Theo các chuyên gia, tùy vào tính chất và mức độ mà các hành vi chửi bới, lăng mạ, đánh người tham gia giao thông, chống người thi hành công vụ của các 'côn đồ' đường phố đều có chế tài, xử phạt.

Vì sao người vi phạm giao thông dễ chống đối, lăng mạ người thi hành công vụ ?

Tiến sĩ xã hội học, thạc sĩ tâm lý lâm sàng Phạm Thị Thúy cho biết, nguyên nhân mấu chốt dẫn đến việc người dân bộc phát hành vi cãi vả, chống đối người thi hành công vụ là do mất kiểm soát cảm xúc. Minh chứng dễ thấy nhất chính là khi bị CSGT gọi vào kiểm tra, xử phạt, người dân sẽ cảm thấy bực bội, nghĩ lỗi không đáng xử phạt hoặc đang có việc vội.

“Khi nóng giận, người dân dễ mất kiểm soát bản thân, đổ lỗi do cơ quan chức năng không công tâm và chống người thi hành công vụ, chứ người vi phạm không mong muốn bị phạt”, bà Thuý nói.

Theo bà Phạm Thị Thúy, những khó khăn, áp lực trong cuộc sống cộng với kẹt xe, khói bụi… cũng là nguyên nhân khiến con người trở nên căng thẳng và dễ bộc phát sự nóng giận, hành xử kém văn minh khi tham gia giao thông.

Văn hóa giao thông - Kỳ 3: Làm gì để ngăn chặn 'côn đồ' đường phố? - ảnh 1

Tài xế say xỉn không chấp hành hiệu lệnh kiểm tra của CSGT

BÍCH NGÂN

Theo bà Thúy, việc CSGT hành xử thiếu tôn trọng, xử phạt không công tâm sẽ làm tăng mâu thuẫn giữa người dân và cơ quan chức năng. Dù người dân có vi phạm luật giao thông, cán bộ cũng phải tôn trọng, chào hỏi, giới thiệu tên khi làm việc và xử phạt đúng người, đúng tội.

Mặt khác, hiện nay, mạng xã hội xuất hiện nhiều video, hình ảnh thể hiện người dân “bắt” lỗi CSGT, được cho là “đòi lại công bằng”. Đáng nói, một số người dùng mạng xã hội tiếp nhận thông tin một chiều, thiếu kiểm chứng tiếp tục chia sẻ, ủng hộ hành vi này và bắt chước để đối phó với CSGT gây ra những hậu quả khôn lường.

Để giữ môi trường giao thông lành mạnh, văn minh, người thi hành công vụ phải làm gương, không dung túng cho hành vi sai trái. Người dân cần nghiêm chỉnh chấp hành hiệu lệnh kiểm tra của CSGT, hành xử dựa trên quyền và nghĩa vụ của công dân trước pháp luật; không sử dụng bạo lực, lời lẽ thô tục xúc phạm người khác khi tham gia giao thông, bà Thúy chia sẻ.

Khuyến nghị lắp đặt camera giám sát

Trao đổi về ứng xử của người vi phạm giao thông với lực lượng thi hành công vụ, luật sư (LS) Nguyễn Văn Hậu, Phó chủ nhiệm Đoàn LS TP.HCM cho biết, theo quy định tại khoản 2 và 3 Điều 21 Nghị định 144/2021/NĐ-CP của Chính phủ, cá nhân có hành vi cản trở, chống lại việc thanh tra, kiểm tra, kiểm soát của người thi hành công vụ hoặc đưa hối lộ người thi hành công vụ có thể bị xử phạt hành chính cao nhất là 8 triệu đồng. Đồng thời, người nào dùng lời nói, hành động đe dọa, lăng mạ, xúc phạm danh dự, nhân phẩm người thi hành công vụ còn áp dụng biện pháp buộc xin lỗi công khai.

Cũng theo LS Hậu, việc bổ sung chế tài xử phạt hành chính đối với hành vi người tham gia giao thông chửi bới, xúc phạm người tham gia giao thông là khó thực hiện, vì khi xảy ra sự việc không phải lúc nào cơ quan chức năng cũng có mặt để xử lý.

Để xây dựng môi trường giao thông văn minh, an toàn, ông Hậu khuyến nghị lắp đặt camera giám sát phục vụ điều tiết giao thông, tăng hiệu quả trong xử lý vi phạm hành chính; tăng cường công tác tuần tra, kiểm soát, xử lý nghiêm các hành vi vi phạm là nguyên nhân gây tai nạn giao thông.

Văn hóa giao thông - Kỳ 3: Làm gì để ngăn chặn 'côn đồ' đường phố? - ảnh 2
CSGT trích xuất hình ảnh, video để đối chiếu, xử lý vi phạm nhằm nâng cao hiệu quả công tác, hạn chế tranh cãi

BÍCH NGÂN

Theo LS Trương Văn Tuấn (Đoàn LS TP.HCM), người dân đánh, đâm chém nhau do mâu thuẫn từ việc tham gia giao thông đến mức phải truy cứu trách nhiệm hình sự, tùy theo tính chất, mức độ sẽ bị truy cứu về tội “cố ý gây thương tích” theo Điều 134 Bộ luật Hình sự 2015 (sửa đổi, bổ sung 2017).

Nếu người dân đánh, lăng mạ, chửi bới, không chấp hành hiệu lệnh của người thi hành công vụ có thể bị truy cứu về tội “chống người thi hành công vụ” theo Điều 330 Bộ luật Hình sự với mức phạt tù đến 7 năm.

LS Tuấn cho biết thêm, từ cuối năm 2019 đến nay, CSGT đã được trang bị camera tuần tra khi làm nhiệm vụ. “Khi người dân cản trở, chửi bới, lăng mạ, xúc phạm, chống người thi hành công vụ… cơ quan chức năng sẽ trích xuất dữ liệu từ camera để làm chứng cứ, căn cứ xử phạt vi phạm hành chính hoặc truy cứu trách nhiệm hình sự.”, LS Tuấn cho biết.

Theo LS Tuấn, tuy chưa có tiền lệ xử phạt trường hợp người tham gia giao thông xúc phạm, chửi bới người tham gia giao thông khác, nhưng pháp luật đã quy định rõ về hành vi “gây rối trật tự công cộng”, “làm nhục người khác”. Vì vậy, người dân khi làm việc với CSGT và người tham gia giao thông khác nên hết sức bình tĩnh, tuân thủ pháp luật, tránh tối đa việc cự cãi dẫn đến các hành vi vi phạm pháp luật.

 

Nguồn: https://thanhnien.vn/van-hoa-giao-thong-ky-3-lam-gi-de-ngan-chan-con-do-duong-pho-post1513821.html

PNO - Chính cha mẹ và thầy cô phải xả van nồi áp suất, cho trẻ được hòa mình với thiên nhiên, cảm nhận tình cảm của người lớn.

Trao đổi với phóng viên Báo Phụ Nữ TPHCM về vấn nạn bạo lực học đường, tiến sĩ xã hội học, thạc sĩ tâm lý trị liệu Phạm Thị Thúy, giảng viên Học viện Hành chính Quốc gia, cơ sở TPHCM đã chỉ ra những nguyên nhân cốt lõi và giải pháp ngăn chặn.

Phóng viên: Theo bà, đâu là nguyên nhân gốc rễ của bạo lực học đường (BLHĐ)?

Tiến sĩ xã hội học, thạc sĩ tâm lý trị liệu Phạm Thị Thúy: Cần khẳng định rằng nóng giận, đánh đập người khác là điều không thể chấp nhận được. Tuy nhiên, tôi muốn phân tích một chút về đặc trưng tâm lý tự nhiên ở lứa tuổi học sinh.

Tiến sĩ Phạm Thị Thúy trong một lần nói chuyện với học sinh ở TP.HCM về phòng, chống bạo lực học đường - ẢNH: CTV
Tiến sĩ Phạm Thị Thúy trong một lần nói chuyện với học sinh ở TPHCM về phòng, chống bạo lực học đường - Ảnh: CTV
 

Trong cuốn Não bộ tuổi teen, giáo sư thần kinh học Frances E. Jensen chỉ ra rằng, não bộ các em chỉ mới phát triển 80% so với người trưởng thành, 20% còn lại cần nhiều thời gian để hoàn thiện. Điều này lý giải vì sao các em thường hành xử khó hiểu và có khả năng kiểm soát hành vi kém. 

