 

Nguồn: https://thanhnien.vn/tu-110-phu-nu-doc-than-duoc-lam-ivf-buoc-tien-lon-cho-quyen-sinh-san-185250731123119815.htm?gidzl=9L6CJM6wX0SbIOr8Pw2D221BXKXvhzzKQXJJ6owlsGLj4D4U8_tPK6KGW11phzfSDXQ1HJHttJXuOxoC0G

(PLO)- "Đi đôi với việc cấm học sinh sử dụng điện thoại trong trường, cần tạo môi trường học tập và vui chơi hấp dẫn" - Tiến sĩ Phạm Thị Thúy cho biết. 

Liên quan đến việc Sở GD&ĐT TP.HCM dự kiến cấm học sinh sử dụng điện thoại trong giờ chơi, trong hoạt động giáo dục (trừ khi giáo viên cho phép), Báo Pháp Luật TP.HCM đã có cuộc trao đổi với Tiến sĩ Phạm Thị Thúy, chuyên viên tâm lý, giảng viên Học viện chính trị khu vực II.

cấm sử dụng điện thoạiTiến sĩ Phạm Thị Thúy, chuyên viên tâm lý, giảng viên Học viện chính trị khu vực II tại một buổi trao đổi với học sinh. Ảnh: NVCC

Lợi ích của việc hạn chế học sinh sử dụng điện thoại

Phóng viênSở GD&ĐT TP.HCM dự kiến từ năm học 2025–2026 sẽ cấm học sinh sử dụng điện thoại trong giờ ra chơi và trong các hoạt động giáo dục, trừ khi được giáo viên cho phép. Là một chuyên gia thường xuyên tiếp xúc với học sinhchị nhận định như thế nào về chủ trương trên?.

TS Phạm Thị Thuý: Đây là một chủ trương rất đáng hoan nghênh. Việc cấm sử dụng điện thoại trong trường nhưng không cấm tuyệt đối, chỉ sử dụng khi giáo viên cho phép là hoàn toàn hợp lý.

Thứ nhất, nó giúp học sinh giảm sự lệ thuộc vào điện thoại di động. Các em bây giờ dùng điện thoại quá nhiều, điều này khiến cả phụ huynh lẫn giáo viên đều rất bất lực. Khi giảm sự lệ thuộc vào điện thoại, trẻ sẽ có cơ hội tham gia nhiều hoạt động hơn.

Thứ hai, việc này giúp học sinh nâng cao khả năng học tập. Sự xuất hiện của các công cụ như ChatGPT và các ứng dụng AI khác, nhiều em có xu hướng lười suy nghĩ. Nếu các em sử dụng điện thoại trong giờ học để tìm đáp án thay vì tự động não thì việc học không còn hiệu quả. Do đó, cấm điện thoại trong lớp tăng khả năng tập trung, rèn luyện tư duy và phát triển trí tuệ.

Trẻ vẫn cần được học cách sử dụng điện thoại, cách tìm kiếm thông tin, cách sử dụng AI nhưng những kỹ năng đó nên được rèn luyện khi các em tự học ở nhà. Còn trong giờ học ở trường, trẻ cần tập trung vào bài giảng, tương tác với thầy cô và bạn bè.

Thứ ba, việc cấm học sinh sử dụng điện thoại giúp hạn chế nguy cơ trẻ tiếp xúc các nội dung độc hại trên mạng như lừa đảo, bạo lực, các hành vi không phù hợp và bị bắt nạt trực tuyến.

Nếu cấm điện thoại trong trường, sẽ giảm đáng kể các nguy cơ như vậy. Không thể nói là sẽ hết hoàn toàn, vì các em vẫn có thể sử dụng điện thoại ở nhà, nhưng ít nhất khi ở trường, các em sẽ tránh được nhiều xung đột, mâu thuẫn và cả bạo lực học đường.

Hiện, các trường học tại TP.HCM đang đẩy mạnh mô hình “trường học hạnh phúc”. Đây là xu hướng tích cực. Trường học hạnh phúc nghĩa là nơi đó phải an toàn về thể chất, tinh thần lẫn môi trường học tập. Khi không sử dụng điện thoại trong trường, các em sẽ được an toàn hơn, an toàn trong vui chơi, học tập và đặc biệt là khi tiếp cận môi trường mạng.

Đi đôi với cấm điện thoại, cần tạo môi trường học tập và vui chơi hấp dẫn

10b281b8df8469da3095.jpgHọc sinh Trường THCS Trường Thạnh chơi cờ tướng khi ra chơi. Ảnh: NTCC

Theo chị, vì sao hiện nay, học sinh lại lệ thuộc vào điện thoại?

+ Vì các em chán các hoạt động ở trường, chán tiết học, chán thầy cô. Những tiết học đơn điệu, các hoạt động vui chơi nghèo nàn khiến trẻ không tìm thấy hứng thú.