Về phía gia đình, nhiều phụ huynh rất hay bạo hành thể chất và tinh thần với con. Cha mẹ hiện nay có quá nhiều mâu thuẫn, làm việc quá nhiều, bị căng thẳng, mất kiểm soát rồi trút cảm xúc này lên con. Họ cũng kỳ vọng quá nhiều vào con. Chịu áp lực rất lớn từ gia đình, trẻ không thể phản kháng lại được nên chỉ có thể trút giận lên bạn bè hoặc em mình. Đây là nguyên nhân nổi cộm và rất nghiêm trọng.

Một nguyên nhân nữa là không khí lớp học, cách dạy của giáo viên đang gây căng thẳng cho học sinh. Trẻ đi học không thấy vui, hạnh phúc. Một số giáo viên thiếu kỹ năng sư phạm, vô tình tạo những quy định, cách quản lý khiến trẻ sợ. Chịu căng thẳng như vậy thì khi ra khỏi lớp, chỉ cần một cái lườm nguýt hay bị ai đó gây khó chịu, trẻ lập tức bùng nổ. Chúng như nồi áp suất, chỉ cần ai chạm vào là bùng nổ ngay.

Việc có quá nhiều tin tức tiêu cực trên mạng và trong đời thực cũng ảnh hưởng đến tâm trạng mọi người, tấn công vào gia đình và tấn công vào sự mong manh của đứa trẻ. Tôi từng tham vấn những trẻ luôn nhìn mọi thứ rất bi quan, đầy ắp suy nghĩ và cảm xúc tiêu cực. 

* Trong nhiều vụ BLHĐ được tung lên mạng, có hiện tượng những người chứng kiến cổ vũ hoặc làm ngơ. Sự vô cảm này đến từ đâu và chúng ta cần làm gì để ngăn chặn, thưa bà?

- Một phần là do các nguyên nhân nói trên và một phần do độ chai lì cảm xúc đang gia tăng trong cả người lớn lẫn trẻ em. Khi bên trong không ổn, người ta sẽ không muốn mở lòng, quan tâm, giúp đỡ người khác. Một phần nữa là do suy nghĩ dính vào sẽ liên lụy, phiền phức. Nhiều nơi xử lý BLHĐ không tốt, thiếu văn minh, thiếu tế nhị khiến những người liên quan cảm thấy phiền.

* Có một thực trạng của BLHĐ trong những năm vừa qua, đó là ngoài bạo lực giữa học sinh với học sinh, còn có thầy cô bạo hành trò, phụ huynh bạo hành giáo viên, phụ huynh bạo hành bạn bè của con. Dường như có một lỗ hổng rất lớn trong các mối quan hệ này, thưa bà?

- Đúng vậy. Một bộ phận phụ huynh chỉ cần nghe con mình bị gì đó ở trường là lập tức tìm gặp, đánh giáo viên, đánh bạn của con hoặc chửi mắng phụ huynh khác. Họ chỉ biết cái tôi của mình và sự an nguy của con và bất chấp mọi thứ khác. Chính những phụ huynh “hổ báo” này làm gia tăng sự vô cảm của người khác, khiến ai cũng né tránh. 

Nhiều phụ huynh muốn mình và con mình ở đẳng cấp khác so với số còn lại nên đã cho con rất nhiều tiền, từ đó vô tình tạo sự phân tầng không đáng có cho con và trẻ cũng không học được cách quý trọng đồng tiền. Họ đang không chỉ cô lập con mình trong môi trường chung mà còn khiến con gặp nguy hiểm, thành “đại ca” hoặc bị những “đại ca” khác trấn lột, bạo hành.

Ở góc độ nhà trường, có nhiều giáo viên rất thiếu kiềm chế. Giáo viên cũng có vấn đề của họ nhưng giáo viên có đạo đức sẽ không chọn bạo hành trẻ, cố gắng để không làm trẻ tổn thương; ngược lại, nhiều thầy cô sẵn sàng để cơn nóng giận bùng phát.

* Không dễ để trẻ biết cách giải quyết mâu thuẫn. Theo bà, các em cần làm gì, cần được trang bị kiến thức như thế nào để nhanh chóng nhận diện và tránh được BLHĐ?

- Tôi vừa tiếp nhận một ca BLHĐ và đang chỉ định phụ huynh đưa em này đi khám do có những vấn đề liên quan đến tâm thần. Em này hiện đang học lớp 12, từng là nạn nhân của BLHĐ hồi THCS, tức tâm lý đã bị ảnh hưởng. Vừa qua, trong nhóm Zalo của bạn cũ lớp 11, lớp trưởng biết tin em này có một số vấn đề tâm lý liền lên nhóm nói xấu, bị em này tấn công.

Khi nhà trường giải quyết xong vụ việc thì một bạn khác tiếp tục nhìn em này với ánh mắt ghét bỏ, nói năng miệt thị. Em rất tổn thương, lại tấn công bạn, nhà trường lại giải quyết và các triệu chứng bất ổn lâu nay của em này lại trỗi dậy, nặng hơn.

Muốn “nói không” với BLHĐ, trước tiên, trẻ phải tự ý thức, và phải có sự đồng hành của gia đình. Kỹ năng giao tiếp, kiểm soát cảm xúc của trẻ phải được dạy từ bé bởi không ai tự nhiên biết cách quản lý cảm xúc. Trẻ phải được sống trong tình yêu thương, được thoải mái ở nhà và ở trường.

Do đó, chính cha mẹ và thầy cô phải xả van nồi áp suất, bằng cách cho trẻ được hòa mình với thiên nhiên, cảm nhận tình cảm của người lớn. Tình yêu thương là yếu tố quan trọng nhất. Trẻ cần được cảm nhận điều này để cảm thấy đủ đầy bên trong, từ đó không có cảm xúc tiêu cực về bản thân và mọi người. 

Điều này đến từ lối cư xử hằng ngày của cha mẹ và thầy cô chứ không đến từ một vài khóa kỹ năng sống. Phụ huynh đừng nghĩ trẻ thiếu kỹ năng thì cho đi học kỹ năng sống là xong. Các khóa học kỹ năng là rất cần nhưng không đủ. Giá trị, niềm vui, sự bình an của đứa trẻ phải đến từ sự cư xử của cha mẹ, thầy cô từng ngày đối với nó mà không khóa học nào làm được. 

Nhà trường nên có nhiều chương trình thiên về cảm xúc, hạnh phúc, hướng thiện, tư duy tích cực… để trẻ có được sự bình an. Chúng ta cần bớt nói những điều tiêu cực. Tôi nghĩ, cái gì tốt mà lan tỏa thì cần nói nhiều hơn, còn nói quá nhiều về cái ác thì cái ác sẽ dễ dàng nảy sinh. 

* Xin cảm ơn bà! 

Tuyết Dân (thực hiện)

Nguồn: https://www.phunuonline.com.vn/tre-em-nhu-noi-ap-suat-can-duoc-xa-van-a1475906.html

Các báo cáo về dân số và gia đình trong giai đoạn gần đây đều cho thấy độ tuổi kết hôn cũng như tỷ lệ độc thân của người Việt đang tăng lên nhanh chóng. Đằng sau xu hướng này là rất nhiều nguyên nhân được xã hội quan tâm.

Vấn đề ở quy mô toàn cầu

Không chỉ xảy ra ở Việt Nam, trì hoãn kết hôn hoặc không kết hôn đang là xu hướng ngày càng rõ nét tại nhiều quốc gia trên thế giới.

Số liệu thống kê của Bộ Nội vụ Trung Quốc cho thấy chỉ có khoảng 7,6 triệu cặp vợ chồng đăng ký kết hôn trong năm 2021, thấp kỷ lục trong 36 năm vừa qua (tính từ năm 1986). Khảo sát do Business Insider thực hiện với 2.905 người trẻ chưa kết hôn của nước này cũng cho thấy có đến 44% nữ giới thành thị trong độ tuổi từ 18-26 không muốn kết hôn, con số này ở nam giới là 25%.

Câu chuyện tương tự cũng đang diễn ra tại Hàn Quốc. Số liệu của Cơ quan Thống kê Hàn Quốc cho thấy chỉ có 193.000 cặp đôi kết hôn vào năm 2021, giảm 9,8% so với năm 2020 và thấp nhất kể từ năm 1970. Năm 2021 cũng là năm thứ 10 liên tiếp Hàn Quốc chứng kiến số cặp đôi đăng ký kết hôn giảm.

‘Ế’ không còn trong từ điển của giới trẻ hiện nay?  - ảnh 1

Người trẻ tại nhiều quốc gia trên thế giới đang có xu hướng trì hoãn hoặc ngại kết hôn

Tại đất nước mặt trời mọc, tình trạng cũng không khả quan hơn. Khảo sát của Viện nghiên cứu quốc gia về Dân số và An sinh xã hội Nhật Bản được công bố vào tháng 9.2022 cho thấy 17,3% nam giới và 14,6% nữ giới trong độ tuổi từ 18 đến 34 không có ý định kết hôn. Đây là con số cao nhất kể từ khi khảo sát này được thực hiện lần đầu vào năm 1982. Một thống kê khác của Nhật Bản cũng chỉ ra, trung bình cứ 4 người đàn ông nước này thì có 1 người không lập gia đình cho đến năm 50 tuổi.

Ở bên kia bán cầu, dữ liệu của Cục Điều tra Dân số Mỹ năm 2019 cho thấy chỉ có 62% người Mỹ trong độ tuổi từ 25-54 đã kết hôn hoặc đang sống chung với đối tác, 38% còn lại hoàn toàn sống độc thân. Con số này thấp hơn mức 71% cặp sống cùng nhau vào năm 1990. Trong khi đó, ngay từ những năm 2015, một cuộc thăm dò dư luận tại châu Âu đã chỉ ra có tới 55% nam giới trong độ tuổi từ 24-35 ngại kết hôn do những áp lực về trách nhiệm nuôi dạy con cái.

‘Ế’ không còn trong từ điển của giới trẻ hiện nay?  - ảnh 2

Tỷ lệ thanh niên độc thân tại Việt Nam đang có chiều hướng gia tăng

Tại Việt Nam, số liệu của Tổng cục Thống kê vào năm 2019 cho thấy có 10,1% người Việt sống độc thân. Như vậy trung bình cứ 10 người trưởng thành tại Việt Nam thì có 1 người sống độc thân, một con số đáng kể với quốc gia coi trọng văn hóa gia đình như nước ta.

Lối sống chuộng tự do, không ràng buộc

Có rất nhiều nguyên do khiến người trẻ ngày càng kết hôn muộn hoặc không muốn kết hôn. Trong đó bao gồm cả nguyên nhân khách quan của xã hội lẫn nguyên nhân đến từ bản thân mỗi người trẻ.

Chia sẻ về vấn đề này, Tiến sĩ Xã hội học, Chuyên gia tâm lý Phạm Thị Thúy (Giảng viên Học viện Hành chính quốc gia Phân viện TP.HCM) cho biết: “Thứ nhất hiện tượng yêu sớm nhưng kết hôn muộn hoặc không kết hôn đang là xu hướng chung của nhiều nước trên thế giới. Ở các nước phương Tây họ đã diễn ra xu hướng này lâu rồi và Việt Nam chúng ta nhiều năm nay cũng đã bắt đầu xu hướng đó. Xã hội càng hiện đại thì người trẻ càng có nhu cầu phấn đấu cho sự nghiệp hơn là đầu tư vào gia đình sớm như các thế hệ trước đây. Xã hội càng phát triển thì con người càng đầu tư thời gian để học, họ đầu tư thời gian đi làm, họ đầu tư thời gian kiếm tiền...

‘Ế’ không còn trong từ điển của giới trẻ hiện nay?  - ảnh 3
Chuyên gia tâm lý Phạm Thị Thúy nhận định việc kết hôn trễ hoặc không kết hôn là một xu thế của xã hội hiện đại

NVCC

Một nguyên nhân thứ hai nữa là bản thân người trẻ thời hiện đại họ cũng muốn được tự do. Họ không muốn ràng buộc, họ không muốn gánh vác trách nhiệm chồng vợ, cha mẹ sớm nên họ không vội kết hôn dù họ yêu rất sớm.

Một nguyên nhân thứ ba nữa là vấn đề kết hôn và sinh con, nuôi dạy con hiện nay cần có sự đầu tư về tiền bạc, thời gian, công sức .... Nhiều người trẻ cảm thấy họ chưa sẵn sàng. Họ chưa sẵn sàng về tiền bạc, về trách nhiệm làm cha làm mẹ nên họ cũng cảm thấy không tự tin khi kết hôn. Người trẻ hiện nay cũng cầu toàn hơn trong hôn nhân, họ muốn họ có đầy đủ điều kiện thì mới kết hôn, nhất là yếu tố kinh tế.

‘Ế’ không còn trong từ điển của giới trẻ hiện nay?  - ảnh 4

Người trẻ cân nhắc nhiều hơn trước hôn nhân, không vội kết hôn sớm

Nguyên nhân thứ tư là người trẻ bây giờ có tư duy cởi mở về tình dục. Họ không đợi đến lúc kết hôn mới bắt đầu quan hệ. Đây cũng là một trong những nguyên nhân mà người trẻ không có nhu cầu kết hôn sớm, họ đã thỏa mãn nhu cầu sinh lý cho nhau trong tình yêu. Thậm chí có một bộ phận giới trẻ chọn sống thử, họ có thể sống bên nhau một cách thoải mái như vợ chồng, chỉ là họ chưa muốn gắn kết trách nhiệm với nội ngoại, với trách nhiệm làm vợ làm chồng.

Một nguyên nhân nữa dẫn đến xu hướng người trẻ ngại kết hôn cũng là do họ ảnh hưởng từ bạn bè nữa. Tức là thấy bạn bè kết hôn muộn thì họ cũng không vội kết hôn sớm làm gì. Họ theo nhau, thậm chí họ bảo nhau nữa.

Và phụ nữ bây giờ ngày càng độc lập hơn, họ muốn tìm hiểu kỹ người yêu của mình để cân nhắc xem thực sự đây có phải là người họ muốn lấy làm chồng, làm cha của các con mình hay không. Cho nên họ cân nhắc kỹ hơn, họ cần thời gian để lựa chọn chứ họ không phụ thuộc vào đàn ông, không vội kết hôn chỉ để thoát ế nữa. Giới trẻ còn có trend “Ế trong tư thế ngẩng cao đầu” nữa. Và quả thực khái niệm ế ngày càng biến mất khỏi xã hội hiện đại.

Kết hôn là chuyện trọng đại, người trẻ dù là nam hay nữ họ cũng cần cảm thấy sẵn sàng với tình cảm đôi lứa, sẵn sàng với các điều kiện kinh tế để tạo lập gia đình, sinh con nuôi con, sẵn sàng với sự trưởng thành để làm tốt trách nhiệm làm chồng, vợ, làm cha mẹ họ mới nên kết hôn. Kết hôn muộn để có hôn nhân bền vững cũng là dấu hiệu tốt của xã hội văn minh hiện đại hơn".

Chương trình tuyên dương “Gia đình trẻ Việt Nam tiêu biểu” 2022 nằm trong chuỗi các sự kiện thuộc chương trình “Xây dựng gia đình trẻ hạnh phúc” giai đoạn 2021-2025 do Trung ương Hội LHTN Việt Nam và Công ty Cổ phần Vàng Bạc Đá quý Phú Nhuận PNJ tổ chức nhằm tăng cường tuyên truyền trong các cấp bộ Hội, hội viên, thanh niên về vai trò và giá trị của việc xây dựng gia đình hạnh phúc, ấm no, tiến bộ đối với sự phát triển kinh tế - xã hội của đất nước.

 

Nguồn: https://thanhnien.vn/e-khong-con-trong-tu-dien-cua-gioi-tre-hien-nay-post1501417.html

 

Xin giới thiệu video chương trình Vui sống mỗi ngày với chủ đề Dạy Con Nếp Nhà - Học Ăn Học Nói

https://vtv.vn/video/vui-song-moi-ngay-22-8-2022-575092.htm

 

Cuốn sổ tay nhỏ gọn, được thể hiện bằng văn phong mộc mạc để người đọc dễ tiếp thu, vận dụng công cụ pháp lý ngay khi nghi ngờ, phát hiện con em mình bị xâm hại tình dục.

 

 

Theo báo cáo của Quốc hội giai đoạn 1.1.2015 đến 30.6.2019, trung bình 4 giờ đồng hồ có 1 trẻ em bị xâm hại tình dục tại Việt Nam.

 

Xuất phát từ thực tế đau lòng này, sáng 23.1.2022, tại đường sách Nguyễn Văn Bình (Q.1, TP.HCM) nhóm tác giả gồm luật sư Lê Ngọc Luân, luật sư Võ Thị Anh Loan (hãng luật Gold Key) và tiến sĩ tâm lý Phạm Thị Thúy đã cho ra đời cuốn Sổ tay xử lý khi nghi ngờ hoặc phát hiện trẻ em bị xâm hại tình dục. Cuốn sách được sản xuất phi lợi nhuận và phát miễn phí cho cộng đồng.