Do đó, song song với việc cấm dùng điện thoại, tôi mong trường học, giáo viên, hội đồng trường, đoàn - đội cần tổ chức thêm nhiều hoạt động vui, sáng tạo, hấp dẫn. Nếu không có hoạt động thay thế, việc cấm điện thoại sẽ rất vất vả cả với giáo viên lẫn học sinh.

Vậy nhà trường cần làm gì để giúp học sinh xa rời điện thoại, tích cực tham gia vào hoạt động của trường, tập trung học tập?

+ Trong lớp học, giáo viên nên áp dụng các phương pháp sư phạm tích cực, nghĩa là những phương pháp có sự tham gia chủ động của học sinh. Các em được đóng vai, được thảo luận nhóm, được chơi trò chơi, được tương tác, được “động não” trong giờ học. Khi đó, trẻ cảm thấy được ghi nhận, được thể hiện bản thân, được học hỏi và được kết nối. Giờ học khi đó sẽ trở thành “giờ học hạnh phúc” chứ không còn là “giờ học nhàm chán”.

Ngoài giờ học trên lớp, giáo viên chủ nhiệm cần đặc biệt quan tâm đến đời sống tâm lý, tình cảm của học sinh. Các buổi sinh hoạt lớp không nên là hình thức mà cần trở thành không gian thực sự ý nghĩa.

Giáo viên nên biết học sinh đang quan tâm điều gì. Những gì trẻ đang tìm hiểu, nếu có ích, thầy cô có thể đưa vào các buổi sinh hoạt hoặc lồng ghép vào môn học. Như vậy, các em sẽ thấy nhà trường bắt kịp xu hướng xã hội. Từ đó, thầy cô có thể định hướng về đạo đức, kỹ năng sống, tư duy tích cực cho học sinh một cách tự nhiên.

Ngoài ra, các tiết sinh hoạt dưới cờ, tiết chủ nhiệm cuối tuần cần được đổi mới. Hãy tổ chức trò chơi, các buổi chuyên đề, sân khấu hóa, mời khách mời hoặc học sinh tự tổ chức nội dung. Làm vậy sẽ giúp học sinh yêu thích những tiết sinh hoạt này, thay vì coi đó là “giờ chết”.

Các hoạt động ngoài lớp học cần đa dạng hơn. Một số trường rất sáng tạo trong việc tổ chức góc đọc sách ngoài trời, trang bị nhạc cụ để học sinh chơi. Không phải trường nào cũng có điều kiện về kinh phí quan trọng ở tư duy tổ chức.

Trẻ bây giờ có nhiều sở thích khác nhau. Nếu trường chỉ có vài trò chơi đơn giản sẽ có một bộ phận học sinh không biết làm gì trong giờ ra chơi, đành ngồi trong lớp… và lôi điện thoại ra. Làm sao để thời gian ở trường thực sự trở thành niềm vui đối với các em. Khi các em thấy đi học là vui, là hạnh phúc, thì các em sẽ… quên điện thoại.

73b8e38cbdb00bee52a1.jpgMột hoạt động của học sinh tại Trường THCS Trường Thạnh. Ảnh: NTCC

Trẻ nghiện điện thoại không phải vì điện thoại quá hấp dẫn, mà là vì trẻ không nhìn thấy cuộc sống ngoài điện thoại có gì hấp dẫn hơn.

Cần sự đồng thuận của phụ huynh và học sinh

Theo chị, làm sao để triển khai chủ trương cấm điện thoại này một cách hiệu quả và nhận được sự đồng thuận?

+ Việc phối hợp giữa nhà trường và phụ huynh rất quan trọng. Trước tiên, trường học cần tuyên truyền để phụ huynh hiểu lợi ích việc cấm học sinh sử dụng điện thoại trong trường, kể cả giờ ra chơi lẫn ngoài giờ học.

Trường cũng phải thống nhất với phụ huynh phương án quản lý điện thoại hợp lý. Ví dụ, học sinh đến trường nộp điện thoại theo lớp, trường sẽ bố trí phòng bảo vệ hoặc tủ khoá an toàn để cất giữ điện thoại, hết giờ các em lấy lại điện thoại liên hệ với phụ huynh. Phương án trên vừa đảm bảo không sử dụng trong giờ học vừa không làm gián đoạn việc liên lạc.

Việc triển khai quy định trên phải thật linh hoạt, tránh cứng nhắc, phải tính toán và lường trước những tình huống khẩn cấp để có sự hỗ trợ kịp thời từ giáo viên, bảo vệ hoặc ban giám hiệu.

Khi triển khai chủ trương này hãy nhớ rằng, chúng ta cấm vì lợi ích của học sinh. Do đó, mọi thứ cần được thiết kế dựa trên quyền lợi, sự an toàn và sự phát triển lành mạnh của các em.