 

 Làm gì khi phát hiện trẻ bị xâm hại tình dục? - ảnh 1

Khi phát hiện hoặc nghi ngờ trẻ em bị xâm hại tình dục, nhiều người loay hoay không biết làm gì

LÊ NAM

 

Phần 1 tập sách do hai luật sư Lê Ngọc Luân, Võ Thị Anh Loan chấp bút. Bằng kinh nghiệm đấu tranh thành công một số vụ án xâm hại tình dục trẻ em, nhóm tác giải tin rằng hoạt động điều tra trẻ sẽ hiệu quả hơn nếu như gia đình nạn nhân dược trang bị những hiểu biết cơ bản về quy trình tố tụng, chủ động thu nhập, tìm kiếm chứng cứ, bảo vệ hiện trường, kịp thời cung cấp thông tin hữu ích cho cơ quan điều tra theo quy định pháp luật.

 

Phần 2 của sổ tay do Tiến sĩ Phạm Thị Thúy thực hiện. Chuyên gia tâm lý trị liệu gợi ý những cách thức chăm sóc nạn nhân, nâng đỡ các em vượt qua biến cố.

 

 Làm gì khi phát hiện trẻ bị xâm hại tình dục? - ảnh 2

Chuyên gia tâm lý Phạm Thị Thúy

LÊ NAM

 

Gần đây nhiều vụ việc bạo hành trẻ em khiến dư luận bàng hoàng và phẫn nộ. Tiến sĩ tâm lý Phạm Thị Thúy cho rằng nguyên nhân là do hậu quả của việc bạo lực gia đình, mà xuất phát từ phía người lớn theo định kiến giáo dục con cái. Bởi vậy, để chấm dứt vòng tròn bạo lực trong xã hội cần phải chấm dứt ngay hành vi dạy dỗ bạo lực từ phía người lớn. Nhóm tác giả cuốn sách cũng hy vọng sẽ cho ra mắt cuốn cẩm nang hướng dẫn phòng chống bạo hành trẻ em sau trong thời gian sớm nhất.

 

 Làm gì khi phát hiện trẻ bị xâm hại tình dục? - ảnh 3

Cuốn sổ tay xử lý khi nghi ngờ hoặc phát hiện trẻ em bị xâm hại tình dục nhận được nhiều sự quan tâm của cộng đồng

LÊ NAM

 

Sổ tay xử lý khi nghi ngờ hoặc phát hiện trẻ em bị xâm hại tình dục là một sáng kiến khởi nguồn từ cộng đồng và phục vụ cộng đồng. Nhóm tác giả cũng tự nguyện từ bỏ bản quyền, miễn là việc nhân bản sổ tay không làm sai lệch nội dung hoặc vì mục tiêu lợi nhuận.

 

Nguồn: https://thanhnien.vn/lam-gi-khi-phat-hien-tre-bi-xam-hai-tinh-duc-post1424176.html?zarsrc=30&utm_campaign=zalo&utm_medium=zalo&utm_source=zalo

 

Chữ hiếu cần thể hiện linh hoạt theo nhu cầu gia đình, theo nhu cầu của cha mẹ chứ không có công thức chung.

chỉ cần thấy con cái hạnh phúc là họ đã vui, đã mãn nguyệnẢnh minh họa.
Chỉ cần thấy con cháu hạnh phúc là ông bà, cha mẹ đã vui, mãn nguyện (Ảnh minh họa)

“Nếu người làm cha mẹ đề cao việc tôn trọng quyết định của con cái thì ngược lại, con cái cũng cần tôn trọng cảm xúc, suy nghĩ của cha mẹ mình, đó chính là chữ hiếu”, tiến sĩ Phạm Thị Thúy - chuyên gia tâm lý tư vấn tại Nhà Văn hóa Phụ nữ TPHCM, giảng viên Học viện Hành chính Quốc gia TPHCM - chia sẻ.

Phóng viên: Gần đây, các bạn trẻ chia sẻ cảm xúc về chữ hiếu nhiều hơn, đặc biệt là các dịp lễ Vu lan. Theo chị đó có phải là tín hiệu giới trẻ đã quan tâm hơn đến ông bà, cha mẹ của mình?

 

Tiến sĩ Phạm Thị Thúy: Theo quan điểm của ông cha xưa, trong 100 nết thiện thì chữ hiếu đứng đầu. Đạo hiếu thể hiện nhân cách của mỗi con người, văn hóa của xã hội. Chúng ta nhìn vào cách con cháu đối với ông bà, tổ tiên có thể biết được nền tảng văn hóa của con người đó.

Mỗi mùa Vu lan, người ta nói nhiều tới đạo hiếu, nhớ về ba mẹ của mình nhiều hơn. Nhưng tôi nghĩ rằng, chữ hiếu luôn cần được coi trọng và nhắc đến không chỉ trong dịp Vu lan mà quanh năm.

Tuy nhiên, các bạn trẻ cần hiểu đúng về chữ hiếu. Hầu hết các bậc cha mẹ không mong cầu con trả hiếu cho mình. Cha mẹ cho đi tình yêu thương, chăm sóc con cái để các con cảm nhận tình yêu thương, chỉ cần thấy con cái hạnh phúc là họ đã vui, đã mãn nguyện rồi.

Hơn nữa, ngày nay người già cũng không còn bị động về mặt kinh tế nữa. Tôi biết nhiều người trung niên đã tích lũy về kinh tế để khi về già họ không phiền tới con cái, thậm chí có còn lo ngược lại cho con cháu.

Vì vậy, chữ hiếu không chỉ gói gọn trong việc con cái phụng dưỡng cha mẹ như trước kia. Nó liên quan tới tình yêu thương, cảm xúc tích cực con cái trao cho cha mẹ như sự quan tâm, lời thăm hỏi, cuộc điện thoại, tin nhắn, sự quan tâm tới bữa ăn, giấc ngủ, thói quen sinh hoạt, đáp ứng nhu cầu tinh thần của người già… giúp họ vui hơn. Chúng ta đừng chờ tới mùa Vu lan mới làm điều này.

* Vâng lời cha mẹ, làm theo đúng những lời cha mẹ dạy bảo, như thế đã đủ hiếu?

Chữ hiếu đang thay đổi theo xu hướng của xã hội. Khổng Tử có nói 3 cấp độ chữ hiếu.

Tiểu hiếu: là con cái biết nghe lời cha mẹ, cha mẹ đặt đâu con ngồi đó.

Trung hiếu: là con biết chăm sóc, phụng dưỡng cha mẹ, biết lắng nghe những điều hợp lý và phản biện lại những điều chưa hợp lý.

Đại hiếu: là người con không chỉ biết chăm sóc phụng dưỡng cha mẹ mà còn biết làm rạng danh cha mẹ, rạng danh dòng tộc, biết tự biết tu thân, tự lo cho bản thân, tạo ra nhiều giá trị cho xã hội…

Ở cấp độ trung hiếu, bạn chú ý đến khía cạnh con cái phải biết lắng nghe điều hợp lý và phản biện lại những điều chưa hợp lý của cha mẹ. Có nhiều bậc cha mẹ can thiệp quá sâu vào đời sống con cái, áp đặt con làm những việc con không thích, lấy người con không yêu…

Nếu con cái chỉ biết nghe lời cha mẹ kể cả những điều không hợp lý, không đúng với hoàn cảnh, tính cách, sở thích… của bản thân, sẽ dẫn đến không có niềm vui, hứng thú khi làm việc, không thể hiện được năng lực… dẫn đến cuộc sống không như mong muốn, không thành công, hạnh phúc… Khi đó bạn sẽ không có cơ hội để đạt đến cấp độ đại hiếu như lời Khổng Tử.

Tôi từng tiếp xúc với nhiều bậc cha mẹ, khi về già họ rất hối hận vì đã từng khuyên con sai hoặc áp đặt những điều không phù hợp với con. Có những người làm cha, làm mẹ cảm thấy “may mà con không nghe lời”.

Chính vì vậy, hiếu đúng cách, theo tôi, là người con biết phân biệt phải trái, tôn trọng ý kiến cha mẹ nhưng cần biết phản biện khi cha mẹ đưa ra ý kiến chưa hợp lý.

* Như chị đã nói, ngày nay cha mẹ không mong cầu nương tựa vào con khi về già. Tuy nhiên người Việt vẫn có câu “trẻ cậy cha, già cậy con”. Nhiều người trẻ vẫn muốn “vận động” cha mẹ ở cùng để con có điều kiện phụng dưỡng, chăm sóc cha mẹ tốt hơn. Theo chị, điều này có tốt?

- Quan niệm của tôi, dù ở xa hay gần, con cái vẫn có nhiều cách quan tâm đến cha mẹ. Tôi có quen một người bạn, chị ấy sống ở nước ngoài, ba mẹ chị ấy ở viện dưỡng lão. Thi thoảng, chị ấy đăng tải những tấm hình ông bà rất vui vẻ. Mỗi năm, chị ấy dành khoảng một tháng vào viện dưỡng lão ở cùng ba mẹ mình. Cuộc sống của họ rất vui vẻ.

Ngay bản thân tôi cũng có thời gian muốn ba mẹ ở cùng để chúng tôi phụng dưỡng. Nhưng khi tôi bày tỏ mong muốn, ông bà không muốn xa quê hương. Tôi tôn trọng mong muốn đó của ba mẹ mình. Và đến giờ ông bà vẫn sống ổn ở quê vì được sum vầy với những hàng xóm, họ hàng, những người bạn già. Con cháu cũng không lơ là quan tâm đến ông bà, vẫn gọi điện trò chuyện thăm hỏi thường xuyên, có dịp là lại về thăm ông bà.

Không nhất thiết phải sống chung chăm sóc cha mẹ mỗi ngày mới là hiếu nghĩa (Ảnh minh họa)
Không nhất thiết phải sống chung chăm sóc cha mẹ mỗi ngày mới là hiếu nghĩa (Ảnh minh họa)

Nếu chúng ta cứ ép cha mẹ lên thành phố với mình với lý do tiện chăm sóc nhưng không đủ điều kiện quan tâm đến đời sống tinh thần của cha mẹ thì thật không nên. Con cái báo hiếu cần xem xét dựa trên nhu cầu của cha mẹ. Khi con cái còn trẻ cha mẹ tôn trọng quyết định của con thì ngược lại, khi cha mẹ về già, con cái cũng nên tôn trọng ý kiến của cha mẹ. Có nhiều người bán đất theo con lên thành phố, khi sống chung cơm không lành, canh không ngọt thì họ không còn nhà để về. 

Nhưng cũng có cha mẹ lại “năng động” con cái ở đâu họ ở đó. Trường hợp này thì dễ thu xếp. Nói như vậy để thấy rằng không có ba-rem nào cho việc báo hiếu cả, phải tùy vào hoàn cảnh và nhu cầu của mỗi người.

Tôi cho rằng chữ hiếu cần thể hiện linh hoạt theo nhu cầu gia đình, theo nhu cầu của cha mẹ chứ không có công thức chung.

An Nhiên (thực hiện)

 

Nguồn: https://www.phunuonline.com.vn/chu-hieu-hieu-the-nao-moi-dung-a1470712.html

(VOH) - Báo chí cách mạng đã góp phần không nhỏ trong việc phát huy tinh thần xây dựng, bảo vệ Tổ quốc. 

Ngày 21/6/1925, tại Quảng Châu (Trung Quốc), báo “Thanh Niên” do lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc sáng lập ra số đầu tiên - khởi nguồn cho dòng báo chí cách mạng Việt Nam từ những năm đầu thế kỷ XX. Ngày 21/6/1985, lần đầu tiên giới báo chí cả nước tổ chức Lễ kỷ niệm Ngày Báo chí Việt Nam và kỷ niệm 60 năm Báo “Thanh Niên” xuất bản số đầu tiên. Ngày 21/6/2000, nhân kỉ niệm 75 năm Ngày Báo chí Việt Nam, theo đề nghị của Hội Nhà báo Việt Nam, Bộ Chính trị Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam đã quyết định đổi tên gọi Ngày Báo chí Việt Nam là “Ngày Báo chí Cách mạng Việt Nam”.

Suốt chặng đường lịch sử cách mạng của Đảng và Dân tộc ta, 97 năm qua, dưới sự lãnh đạo của Đảng, Báo chí cách mạng luôn là lực lượng nòng cốt, giữ vai trò quan trọng trên mặt trận tư tưởng – văn hóa; là công cụ sắc bén góp phần quan trọng bảo vệ Tổ quốc, bảo vệ chế độ, bảo vệ lợi ích quốc gia, dân tộc, bảo vệ quyền, lợi ích hợp pháp của nhân dân và phát triển kinh tế – xã hội, đồng thời thực hiện tốt nhiệm vụ thông tin, tuyên truyền, kịp thời lan tỏa để mọi chủ trương, đường lối của Đảng, chính sách pháp luật của Nhà nước sớm đi vào cuộc sống; Phản bác những luận điệu xuyên tạc, sai trái, tiêu cực, góp phần tích cực đấu tranh phòng chống tham nhũng, lãng phí; đấu tranh và phê phán những biểu hiện suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức lối sống.

Báo chí đi sâu vào thực tiễn đời sống, phát hiện, giới thiệu, cổ vũ các mô hình kinh tế mới, cách làm ăn mới, nhân tố mới, người tốt việc tốt. Báo chí đã thể hiện rõ quan điểm bảo vệ và phát huy bản sắc, truyền thống văn hóa dân tộc, tuyên truyền cổ vũ toàn dân phát huy có chọn lọc nền văn hóa tiên tiến của các nước trên thế giới, góp phần nâng cao dân trí, ngăn chặn văn hóa phẩm xấu len lỏi vào Việt Nam. Báo chí đã tổ chức khơi dậy và biến nhiều hoạt động xã hội từ thiện trở thành phong trào của toàn xã hội.

ky-niem-97-nam-ngay-bao-chi-cach-mang-viet-nam-21-6-voh.com.vn-anh1Đội ngũ nhà báo phải cần chú trọng bồi dưỡng chuyên môn, rèn luyện phẩm chất đạo đức và bản lĩnh chính trị để có thể đứng vững trong nghề thời 4.0. (Ảnh: PN)
 
 

Ngày nay, cùng với sự phát triển vượt bậc của công nghệ số trong thời đại 4.0, báo chí không còn là phương tiện truyền đạt thông tin chủ yếu trong xã hội. Ai cũng có thể sản xuất thông tin nhanh chóng, ai cũng có thể tiếp cận được nguồn tin tức khổng lồ từ mạng internet. Báo chí hiện nay đang ở trong tâm thế cạnh tranh trong xã hội thông tin khi vừa phải bảo đảm tốc độ đưa tin, vừa phải khẳng định sự đáng tin cậy của mình với công chúng. Đó là thử thách nhưng cũng là nơi thể hiện giá trị của báo chí.

 

Chính trong lúc thông tin cả thật lẫn giả, tiêu cực lẫn tích cực tràn ngập khắp nơi, bạn đọc cần ở người làm báo, tòa soạn báo là những nguồn tin chất lượng. Chị Bùi Thị Lan Oanh (Trưởng Phòng Nhân sự ACFC) cho biết: “Trên mạng giờ rất nhiều thông thông tin, không biết tin nào là đúng. Do đó mong nhà báo trước hết phải viết đúng. Viết đúng rồi thì mới viết hay và hấp dẫn hơn, thu hút hơn để có sức hút cạnh tranh chứ không phải “giựt title câu view”. Nhiều báo viết tin chuẩn nhưng viết theo lối cũ, không theo thị hiếu hoặc không trau chuốt hấp dẫn thì cũng không hay. Hình thức thế hiện dù trên website, fanpace…. cũng cần đa dạng. Ngày xưa độc giả tìm báo để đọc, nay phải xác định tính cạnh tranh vì quá nhiều báo và báo cần cải tiến mới để phù hợp với độc giả”.

Còn Tiến sĩ Phạm Thị Thúy (Học viện hành chính Quốc gia TPHCM) chia sẻ: “Làm báo thời nay rất khó. Tôi nghĩ báo chí nên nỗ lực phát triển theo hướng có nhiều sản phẩm phân tích chuyên sâu vì đưa tin nhanh thì mạng xã hội đã nhanh hơn rồi. Các bài viết cần có tính mới mẻ, vì tôi đọc báo thấy nhiều chủ đề lặp lại, báo chí có thể khai thác chủ đề cũ nhưng cách tiếp cận phải mới. Hơn nữa, thời đại ngày nay là thời của nghe nhìn, độc giả không có thời gian đọc bài dài, nên sản phẩm báo chí cần viết ngắn, tạo infographic…. Khi viết về vấn đề tiêu cực vẫn phải có cách nhìn tích cực, giải pháp. Viết về sự kiện tiêu cực thì phải có gợi ý, giải pháp cho những vấn đề liên quan, ví dụ viết về bạo lực học đường thì phải có những cách như cha mẹ dạy con như thế nào? Con bị bắt nạt thì cha mẹ phải làm như thế nào?”.