66be35ee13d1a58ffcc0.jpgHọc sinh Trường THCS Nguyễn Thái Bình liên hệ với gia đình qua điện thoại bàn của trường. Ảnh: NTCC

Biến việc cấm điện thoại thành cơ hội giáo dục

Vậy việc cấm học sinh sử dụng điện thoại phải chăng là cơ hội để giáo dục học sinh cách sử dụng điện thoại?

+ Đây là cơ hội tốt để giáo dục các em cách sử dụng điện thoại thông minh và có trách nhiệm. Chúng ta không phải cấm là để ngăn cản hoàn toàn, mà để tạo ra môi trường học tập an toàn và hiệu quả, đồng thời giúp các em hình thành thói quen sử dụng công nghệ đúng lúc, đúng chỗ.

Một đứa trẻ được dạy cách dùng điện thoại có trách nhiệm từ sớm thì dù ở nhà, ở trường hay đi đâu, các em sẽ biết kiểm soát bản thân, không để công nghệ chi phối hoàn toàn cuộc sống.

Ngoài ra, trường học cần linh hoạt trong quản lý. Nếu phụ huynh thấy trường có lý, có tình, có phương án cụ thể, rõ ràng, minh bạch, thì họ sẽ ủng hộ. Khi ấy, học sinh cũng sẽ dễ dàng tuân thủ mà không cảm thấy bị ép buộc hay phản kháng.

. Xin cảm ơn bà!

 

Nguồn: https://plo.vn/cam-su-dung-dien-thoai-trong-truong-can-thiet-nhung-cach-trien-khai-nen-phu-hop-post860014.html?fbclid=IwY2xjawL_4V5leHRuA2FlbQIxMQABHur89kGfK32GYzES3jTZBcvlIta899_8hIHejXhhERI7UPBKJo-uDioFW5GD_aem_GPZiz7fB6bJCHynx6NL78A

VOV1 - Đã 4 ngày trôi qua sau vụ tai nạn thảm khốc lật tàu du lịch trên vịnh Hạ Long, dư luận vẫn chưa hết bàng hoàng và đau xót khi 37 người đã ra đi mãi mãi, 2 người vẫn mất tích giữa biển khơi. Đằng sau mỗi con số là một sinh mệnh, một gia đình, là những câu chuyện và bao nỗi niềm.
 
 

Đó không chỉ là những mất mát cá nhân, mà có thể trở thành chấn thương tâm lý tập thể, khi xã hội nhận ra, một khoảnh khắc định mệnh đủ sức cướp đi những điều quí giá nhất trong đời. Chua chát hơn, không ít người quay sang đổ lỗi cho chính các nạn nhân, thậm chí biến bi kịch của họ thành chủ đề đùa cợt: “Lựa chọn cứu mẹ hay vợ

hoặc bạn gái trước, nếu họ cùng bị đuối nước?” Vậy làm thế nào để không gục ngã khi đột ngột mất đi cả gia đình, mà không kịp lời trăn trối? Đâu là chỗ dựa để sống tiếp một cách kiên cường, khi mỗi hơi thở đều mang theo một phần ký ức u sầu? Phải làm gì để xoa dịu trái tim những đứa trẻ mồ côi, những cụ già mất hoàn toàn điểm tựa, những người chồng mất cả vợ lẫn con, những người mẹ còn hoảng loạn gào tên con trong đêm tối? Để tìm kiếm câu trả lời bằng lý trí và cả lòng trắc ẩn, Tiến sĩ Xã hội học, Thạc sĩ Tâm lý lâm sàng và y khoa Phạm Thị Thúy và chuyên gia tâm lý Tuệ An cùng bàn luận câu chuyện này. Cả hai đều đã đồng hành và tư vấn, hỗ trợ thành công rất nhiều số phận đứng bên vực thẳm mất mát.

Hồi phục sức khoẻ tinh thần sau chấn thương mất người thân đột ngột: Làm sao để không gục ngã?
Hồi phục sức khoẻ tinh thần sau chấn thương mất người thân đột ngột: Làm sao để không gục ngã?
 

Phạm Thị Thúy

pham-thi-thuy   Một người mẹ của hai con, chu toàn việc gia đình, tận tâm việc xã hội, tâm huyết với nghề giáo và nghị lực học hỏi không ngừng. Thúy đã hoàn thành luận án Tiến Sĩ xã hội học và Thạc Sĩ tâm lý trị liệu. Luôn trăn trở với đề tài giáo dục gia đình và Thúy có khát khao đóng góp công sức của Thúy để chuyển tải và truyền lại lượng kiến thức đồ sộ và kỹ năng cần thiết để gia đình Việt ấm êm, luôn yêu thương và được thương yêu.
Email: This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.