Còn chị Nguyễn Ngọc Thư (Giám đốc công ty du lịch Bitour) cho biết chị “mong đợi các nhà báo, các tòa soạn báo chắt lọc thông tin hơn để có những tin, bài ngắn gọn, súc tích, đi vào trọng tâm vấn đề, và độc giả cần những bài viết lan tỏa điều tích cực, tử tế trong cuộc sống vì các thông tin tiêu cực, “giựt gân” nhan nhản khắp nơi”.

Cần nhìn nhận không phải sự phát triển của công nghệ số khiến việc làm báo lâm vào thế khó. Về mặt bản chất, đó là động lực tạo cú hích cho sự phát triển của báo chí đúng với tiến bộ của thời đại. Chính những thay đổi trong cách tiếp nhận nguồn thông tin của độc giả là động lực (và cũng là áp lực) để báo chí có những thay đổi phù hợp.

Một mặt, người làm báo có nhiều cơ hội sáng tạo, nhiều nguồn tin đa dạng, nhiều cách thức thể hiện. Mặt khác, họ phải thích nghi và tận dụng sức mạnh công nghệ để cải tiến mô hình tác nghiệp, phương thức truyền tải thông tin. Quá trình thay đổi này mang lại những kinh nghiệm, kỹ năng làm báo hiện đại, như chuyển đổi mô hình báo chí truyền thống sang mô hình báo chí điện tử; thiết lập tòa soạn hội tụ; ứng dụng công nghệ đa phương tiện để đổi mới hình thức và nội dung báo chí; khai thác nền tảng di động, nền tảng kỹ thuật số,…

Rõ ràng, sự phát triển không ngừng của khoa học công nghệ đã mang lại những điều kiện thuận lợi cho quá trình tác nghiệp và sáng tạo các sản phẩm báo chí hay, có chất lượng cao của người làm báo, nhưng cũng đặt ra nhiều thách thức. Đổi mới và sáng tạo, nhanh nhạy và kịp thời, đồng thời phải luôn giữ vững bản lĩnh chính trị, đạo đức làm nghề - đó là những yếu tố cần thiết để nhà báo luôn đứng vững và khẳng định mình thời 4.0.

Nhiều cha mẹ mặc dù trang bị "đầy mình" kiến thức nhưng trong quá trình nuôi dạy con vẫn xung đột dữ dội với con chỉ vì những cảm xúc tiêu cực. Có nhiều bậc cha mẹ cảm thấy ân hận sau khi "nổi điên" với con, nhưng kịch bản cứ thế tái diễn.

Nổi điên với con - Ảnh 1.

Minh họa: ĐẶNG HỒNG QUÂN

Dự tính "chị chăm em" nên đợi khi bé Bơ được 7 tuổi vợ chồng chị Huyền (quận Bình Thạnh, TP.HCM) mới có thêm cu Tin. Tính già hóa non, giờ đây họ "sắp điên" khi hằng ngày phải "chiến đấu" với hai đứa con "nổi loạn".

"Chuyện gì không vừa ý là con giãy nẩy, khóc la, có khi còn đánh lại ba mẹ", chị Huyền kể về cu Tin.

Bé Bơ (10 tuổi) cũng hay lướt TikTok, ngồi học bài nhưng chat với bạn. Dạo gần đây Bơ còn lấy đồ xài không cất lại, bàn học lộn xộn, ở dơ... Chị Huyền kể có khi chuyện nhỏ xíu mà Bơ cứ làm dữ lên, lại còn hay cãi lý và chỉ trích cha mẹ. "Ngày nào tôi cũng phải la mắng hai đứa", chị thú nhận.

Cha mẹ cần chịu trách nhiệm với những cảm xúc tiêu cực của chính mình, và quản lý cảm xúc là kỹ năng cần học và rèn mới có.

Tiến sĩ Phạm Thị Thúy

"Món quà" trên tay cha mẹ

Không riêng gì chị Huyền, nhiều cha mẹ cũng thường xuyên "nổi điên", dẫn tới la mắng và thậm chí đánh con, từ đó khoảng cách với con ngày càng xa mà bầu không khí gia đình cũng ngột ngạt. Khi chuyên viên tâm lý hỏi điều gì khiến họ "nổi điên", các cha mẹ thường kể dông dài về các tình huống con gây khó chịu cho mình. Nhưng tựu trung chỉ vài lý do: con cãi lời, con không làm theo yêu cầu hoặc hướng dẫn của cha mẹ, con lớn tiếng hoặc hỗn hào với cha mẹ...

Về các lý do trên, tiến sĩ tâm lý Bùi Hồng Quân phân tích: "Nhiều cha mẹ nghĩ rằng con do mình sinh ra, nuôi lớn và hiện vẫn phụ thuộc mình nhiều mặt, lại còn nhỏ tuổi, thiếu kiến thức và trải nghiệm cuộc sống nên con cần vâng lời cha mẹ. Chính nhu cầu khẳng định vị thế "bề trên bảo bọc con" khiến cha mẹ dễ có xu hướng áp đặt, ra lệnh con và cũng dễ tức giận khi con hành xử không như họ mong muốn".

Còn theo tiến sĩ Phạm Thị Thúy, tuy con cái gây tác động xấu đến cha mẹ nhưng thái độ của cha mẹ đối với sự việc là của... cha mẹ, từ đó có cảm xúc tích cực hoặc tiêu cực. Để minh họa, bà Thúy kể câu chuyện: Có chàng trai nọ đến trước mặt nhà thông thái la hét, chửi mắng thậm tệ nhưng ông ấy vẫn điềm nhiên. Đến lúc anh này mệt đừ, nhà thông thái mới nói: "Nếu ai đó trao cho cậu món quà mà cậu không nhận thì nó vẫn còn trên tay ai?". Đương nhiên là trên tay của người trao rồi.

 

Thạc sĩ Hoàng Thanh Linh, giám đốc Chương trình phát triển kỹ năng Thành Nhân, liệt kê một số cảm xúc tiêu cực phổ biến: lo lắng, sợ hãi, cáu gắt, tức giận... Theo ông Linh, cảm xúc tiêu cực gây ra hậu quả lớn hơn ta vẫn nghĩ bởi không chỉ gây hại sức khỏe thể chất mà tùy mức độ còn khiến ta căng thẳng, mất tập trung, mất động lực sống, hành xử bạo lực, lạm dụng chất, giết người, tự sát... và phá vỡ các mối quan hệ xung quanh mà đặc biệt là với con cái.

Làm "người mẫu" của con

Tại chuyên đề "Về nhà học con", một người mẹ kể từng tức giận khi con quyết liệt phản đối chuyện cấm con đi chơi. Ông Quân gợi ý: "Cảm xúc dựa trên suy nghĩ, chị thử suy nghĩ khác đi: mình cần đồng hành để dạy con chứ không cần thể hiện uy quyền cha mẹ, và đúng là con có quyền vui chơi". Khi đó, thay vì "nổi điên" thì mẹ sẽ trao đổi với con về nội dung và thời lượng vui chơi giải trí sao cho hữu ích, phù hợp. Còn nếu chưa làm được vậy, theo ông Quân, người mẹ cần tạm tách rời khỏi tình huống để tránh có hành vi tiêu cực với con.

Trong một buổi huấn luyện, ông Linh bày trò "chia hình" theo mức độ phức tạp tăng dần. Đến lượt thứ tư, tấm hình vuông vức và chỉ cần gạch các đường song song là chia thành bảy phần bằng nhau nhưng học viên cứ loay hoay. Rõ ràng, có khi chuyện rất đơn giản nhưng ta cứ nghĩ phức tạp. 

Ngoài ra, kinh nghiệm sống cũng khiến ta bị "đóng khuôn" trong nhìn nhận sự việc. Theo ông Linh, suy nghĩ "đơn giản hóa" và "ngoài khuôn khổ" có thể giúp triển nở các cảm xúc tích cực.

"Chị thấy được gì vậy?" - ông Linh vừa đặt câu hỏi vừa đưa bức tranh vào sát mặt một người mẹ. Dù cố hết sức nhưng chị này chẳng thấy gì rõ ràng. Nhưng khi bước lùi về phía sau, chị dễ dàng mô tả nội dung bức tranh. Ông Linh giải thích phương pháp tư duy S.O.S: Trước tiên là bước lùi (Stand back), tiếp theo là quan sát (Observe) các suy nghĩ của mình và cuối cùng là "lái" (Steer) tâm trí để chủ động tạo ra các suy nghĩ tích cực, từ đó có cảm xúc và hành vi tích cực.

Còn theo ông Quân, việc quản lý không tốt cảm xúc của mình có thể phá hủy thành quả dạy con mà cha mẹ mong đợi. Ông nhắn gửi: "Cha mẹ cần hơn hẳn con về kỹ năng này, để quá trình đồng hành với con không bị đứt gãy mà con cũng có hình mẫu để noi theo".

HUỲNH THANH BÌNH
 
Câu chuyện ở một trường quốc tế vài ngày qua lại thêm lần nữa khiến cộng đồng xã hội bàn luận về bạo lực học đường. Nhiều năm qua, bao vụ việc bạo lực học đường giữa học sinh với học sinh, giữa thầy cô với học trò, giữa phụ huynh với giáo viên đã và đang diễn ra với xu hướng ngày càng tăng.
 

Đặc biệt, qua hơn 2 năm dịch Covid-19 ảnh hưởng từ đời sống người dân đến những khó khăn trong việc dạy và học trực tuyến, học đan xen giữa trực tiếp và trực tuyến… càng có nguy cơ kích hoạt những cảm xúc tiêu cực trong mỗi gia đình, cộng đồng. Bạo lực trong suy nghĩ, trong cảm xúc, trong hành động đang âm thầm gặm nhấm đời sống tinh thần của một bộ phận người dân, nhất là nhóm yếu thế, nhóm nhạy cảm.

Các em học sinh tuổi vị thành niên là nhóm nhạy cảm với những thay đổi tâm sinh lý tuổi dậy thì cộng với những thay đổi trong gia đình, trường học, xã hội tại bối cảnh hậu Covid-19 làm gia tăng những xung động, mâu thuẫn bên trong và bên ngoài của các em.

Bạo lực học đường còn đến từ nhiều nguyên nhân phức tạp khác như từ ảnh hưởng của môi trường gia đình và môi trường trường học. Nếu trong gia đình có cách ứng xử bạo lực, sẽ ảnh hưởng lên cảm xúc suy nghĩ hành vi của các em: bắt chước, lây lan cảm xúc tiêu cực, “giận cá chém thớt”, sự bế tắc, bất lực… có thể khiến các em trút bạo lực lên bạn bè. Nếu trong lớp học, giáo viên có thái độ hành vi bạo lực lên học trò, cách dạy học không phù hợp, không khí lớp học tiêu cực, gây áp lực thành tích… khiến các em chán học, có hành vi quậy phá chống đối, gây mâu thuẫn trong các mối quan hệ với bạn bè, thầy cô, từ đó phát sinh bạo lực…

Từ thực trạng bạo lực học đường đã ở mức báo động đỏ và những nguyên nhân tạm nhận diện ở trên, mỗi chúng ta suy nghĩ bình luận gì về vai trò của chính mình? Chúng ta sẽ đóng góp gì đây trong việc chung tay giảm thiểu nỗi đau chung này?

Với cha mẹ, chúng ta hãy giúp con mình phòng ngừa bạo lực ngay từ hôm nay bằng cách tạo tổ ấm yêu thương, nơi không có bạo lực thể chất và cả tinh thần giữa các thành viên, nơi có sự lắng nghe, sự tôn trọng và sự trao đổi hai chiều bình đẳng giữa cha mẹ và con cái. Trẻ không còn bị đối xử bạo lực, không còn bị la mắng, đánh đập, áp đặt, kiểm soát… trẻ sẽ tự tin, vui vẻ với mọi người xung quanh, bớt đi những bùng nổ cảm xúc tiêu cực với bạn bè, với người lớn. Trẻ chỉ học được hành vi phi bạo lực từ chính cách người thương yêu trong gia đình đối xử với trẻ phi bạo lực.

Với thầy cô, chúng ta hãy cùng nhau xây dựng từng giờ giảng hạnh phúc, từng lớp học, trường học hạnh phúc. Nơi đó có nụ cười, có những trò chơi, có những hoạt động trải nghiệm giúp học mà chơi, chơi mà học, tạo cơ hội cho trẻ tham gia tích cực kiến tạo nên kiến thức, kỹ năng hữu ích, cho trẻ được sáng tạo, được kết nối thêm hiểu mình hiểu bạn… Sức mạnh của tuổi trẻ được thỏa chí thể hiện trong các hoạt động hữu ích trên lớp, trong trường để rèn luyện kỹ năng, gia tăng kiến thức, nâng cao năng lực tư duy chuẩn bị cho một tương lai bất định nhiều cơ hội và nhiều thách thức sắp tới.

Với mỗi người lớn, chúng ta xin hãy dừng những suy nghĩ, lời nói hành vi bạo lực ở bất cứ đâu, trên mạng xã hội, ở nhà, ở ngoài đường…, nhất là trước mặt trẻ. Mỗi khi chúng ta có bất cứ một biểu hiện bạo lực nào, dù chỉ là suy nghĩ hay lời nói, đều đang ảnh hưởng ngay lập tức tới con trẻ xung quanh mình. Khi người lớn còn cãi nhau trên mạng, còn cãi nhau, đánh chửi nhau ngoài quán nhậu, trên đường đi… thì chúng ta không thể mong trẻ ngưng bạo lực.

Người lớn chúng ta hãy thay đổi trước khi muốn trẻ thay đổi. Hãy lan tỏa suy nghĩ, cảm xúc, hành vi thiện với tâm yêu thương, phi bạo lực, không gây hại… Khi đó chúng ta sẽ dần cảm hóa những ai còn bạo lực quanh ta. Xã hội không bạo lực khi chính mỗi người chúng ta nói không với bạo lực!

Hãy lên tiếng ôn hòa phản đối mọi dạng bạo lực trong gia đình, nơi hàng xóm, trong lớp học, ngoài cộng đồng, trên mạng xã hội… để chúng ta nhắc nhau cư xử tử tế, yêu thương.

TS PHẠM THỊ THÚY

 

Nguồn: https://www.sggp.org.vn/hay-lan-toa-tam-yeu-thuong-817364.html

Tại buổi giám sát của đoàn Đại biểu Quốc hội TP.HCM với UBND TP về Nghị quyết 54 và tình hình kinh tế - xã hội 4 tháng đầu năm 2022, UBND TP đã đề nghị cho phép TP.HCM thí điểm tổ chức casino ở những khách sạn từ 5 sao trở lên
TP.HCM đề xuất mở casino, lợi hay hại? - Ảnh 1.

Casino Phú Quốc. Ảnh: P.V

Theo UBND TP.HCM, để thúc đẩy phát triển kinh tế ban đêm của thành phố, UBND TP đã có kiến nghị Đoàn Đại biểu Quốc hội đề nghị Quốc hội có ý kiến với Chính phủ chỉ đạo Bộ Văn hóa - Thể thao và Du lịch phối hợp các bộ, ngành xem xét, cho phép TP.HCM thí điểm tổ chức casino ở những khách sạn từ 5 sao trở lên, các điểm du lịch lớn; đồng thời cho phép người Việt đủ 18 tuổi trở lên có đầy đủ năng lực hành vi dân sự và tài chính tham gia.

Thành phố cũng đề xuất các quán karaoke, bar, vũ trường ở cơ sở lưu trú du lịch từ 4 sao trở lên hoặc cao cấp được hoạt động không giới hạn thời gian. Nhóm còn lại được kéo dài thời gian hoạt động so với hiện nay. Theo Nghị định 54, karaoke, bar được mở cửa từ 8h đến 24h; vũ trường không hoạt động từ 2h đến 8h.

Tại buổi giám sát, đại biểu Nguyễn Thị Hồng Hạnh (Phó giám đốc Sở Tư pháp TP.HCM) đề nghị cân nhắc tác động xã hội, tránh các ý kiến trái chiều, phản đối, đặc biệt là cho người Việt trên 18 tuổi vào casino.

Bày tỏ quan điểm cá nhân trước đề xuất này, Tiến sĩ xã hội học Phạm Thị Thuý, giảng viên Học viện Hành chính Quốc gia Phân viện tại TP.HCM không ủng hộ việc mở casino.

"Theo quan điểm cá nhân, tôi lo lắng cho quyết định này. Thực ra về góc độ kinh tế, mở thêm một dịch vụ nào đó sẽ có thêm thuế, thu nhập cho ngân sách. Casino cũng là một hình thức kinh doanh, không phải xấu nhưng từ góc độ của một người dân, một người vợ, một người mẹ, tôi lo lắng liệu chúng ta có quản lý tốt hoạt động kinh doanh này không? Đây là một hình thức kinh doanh dựa trên hình thức cờ bạc, và đó là điều không nên khuyến khích vì để có một chút lợi ích kinh tế. Hậu quả của nó rất nghiêm trọng về các vấn đề xã hội trong tương lai.

Sẽ có một bộ phận thanh niên từ 18 tuổi trở lên sa vào bẫy cờ bạc này. Không chỉ là thanh niên, còn có trung niên, người đi làm, kể cả phụ nữ cũng đều có thể sa vào casino này, chuyện tan cửa nát nhà đã từng xảy ra rồi. Cờ bạc là bác thằng bần. Với vai trò là một người vợ, người mẹ, người làm công tác xã hội, tham vấn tâm lý, tôi thấy nguy hiểm về mặt xã hội cao hơn lợi ích kinh tế đạt được. 

Không phủ nhận đây là hình thức kinh doanh, kiếm tiền nhưng tiềm ẩn quá nhiều nguy cơ, trong khi khả năng định hướng, giáo dục, quản lý nhà nước về các hoạt động casino chưa tạo được sự tin tưởng trong người dân. Vì thế, trên quan điểm cá nhân, tôi không ủng hộ quan điểm mở casino tại TP.HCM. Tôi nghĩ còn rất nhiều dịch vụ khác có ích hơn cho con người tại sao không làm mà lại đầu tư một dịch vụ nhiều nguy cơ, có thể gây hại cho xã hội?", TS Thúy bày tỏ.

TP.HCM đề xuất mở casino, lợi hay hại? - Ảnh 3.

Tiến sĩ Phạm Thị Thúy. Ảnh: P.V

Trước đó, khi Bộ Tài chính cho phép người Việt vào chơi casino phải là người 21 tuổi trở lên, có đầy đủ năng lực hành vi dân sự theo quy định của pháp luật, có đủ năng lực về tài chính, đóng đầy đủ lệ phí tham gia và đáp ứng được các điều kiện về nhân thân, cũng đã gây ra nhiều ý kiến trái chiều.

Theo chuyên gia kinh tế - TS Nguyễn Minh Phong, đề xuất cho phép người Việt từ 21 tuổi trở lên được vào casino không chu toàn, thiếu thận trọng. Bởi như vậy sẽ dễ tạo ra nguồn tội phạm mới và nhiều hệ lụy tiêu cực khác.

Nói về lý do chưa nên mở cửa với casino, ông Phong phân tích, chắc chắn người dân sẽ là đối tượng phải gánh chịu hậu quả xã hội. Chưa kể nhà nước cũng sẽ chịu thiệt thòi nếu đối tượng tham gia đánh bạc là quan chức tham nhũng. Từ đó cũng sẽ nảy sinh ra nhiều tệ nạn khác liên quan tới công quỹ.

Cũng theo chuyên gia kinh tế này, có thể học nước ngoài 2 điểm trong việc mở casino. Thứ nhất, đặt casino ở vùng biệt lập. Chẳng hạn, ở Mỹ họ không mở trong đất liền mà chủ yếu mở ở sa mạc. Thứ hai, phải kiểm soát hết sức chặt chẽ tội phạm liên quan. Muốn vậy tầm quản lý nhà nước phải cao hơn rất nhiều mới kiểm soát được.

Theo chuyên gia kinh tế Bùi Trinh, rất nhiều người Việt thích các trò chơi có thưởng, thử vận may, mơ trúng số, nhiều casino mọc lên dọc biên giới phía Tây Nam chủ yếu hướng tới phục vụ khách là người Việt. Vì thế, việc mở casino trong nước, cho người Việt vào chơi có điều kiện vẫn tốt hơn để họ ra nước ngoài chơi, vì có cầu sẽ có cung dù dưới hình thức nào. Cho mở casino hợp pháp trong nước sẽ phục vụ và thu hút khách du lịch cả nội địa lẫn quốc tế, vừa quản lý được người chơi, giữ lại nguồn tiền.

Đầu năm 2022, Bộ Tài chính cho biết 3 địa phương là Khánh Hòa, Đà Nẵng và Bình Thuận kiến nghị bổ sung dự án casino mới và thí điểm cho người Việt vào chơi.

TP.HCM đề xuất mở casino, lợi hay hại? - Ảnh 4.

Casino Phú Quốc là casino duy nhất hiện nay cho người Việt vào chơi. Ảnh: P.V

Theo Bộ Tài chính, giai đoạn 2017 - 2019, hoạt động kinh doanh casino có sự tăng trưởng qua các năm, bình quân doanh thu khoảng 1.700 tỷ đồng/năm, bình quân nộp ngân sách nhà nước khoảng 858 tỷ đồng/năm. Tuy nhiên, từ năm 2020 đến nay, do ảnh hưởng của đại dịch Covid-19, hoạt động kinh doanh casino giảm mạnh (năm 2021 giảm 21% so cuối năm 2020) do một số doanh nghiệp phải tạm dừng kinh doanh để thực hiện giãn cách xã hội và chính sách hạn chế đi lại giữa các quốc gia. Dù vậy, trong 6 tháng đầu năm 2021, doanh thu casino đạt 1.359 tỷ đồng, nộp ngân sách 697 tỷ đồng.

Trên cơ sở xem xét, Bộ Tài chính báo cáo Thủ tướng Chính phủ cho phép bổ sung hoạt động kinh doanh casino tại dự án Khu du lịch Sun World Bà Nà Hills và dự án Khu dịch vụ, du lịch, vui chơi giải trí tổng hợp có casino ở đảo Hòn Tre. Theo Bộ Tài chính, lý do là vì 2 dự án này có tiềm năng phát triển hoạt động kinh doanh casino tại các địa phương có lợi thế về phát triển du lịch, thu hút được nhiều du khách quốc tế, nhà đầu tư có năng lực về tài chính.

Theo Hiệp hội Doanh nghiệp Đầu tư nước ngoài, việc các địa phương đề xuất mở thêm casino cần cân nhắc kỹ lưỡng, không nên ảo tưởng cứ mở casino ra là có người đến chơi bài, là siêu lợi nhuận.

Các địa phương đề xuất đầu tư casino hầu như năm nào cũng có, với lý do gắn liền phát triển du lịch. Tuy nhiên, việc này cần phải xem xét thận trọng bởi hoạt động kinh doanh casino hiện nay chưa hiệu quả, thậm chí thua lỗ như dự án casino ở Phú Quốc. 

Ngoài ra, với một thị trường nhỏ, nhiều rào cản, mà mức thuế casino (thuế tiêu thụ đặc biệt) ở mức 35% lại quá cao so với các nước kinh doanh casino như Singapore, Philippines, Malaysia..., khung pháp lý về kinh doanh casino hiện nay có nhiều điểm không hợp lý, không đúng với thông lệ quốc tế, không khuyến khích người có nhu cầu vào chơi casino cũng đang khiến các tổ hợp nghỉ dưỡng có kinh doanh casino gặp khó khăn về tài chính.

 

Nguồn : https://danviet.vn/tphcm-de-xuat-mo-casino-loi-hay-hai-20220518191453912.htm?fbclid=IwAR0Ejnohvk7EkBqbFhS14yopzosJSpO3mcjLLyy4Qvc4ll3WbxBUWzV0JM0

Page 4 of 15

Phạm Thị Thúy

pham-thi-thuy   Một người mẹ của hai con, chu toàn việc gia đình, tận tâm việc xã hội, tâm huyết với nghề giáo và nghị lực học hỏi không ngừng. Thúy đã hoàn thành luận án Tiến Sĩ xã hội học và Thạc Sĩ tâm lý trị liệu. Luôn trăn trở với đề tài giáo dục gia đình và Thúy có khát khao đóng góp công sức của Thúy để chuyển tải và truyền lại lượng kiến thức đồ sộ và kỹ năng cần thiết để gia đình Việt ấm êm, luôn yêu thương và được thương yêu.
Email: This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.